Chương 918
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 1107
Tô Lam cười lạnh lùng, “Đúng là ra tay kín kẽ không một sơ hở, tưởng làm như vậy em sẽ không biết cô ta là ai chắc?”
“Em đã biết là ai rồi à?”
“Ngoài Tô Nhược Vân còn có thể là ai? Cô ta đã làm một lần thì sẽ không sợ làm lần thứ hai! Em chỉ không ngờ cô ta vì vai diễn và đại diện thương hiệu mà dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy!”
Tô Lam nắm chặt tay thành nắm đấm, móng tay đâm vào trong thịt, cô chưa bao giờ hận cô ta như vậy!
Từ nhỏ đến lớn cô ta đều bắt nạt bọn họ đã đành, nhưng hôm nay cô ta thậm chí còn không buông tha cả Tô Kiêm Mặc!
“Dựa vào chuyện này để buộc tội cô ta không dễ dàng, đầu tiên chúng ta không có đầy đủ chứng cứ, thứ hai cho dù có chứng cứ chứng minh là cô ta làm, nhưng bản thân Kiêm Mặc có bệnh, cho dù phán định tội danh của Tô Nhược Vân thì cũng không phải tội nặng.”
Quan Triều Viễn phân tích kỹ càng sau đó nhìn về phía Tô Lam: “Nhưng Tô Lam, em yên tâm giao chuyện này cho anh đi, không đến một tháng, anh cam đoan Tô Nhược Vân sẽ biến mất khỏi thế giới này!”
Quan Triều Viễn nói rất hùng hồn, nhưng người có thể nói ra những lời này trên đời này ngoài anh ra thì không có người thứ hai.
“Không, em sẽ đích thân giải quyết chuyện này.”
Ánh mắt Tô Lam sáng rực, nhưng Quan Triều Viễn phát hiện anh không quen biết một Tô Lam như vậy, một Tô Lam tràn ngập thù hận.
“Tô Lam, em muốn làm thế nào?”
“Em muốn đập nát từng thương hiệu trong tay cô ta!”
Tô Lam nghiến răng nhả ra từng chữ.
Lúc này cô mới phát hiện trước kia mình chỉ luôn nghĩ rằng chuyện quá khứ đã qua rồi, nhưng một số người lại nhiều lần chọc vào cô!
Cô tuyệt đối sẽ không nhượng bộ và thỏa hiệp!
“Tô Lam… Hay là giao cho anh đi? Anh lo…”
“Không có gì phải lo cả, em đã quyết định rồi!”
Quan Triều Viễn không tiếp tục tranh giành với Tô Lam nữa, có điều ánh mắt anh âm thầm trở nên ảm đạm.
Cuộc sống dường như quay trở lại ngày xưa, ngày nào Quan Triều Viễn cũng đi sớm về trễ, Tô Lam dĩ nhiên cũng thế.
Bởi vì ảnh hưởng của việc dạo trước mất vai trong “Trinh Hậu truyện” nên Tô Lam hứng chịu scandal “kiêu căng”, cô muốn bắt đầu làm việc thì dĩ nhiên không thể thoát khỏi chủ đề này.
Nhưng đối với tất cả câu hỏi của phóng viên về chuyện này, Tô Lam đều trả lời bằng một câu.
Là diễn viên thì phải nói chuyện bằng tác phẩm.
Scandal ngôi sao nữ kiêu căng đọc mãi cũng nhàm, cho nên chuyện này dần lắng xuống, không ảnh hưởng quá lớn đến Tô Lam.
Văn phòng chủ tịch.
Quan Triều Viễn ngồi trong văn phòng, anh luôn làm việc với hiệu suất rất cao, mới mấy ngày đã giải quyết xong đống tài liệu chồng chất như núi.
Doãn Cẩn đứng trước mặt anh chờ anh ra lệnh.
“Thư ký Doãn, cậu giúp tôi sắp xếp một bản tài liệu chi tiết về tất cả tài sản cá nhân dưới danh nghĩa hiện tại của tôi.”
Tô Lam cười lạnh lùng, “Đúng là ra tay kín kẽ không một sơ hở, tưởng làm như vậy em sẽ không biết cô ta là ai chắc?”
“Em đã biết là ai rồi à?”
“Ngoài Tô Nhược Vân còn có thể là ai? Cô ta đã làm một lần thì sẽ không sợ làm lần thứ hai! Em chỉ không ngờ cô ta vì vai diễn và đại diện thương hiệu mà dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy!”
Tô Lam nắm chặt tay thành nắm đấm, móng tay đâm vào trong thịt, cô chưa bao giờ hận cô ta như vậy!
Từ nhỏ đến lớn cô ta đều bắt nạt bọn họ đã đành, nhưng hôm nay cô ta thậm chí còn không buông tha cả Tô Kiêm Mặc!
“Dựa vào chuyện này để buộc tội cô ta không dễ dàng, đầu tiên chúng ta không có đầy đủ chứng cứ, thứ hai cho dù có chứng cứ chứng minh là cô ta làm, nhưng bản thân Kiêm Mặc có bệnh, cho dù phán định tội danh của Tô Nhược Vân thì cũng không phải tội nặng.”
Quan Triều Viễn phân tích kỹ càng sau đó nhìn về phía Tô Lam: “Nhưng Tô Lam, em yên tâm giao chuyện này cho anh đi, không đến một tháng, anh cam đoan Tô Nhược Vân sẽ biến mất khỏi thế giới này!”
Quan Triều Viễn nói rất hùng hồn, nhưng người có thể nói ra những lời này trên đời này ngoài anh ra thì không có người thứ hai.
“Không, em sẽ đích thân giải quyết chuyện này.”
Ánh mắt Tô Lam sáng rực, nhưng Quan Triều Viễn phát hiện anh không quen biết một Tô Lam như vậy, một Tô Lam tràn ngập thù hận.
“Tô Lam, em muốn làm thế nào?”
“Em muốn đập nát từng thương hiệu trong tay cô ta!”
Tô Lam nghiến răng nhả ra từng chữ.
Lúc này cô mới phát hiện trước kia mình chỉ luôn nghĩ rằng chuyện quá khứ đã qua rồi, nhưng một số người lại nhiều lần chọc vào cô!
Cô tuyệt đối sẽ không nhượng bộ và thỏa hiệp!
“Tô Lam… Hay là giao cho anh đi? Anh lo…”
“Không có gì phải lo cả, em đã quyết định rồi!”
Quan Triều Viễn không tiếp tục tranh giành với Tô Lam nữa, có điều ánh mắt anh âm thầm trở nên ảm đạm.
Cuộc sống dường như quay trở lại ngày xưa, ngày nào Quan Triều Viễn cũng đi sớm về trễ, Tô Lam dĩ nhiên cũng thế.
Bởi vì ảnh hưởng của việc dạo trước mất vai trong “Trinh Hậu truyện” nên Tô Lam hứng chịu scandal “kiêu căng”, cô muốn bắt đầu làm việc thì dĩ nhiên không thể thoát khỏi chủ đề này.
Nhưng đối với tất cả câu hỏi của phóng viên về chuyện này, Tô Lam đều trả lời bằng một câu.
Là diễn viên thì phải nói chuyện bằng tác phẩm.
Scandal ngôi sao nữ kiêu căng đọc mãi cũng nhàm, cho nên chuyện này dần lắng xuống, không ảnh hưởng quá lớn đến Tô Lam.
Văn phòng chủ tịch.
Quan Triều Viễn ngồi trong văn phòng, anh luôn làm việc với hiệu suất rất cao, mới mấy ngày đã giải quyết xong đống tài liệu chồng chất như núi.
Doãn Cẩn đứng trước mặt anh chờ anh ra lệnh.
“Thư ký Doãn, cậu giúp tôi sắp xếp một bản tài liệu chi tiết về tất cả tài sản cá nhân dưới danh nghĩa hiện tại của tôi.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.