Chương 1558
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2125
Ở nước ngoài, viện điều dưỡng không hề rẻ.
Đặc biệt, Tô Duy Nam còn sống cuộc sống thực vật, hàng tháng phải bỏ ra một khoản chỉ phí khổng lồ để thuê một người chăm sóc cao cấp.
Tô Văn Tâm nỡ sao?
Quan Triều Viễn khẽ cau mày: “Tiếp tục.”
“Lý do khiến Tô Văn Tâm giữ Tô Duy Nam sống là vì ông ngoại của mợ chủ, ông Bạch, rất yêu quý cháu gái mình, và đã ký hợp đồng riêng với Tô Văn Tâm. Nam đó Tô Văn Tâm rất nghèo chỉ có hai bàn tay trắng, sau khi ông ta nhận được một số tiền đầu tư kếch xù từ ông Bạch, mới có tiền vốn, nhưng ông Bạch đã nhìn thấu ý đồ xấu của ông ta nên cố tình ra tay, ông Bạch đã chuyển nhượng.
toàn bộ sáu mươi cổ phần của tập đoàn nhà họ Tô cho anh ta nắm giữ, lúc Tô Duy Nam gặp chuyện không may, toàn bộ đều chuyển cho anh ta. Đúng vậy, đó là để cứu mạng anh ta. Nếu Tô Duy Nam chết, vốn chủ sở hữu sẽ tự động được bán, và tất cả số tiền bán được sẽ được quyên góp cho Hội Chữ thập đỏ. “
Vốn dĩ là như vậy!
Không có gì ngạc nhiên khi Tô Văn Tâm sẽ giữ lại một mạng của anh ta.
Ánh mắt Quan Triều Viễn lạnh lùng: “Tô Lam hoàn toàn không biết chuyện này sao?”
Lục Anh Khoa gật đầu một cái: “Mợ chủ hẳn là đã bị lừa. Cậu chủ, có cần nói với mợ chủ chuyện này không?”
“Không cần”
Quan Triều Viễn thâm trầm mở miệng.
Hiện tại nói chuyện này với cô nhóc đó, chỉ khiến cho cô thêm phiền lòng.
“Thụ hả của tôi sẽ tiếp tục theo dõi, chỉ cần chắc chắn rằng Tô Duy Nam đang ở trong viện điều dưỡng, lập tức thông báo.” Lục Anh Khoa nói xong còn do dự một chút, anh ta nhắm mắt nói: “Cậu chủ, cô Tô đã đặt đợt điều trị thứ hai vào sáng ngày mai, địa điểm là… ngôi nhà tình yêu ở núi Phong Lâm. “
“Ngôi nhà tình yêu? “
Quan Triều Viễn nheo mắt, trên mặt hiện lên một nụ cười chế nhạo: “Tô Bích Xuân vội vã như vậy sao ?
“Cậu chủ, nếu ngài không muốn đi..
“Đi, đương nhiên là phải đi. “
Quan Triều Viễn đứng lên, như đang suy nghĩ điều gì đó, ánh mắt quét qua điện thoại bên cạnh.
Kể từ lần điều trị lúc trước, anh và Tô Lam đã không gặp mặt nhau.
Trong suốt ba ngày, ngay cả Tô Mỹ Chi và Tố Duy Hưng cũng nhớ mà gọi điện cho anh.
Nhưng chỉ có mèo hoang Tô Lam đó.
Chỉ cần anh nghĩ tới hôm ở văn phòng, nhìn thấy cảnh Tô Lam và Nhan Thế Khải định hôn nhau, Quan Triều Viễn liền cảm thấy khó chịu, như vô hình trong lòng anh có một trận hoả hừng hừng thiêu đốt.
Rất nhanh lí trí của anh như sắp bị đốt cháy hoàn toàn.
Mà trong ba ngày này, Tô Lam cố tình tránh mặt, khiến cơn giận của anh bùng cháy lên đến cực điểm.
Ngày mai điều trị…
Anh sẽ làm cho cô đẹp mặt.
Ở nước ngoài, viện điều dưỡng không hề rẻ.
Đặc biệt, Tô Duy Nam còn sống cuộc sống thực vật, hàng tháng phải bỏ ra một khoản chỉ phí khổng lồ để thuê một người chăm sóc cao cấp.
Tô Văn Tâm nỡ sao?
Quan Triều Viễn khẽ cau mày: “Tiếp tục.”
“Lý do khiến Tô Văn Tâm giữ Tô Duy Nam sống là vì ông ngoại của mợ chủ, ông Bạch, rất yêu quý cháu gái mình, và đã ký hợp đồng riêng với Tô Văn Tâm. Nam đó Tô Văn Tâm rất nghèo chỉ có hai bàn tay trắng, sau khi ông ta nhận được một số tiền đầu tư kếch xù từ ông Bạch, mới có tiền vốn, nhưng ông Bạch đã nhìn thấu ý đồ xấu của ông ta nên cố tình ra tay, ông Bạch đã chuyển nhượng.
toàn bộ sáu mươi cổ phần của tập đoàn nhà họ Tô cho anh ta nắm giữ, lúc Tô Duy Nam gặp chuyện không may, toàn bộ đều chuyển cho anh ta. Đúng vậy, đó là để cứu mạng anh ta. Nếu Tô Duy Nam chết, vốn chủ sở hữu sẽ tự động được bán, và tất cả số tiền bán được sẽ được quyên góp cho Hội Chữ thập đỏ. “
Vốn dĩ là như vậy!
Không có gì ngạc nhiên khi Tô Văn Tâm sẽ giữ lại một mạng của anh ta.
Ánh mắt Quan Triều Viễn lạnh lùng: “Tô Lam hoàn toàn không biết chuyện này sao?”
Lục Anh Khoa gật đầu một cái: “Mợ chủ hẳn là đã bị lừa. Cậu chủ, có cần nói với mợ chủ chuyện này không?”
“Không cần”
Quan Triều Viễn thâm trầm mở miệng.
Hiện tại nói chuyện này với cô nhóc đó, chỉ khiến cho cô thêm phiền lòng.
“Thụ hả của tôi sẽ tiếp tục theo dõi, chỉ cần chắc chắn rằng Tô Duy Nam đang ở trong viện điều dưỡng, lập tức thông báo.” Lục Anh Khoa nói xong còn do dự một chút, anh ta nhắm mắt nói: “Cậu chủ, cô Tô đã đặt đợt điều trị thứ hai vào sáng ngày mai, địa điểm là… ngôi nhà tình yêu ở núi Phong Lâm. “
“Ngôi nhà tình yêu? “
Quan Triều Viễn nheo mắt, trên mặt hiện lên một nụ cười chế nhạo: “Tô Bích Xuân vội vã như vậy sao ?
“Cậu chủ, nếu ngài không muốn đi..
“Đi, đương nhiên là phải đi. “
Quan Triều Viễn đứng lên, như đang suy nghĩ điều gì đó, ánh mắt quét qua điện thoại bên cạnh.
Kể từ lần điều trị lúc trước, anh và Tô Lam đã không gặp mặt nhau.
Trong suốt ba ngày, ngay cả Tô Mỹ Chi và Tố Duy Hưng cũng nhớ mà gọi điện cho anh.
Nhưng chỉ có mèo hoang Tô Lam đó.
Chỉ cần anh nghĩ tới hôm ở văn phòng, nhìn thấy cảnh Tô Lam và Nhan Thế Khải định hôn nhau, Quan Triều Viễn liền cảm thấy khó chịu, như vô hình trong lòng anh có một trận hoả hừng hừng thiêu đốt.
Rất nhanh lí trí của anh như sắp bị đốt cháy hoàn toàn.
Mà trong ba ngày này, Tô Lam cố tình tránh mặt, khiến cơn giận của anh bùng cháy lên đến cực điểm.
Ngày mai điều trị…
Anh sẽ làm cho cô đẹp mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.