Tổng Tài, Anh Nhận Nhầm Người Rồi
Chương 949
Nguyệt Hạ
25/11/2022
Hình Nhất Nặc chu môi, không thích bị chọc điểm yếu.
“Được rồi! Đưa em đi cũng được, nhưng em không được nói với đám chị em của em là anh đã về, phiền chết mát.”
Hình Nhất Phàm nói điều kiện.
“Được, em đảm bảo sẽ không nói.”
Hình Nhất Nặc đảm bảo.
Cô biết đám bạn tốt của cô đều coi anh cô là nam thần, định theo đuổi, dù anh ba không ở trong nước nhưng mị lực vẫn rất lớn.
“Anh, chị dâu, xe ở bên này.”
Hình Nhất Nặc ở phía trước nói: “Ba, mẹ, nhanh một chút.”
“Chậm chút.”
Tưởng Lam nói với con gái.
Xe đưa đón họ đã dừng ở cửa ra vào của sân bay, cả nhà ngồi Vào trong xe, cậu nhóc rất tự giác ngồi với ông bà, không chen vào sự ân ái của ba mẹ.
Đường Tư Vũ rời khỏi thành phố này cũng một thời gian rồi, lần này trở về, trong lòng dâng lên kỷ niệm về chuyện cũ, cô khẽ thở dài một cái.
Lúc này có một cánh tay răn chắc ôm cô vào ngực.
“Chuyện trước đây quên hết đi! Đừng nhớ lại nữa!”
Hình Liệt Hàn trầm giọng khuyên nhủ.
“Được! Không nhớ nữa!”
Đường Tư Vũ nghe lời đáp lại.
Nhưng cô chỉ nói như vậy thôi, những chuyện đã từng xảy ra vẫn mãnh liệt quay về.
“Em muốn mấy ngày tới nhân lúc rảnh đi thắp hương cho ba „ mẹ.
“Được, anh đi cùng em.”
Hình Liệt Hàn nhẹ nhàng hôn lên mái tóc dài của cô, trán trắng noãn của cô lộ ra, hắn lại cúi người hôn thêm một cái.
Ở cái xe khác, hai anh em Hình Nhất Phàm đang ngòi, Hình Nhất Nặc ngắm phong cảnh qua cửa sổ, cô nhớ lại hôm ra nước ngoài, cô trốn trong phòng vệ sinh khóc hu hu.
Bây giờ cuối cùng cũng trở về rồi.
“Anh ba, anh có người thích trong lòng không?”
Hình Nhất Nặc tò mò thăm dò một câu.
Hình Nhất Phàm nhìn ra ngoài cửa sổ, trong ánh mắt là một mảnh trong suốt, vô cùng dứt khoát trả lời: “Không có.”
“Thế cả ngày anh nghĩ cái gì vậy?”
“Thế cả ngày em nghĩ gì?”
Hình Nhất Phàm hỏi lại.
Hình Nhất Nặc phồng má nói: “Em không giống anh, nội tâm em rất phong phú, ước mơ của em là sau này có thể trở thành diễn viên đấy!”
Hình Nhất Phàm nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, anh cười rộ lên: “Vậy giờ em bắt đầu tập ký tên đi.”
“Tại sao?”
“Nhỡ sau này em nỗi rồi, cách ký tên vẫn là trình độ tiểu học đó sẽ mắt mặt lắm.”
“Anh…”
“Anh có thể giúp em thiết kế chữ ký miễn phí.”
“Được, anh nói đó nha! Tối nay em cần.”
Hình Nhất Nặc thấy có lợi liền lập tức không truy cứu nữa.
Mấy người Đường Tư Vũ quay trở lại căn biệt thự đã được dọn dẹp xong, họ về Hình gia trước, người giúp việc đã dọn dẹp sạch sẽ, mọi thứ đều như mới.
“Được rồi! Đưa em đi cũng được, nhưng em không được nói với đám chị em của em là anh đã về, phiền chết mát.”
Hình Nhất Phàm nói điều kiện.
“Được, em đảm bảo sẽ không nói.”
Hình Nhất Nặc đảm bảo.
Cô biết đám bạn tốt của cô đều coi anh cô là nam thần, định theo đuổi, dù anh ba không ở trong nước nhưng mị lực vẫn rất lớn.
“Anh, chị dâu, xe ở bên này.”
Hình Nhất Nặc ở phía trước nói: “Ba, mẹ, nhanh một chút.”
“Chậm chút.”
Tưởng Lam nói với con gái.
Xe đưa đón họ đã dừng ở cửa ra vào của sân bay, cả nhà ngồi Vào trong xe, cậu nhóc rất tự giác ngồi với ông bà, không chen vào sự ân ái của ba mẹ.
Đường Tư Vũ rời khỏi thành phố này cũng một thời gian rồi, lần này trở về, trong lòng dâng lên kỷ niệm về chuyện cũ, cô khẽ thở dài một cái.
Lúc này có một cánh tay răn chắc ôm cô vào ngực.
“Chuyện trước đây quên hết đi! Đừng nhớ lại nữa!”
Hình Liệt Hàn trầm giọng khuyên nhủ.
“Được! Không nhớ nữa!”
Đường Tư Vũ nghe lời đáp lại.
Nhưng cô chỉ nói như vậy thôi, những chuyện đã từng xảy ra vẫn mãnh liệt quay về.
“Em muốn mấy ngày tới nhân lúc rảnh đi thắp hương cho ba „ mẹ.
“Được, anh đi cùng em.”
Hình Liệt Hàn nhẹ nhàng hôn lên mái tóc dài của cô, trán trắng noãn của cô lộ ra, hắn lại cúi người hôn thêm một cái.
Ở cái xe khác, hai anh em Hình Nhất Phàm đang ngòi, Hình Nhất Nặc ngắm phong cảnh qua cửa sổ, cô nhớ lại hôm ra nước ngoài, cô trốn trong phòng vệ sinh khóc hu hu.
Bây giờ cuối cùng cũng trở về rồi.
“Anh ba, anh có người thích trong lòng không?”
Hình Nhất Nặc tò mò thăm dò một câu.
Hình Nhất Phàm nhìn ra ngoài cửa sổ, trong ánh mắt là một mảnh trong suốt, vô cùng dứt khoát trả lời: “Không có.”
“Thế cả ngày anh nghĩ cái gì vậy?”
“Thế cả ngày em nghĩ gì?”
Hình Nhất Phàm hỏi lại.
Hình Nhất Nặc phồng má nói: “Em không giống anh, nội tâm em rất phong phú, ước mơ của em là sau này có thể trở thành diễn viên đấy!”
Hình Nhất Phàm nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, anh cười rộ lên: “Vậy giờ em bắt đầu tập ký tên đi.”
“Tại sao?”
“Nhỡ sau này em nỗi rồi, cách ký tên vẫn là trình độ tiểu học đó sẽ mắt mặt lắm.”
“Anh…”
“Anh có thể giúp em thiết kế chữ ký miễn phí.”
“Được, anh nói đó nha! Tối nay em cần.”
Hình Nhất Nặc thấy có lợi liền lập tức không truy cứu nữa.
Mấy người Đường Tư Vũ quay trở lại căn biệt thự đã được dọn dẹp xong, họ về Hình gia trước, người giúp việc đã dọn dẹp sạch sẽ, mọi thứ đều như mới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.