Chương 1541
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2108
Lời Quan Triều Viễn vừa nãy nói, hình như cũng có lý, nhưng mà không hiểu sao anh ta nói ra lại có chút kỳ quái nhỉ?
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc làm việc của anh. Tô Lam mới phát hiện, không biết khi nào, mặt mình lại nóng thế này.
Đưa Tô Lam đến bệnh viện, chiếc Rolls-Royce màu đen quay đầu xe đi thẳng đến công ty.
Quan Triều Viễn đứng trước cửa sổ, nhìn dòng xe tấp nập ngoài đường.
Bên tai, đều vang lên tiếng nói của Lục Anh Khoa.
“Vương Tiến Phát sáng sớm hôm nay đã tỉnh lại, nhưng mà có vẻ do dùng quá liều thuốc, ông ta đối với chuyện phát sinh hôm qua hoàn toàn không thể nhớ ra”
Không nhớ ra?
Quan Triều Viễn nhíu mày, quay đầu.
Ánh mắt lạnh lùng khiến Lục Anh Khoa.
cúi đầu xuống: “Đừng có giả nai.”
Quan Triều Viễn giễu cợt nhếch miệng cười: “Xem ra, người phía sau ông ta thủ đoạn còn cao hơn tôi nghĩ.”
Lục Anh Khoa tiếp tục trâm ngâm một hồi: “Cậu chủ, hôm qua quả thật Tô Văn Tâm có đi gặp mợ chủ, nhưng mà ông ta rất nhanh đã rời đi rồi. Manh mối này có tiêp tục điều tra nữa không?”
Quan Triều Viễn nheo mắt, còn chưa kịp nói, điện thoại trên bàn đã kêu lên.
Lục Anh Khoa nghe điện thoại, nhìn về phía Quan Triều Viễn nói: “Là cô Tô.”
Cô Tô, là Tô Bích Xuân Thời điểm quan trọng này cậu chủ hẳn là không muốn gặp cô ta mới đúng Nhưng ai mà biết được, Quan Triều Viễn bất ngờ nói: “Để cô ta vào”
…Vâng…”
Mặc dù không biết cậu chủ đang nghĩ gì, nhưng Lục Anh Khoa cũng không dám hỏi thêm, quay người rời đi.
Mấy phút sau, Tô Bích Xuân, mặc một chiếc váy ngắn bó sát tinh xảo, chân đi đôi giày cao gót bước vào.
Cứ nghĩ là sau trò cười trong bệnh viện, Quan Triều Viễn sẽ không để ý đến cô ta nữa.
Nhưng mà hôm qua Tô Lam xảy ra chuyện kia, bản thân không xuất hiện khác nào chột dạ.
Thế nên hôm nay cô ta cố ý đến tìm Quan Triều Viễn.
Cho dù anh có không gặp, thì hành động của cô ta cũng đủ chứng minh cô ta không có tội Biết đâu mọi chuyện cứ thuận lợi như vậy.
“Triều Viễn.. “
Vừa thấy khuôn mặt kia của Quan Triều Viễn, Tô Bích Xuân không hiểu sao có chút đỏ mặt Người đàn ông này, thật sự rất anh tuấn.
ương mặt đó thôi cũng đủ làm cô ta mê mệt rồi.
Chưa kể đến gia cảnh, khối tài sản kếch xù của anh nữa.
Nó quả thực hoàn hảo không có điểm nào chê Ngoại trừ việc anh không có tính người.
Năm năm trước, sau khi anh bị người hạ thuốc ngủ với con tiện nhân Tô Lam, anh dường như biến thành cấm dục.
Lời Quan Triều Viễn vừa nãy nói, hình như cũng có lý, nhưng mà không hiểu sao anh ta nói ra lại có chút kỳ quái nhỉ?
Nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc làm việc của anh. Tô Lam mới phát hiện, không biết khi nào, mặt mình lại nóng thế này.
Đưa Tô Lam đến bệnh viện, chiếc Rolls-Royce màu đen quay đầu xe đi thẳng đến công ty.
Quan Triều Viễn đứng trước cửa sổ, nhìn dòng xe tấp nập ngoài đường.
Bên tai, đều vang lên tiếng nói của Lục Anh Khoa.
“Vương Tiến Phát sáng sớm hôm nay đã tỉnh lại, nhưng mà có vẻ do dùng quá liều thuốc, ông ta đối với chuyện phát sinh hôm qua hoàn toàn không thể nhớ ra”
Không nhớ ra?
Quan Triều Viễn nhíu mày, quay đầu.
Ánh mắt lạnh lùng khiến Lục Anh Khoa.
cúi đầu xuống: “Đừng có giả nai.”
Quan Triều Viễn giễu cợt nhếch miệng cười: “Xem ra, người phía sau ông ta thủ đoạn còn cao hơn tôi nghĩ.”
Lục Anh Khoa tiếp tục trâm ngâm một hồi: “Cậu chủ, hôm qua quả thật Tô Văn Tâm có đi gặp mợ chủ, nhưng mà ông ta rất nhanh đã rời đi rồi. Manh mối này có tiêp tục điều tra nữa không?”
Quan Triều Viễn nheo mắt, còn chưa kịp nói, điện thoại trên bàn đã kêu lên.
Lục Anh Khoa nghe điện thoại, nhìn về phía Quan Triều Viễn nói: “Là cô Tô.”
Cô Tô, là Tô Bích Xuân Thời điểm quan trọng này cậu chủ hẳn là không muốn gặp cô ta mới đúng Nhưng ai mà biết được, Quan Triều Viễn bất ngờ nói: “Để cô ta vào”
…Vâng…”
Mặc dù không biết cậu chủ đang nghĩ gì, nhưng Lục Anh Khoa cũng không dám hỏi thêm, quay người rời đi.
Mấy phút sau, Tô Bích Xuân, mặc một chiếc váy ngắn bó sát tinh xảo, chân đi đôi giày cao gót bước vào.
Cứ nghĩ là sau trò cười trong bệnh viện, Quan Triều Viễn sẽ không để ý đến cô ta nữa.
Nhưng mà hôm qua Tô Lam xảy ra chuyện kia, bản thân không xuất hiện khác nào chột dạ.
Thế nên hôm nay cô ta cố ý đến tìm Quan Triều Viễn.
Cho dù anh có không gặp, thì hành động của cô ta cũng đủ chứng minh cô ta không có tội Biết đâu mọi chuyện cứ thuận lợi như vậy.
“Triều Viễn.. “
Vừa thấy khuôn mặt kia của Quan Triều Viễn, Tô Bích Xuân không hiểu sao có chút đỏ mặt Người đàn ông này, thật sự rất anh tuấn.
ương mặt đó thôi cũng đủ làm cô ta mê mệt rồi.
Chưa kể đến gia cảnh, khối tài sản kếch xù của anh nữa.
Nó quả thực hoàn hảo không có điểm nào chê Ngoại trừ việc anh không có tính người.
Năm năm trước, sau khi anh bị người hạ thuốc ngủ với con tiện nhân Tô Lam, anh dường như biến thành cấm dục.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.