Chương 1159
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 1348
“Tập đoàn Dark Reign từ khi thành lập đến nay đã qua tám năm, năm nay là sinh nhật tròn tám tuổi của tập đoàn…”
Giọng của MC vang lên.
Tám năm!
Tô Lam mỉm cười vui vẻ, đây chính là tập đoàn một tay Quan Triều Viễn sáng lập, không ngờ đã trải qua tám năm thăng trầm.
Đây là tâm huyết của anh.
“Mọi người đều biết người sáng lập của chúng ta – anh Quan Triều Viễn từ trước tới nay là một người khiêm tốn, trầm ổn.”
Nghe đến đây, Tô Lam không kìm được nụ cười trên mặt mình.
Khiêm tốn, trầm ổn? Tại sao cô lại cảm thấy bốn chữ này chẳng hề liên quan gì đến Quan Triều Viễn vậy?
“Năm mười tám tuổi, anh ấy thành lập Tập đoàn Dark Reign, anh ấy là thiên tài trong giới game, anh ấy là người giàu có nhất thế giới trẻ tuổi nhất…”
Đằng sau là một chuỗi ngôn từ tâng bốc liên tiếp.
Tô Lam đứng ở hậu trường thật sự không thể chịu đựng nổi, người này có cần khen bản thân đến thế không vậy?
Không phải vừa mới nói là khiêm tốn trầm ổn à?
“Mười tám năm qua, không một ai trong số chúng ta nhìn thấy diện mạo thật sự của anh Quan Triều Viễn, anh ấy cũng chưa bao giờ lộ diện ở những trường hợp công khai. Hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt, cho nên Sếp Quan của chúng ta hết sức hào phóng, quyết định chính thức gặp mặt mọi người trong ngày hôm nay!”
Dưới sân khấu sôi trào.
Tô Lam chưa nhận ra ngay được, cô vẫn đang cười trộm không thôi.
“Tiết mục cuối cùng của chúng ta sẽ được thể hiện bởi người sáng lập của Tập đoàn Dark Reign, cũng chính là chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn – anh Quan Triều Viễn! Xin quý vị cho một tràng pháo hoan nghênh anh!”
Tiếng vỗ tay vang dội khắp không gian, giống như sắp sửa bật tung nóc sân vận động lên vậy!
Bấy giờ Tô Lam mới sực nhận ra!
Người biểu diễn tiết mục cuối cùng là Quan Triều Viễn, thế cô đứng đây làm gì?
Chẳng lẽ cô phải cùng Quan Triều Viễn…
Trời ạ! Không thể nào?
Khi tiếng vỗ tay ở hiện trường ngừng lại, toàn bộ ánh đèn trong sân vận động bị tắt đi, trên sân khấu cũng chìm trong bóng tối.
Một chùm sáng đuổi theo và đáp xuống phía bên trái của sân khấu.
Một chiếc dương cầm màu trắng được đặt ở đó, và có một người đàn ông ngồi trước cây đàn…
Anh mặc âu phục trắng tinh, mái tóc được chải vuốt tỉ mỉ, đường nét khuôn mặt tinh tế, đôi mắt tựa như đá hắc diệu.
Một người đàn ông như được chạm trổ tinh tế từ ngọc quý.
“Tập đoàn Dark Reign từ khi thành lập đến nay đã qua tám năm, năm nay là sinh nhật tròn tám tuổi của tập đoàn…”
Giọng của MC vang lên.
Tám năm!
Tô Lam mỉm cười vui vẻ, đây chính là tập đoàn một tay Quan Triều Viễn sáng lập, không ngờ đã trải qua tám năm thăng trầm.
Đây là tâm huyết của anh.
“Mọi người đều biết người sáng lập của chúng ta – anh Quan Triều Viễn từ trước tới nay là một người khiêm tốn, trầm ổn.”
Nghe đến đây, Tô Lam không kìm được nụ cười trên mặt mình.
Khiêm tốn, trầm ổn? Tại sao cô lại cảm thấy bốn chữ này chẳng hề liên quan gì đến Quan Triều Viễn vậy?
“Năm mười tám tuổi, anh ấy thành lập Tập đoàn Dark Reign, anh ấy là thiên tài trong giới game, anh ấy là người giàu có nhất thế giới trẻ tuổi nhất…”
Đằng sau là một chuỗi ngôn từ tâng bốc liên tiếp.
Tô Lam đứng ở hậu trường thật sự không thể chịu đựng nổi, người này có cần khen bản thân đến thế không vậy?
Không phải vừa mới nói là khiêm tốn trầm ổn à?
“Mười tám năm qua, không một ai trong số chúng ta nhìn thấy diện mạo thật sự của anh Quan Triều Viễn, anh ấy cũng chưa bao giờ lộ diện ở những trường hợp công khai. Hôm nay là một ngày vô cùng đặc biệt, cho nên Sếp Quan của chúng ta hết sức hào phóng, quyết định chính thức gặp mặt mọi người trong ngày hôm nay!”
Dưới sân khấu sôi trào.
Tô Lam chưa nhận ra ngay được, cô vẫn đang cười trộm không thôi.
“Tiết mục cuối cùng của chúng ta sẽ được thể hiện bởi người sáng lập của Tập đoàn Dark Reign, cũng chính là chủ tịch đương nhiệm của tập đoàn – anh Quan Triều Viễn! Xin quý vị cho một tràng pháo hoan nghênh anh!”
Tiếng vỗ tay vang dội khắp không gian, giống như sắp sửa bật tung nóc sân vận động lên vậy!
Bấy giờ Tô Lam mới sực nhận ra!
Người biểu diễn tiết mục cuối cùng là Quan Triều Viễn, thế cô đứng đây làm gì?
Chẳng lẽ cô phải cùng Quan Triều Viễn…
Trời ạ! Không thể nào?
Khi tiếng vỗ tay ở hiện trường ngừng lại, toàn bộ ánh đèn trong sân vận động bị tắt đi, trên sân khấu cũng chìm trong bóng tối.
Một chùm sáng đuổi theo và đáp xuống phía bên trái của sân khấu.
Một chiếc dương cầm màu trắng được đặt ở đó, và có một người đàn ông ngồi trước cây đàn…
Anh mặc âu phục trắng tinh, mái tóc được chải vuốt tỉ mỉ, đường nét khuôn mặt tinh tế, đôi mắt tựa như đá hắc diệu.
Một người đàn ông như được chạm trổ tinh tế từ ngọc quý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.