Chương 2023
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2590
“Ông chủ”
Đúng lúc đó, Lục Anh Khoa vừa rời khỏi đột nhiên đẩy cửa xông vào.
Giọng điệu của anh ta khẩn cấp, sắc mặt vô cùng nghiêm nghị.
Lúc này Quan Triều Viễn đang lên cơn giận dữ, vừa nhìn thấy cấp dưới đã đi mà còn quay lại, gương mặt lập tức khó ngửi đến cực hạn: “Tốt nhất là có việc gì quan trọng.”
Lục Anh Khoa bước dài đi tới: “Cú điện thoại vừa nấy là của mợ chủ gọi tới, cô ấy vừa gửi tin nhắn cầu cứu, nói cô ấy bị bắt cóc”
“Cậu nói cái gì?”
Quan Triều Viễn “hả” một tiếng đứng lên, gió mạnh mưa rào lập tức cuồn cuộn quanh người.
Anh bước mấy bước đến trước mặt Lục Anh Khoa, giật lấy điện thoại, mở tin nhắn.
“Cứu em, bắt cóc, lâu đài phong cách châu Âu, Tô.”
Mấy từ ngắn ngủi, câu chữ cực kỳ ngổn ngang.
Có thể tưởng tượng được, lúc gửi tin nhắn này cô đã sợ hãi cỡ nào.
Chết tiệt!
Vừa nấy anh còn vì giận hờn mà từ chối không nhận cuộc gọi của cô.
Nếu như vì vậy mà cô xảy ra chuyện…
Quả thực Quan Triều Viễn không dám nghĩ, sẽ có hậu quả như thế nào.
Gương mặt anh âm trầm, một tay quơ lấy com lê, giọng điệu bình tĩnh dặn dò: “Lập tức điều tra rõ ràng, xung quanh thành phố Ninh Giang có lâu đài phong cách châu Âu nào không”
“Vâng”
“Trong vòng mười phút điều động hai chiếc trực thăng đến đây, chờ đợi mệnh lệnh.”
“Vâng”
Quan Triều Viễn lạnh lùng nhìn lướt qua cánh tay trái của mình “Còn nữa, gọi Tân Tấn Tài lập tức quay lại.”
Anh ta nhìn chăm chằm Quan Triều Viễn với vẻ mặt đờ đẫn, không thể tin vào tai mình: “Anh trai, anh nói cái gì vậy? Chị dâu chị ấy bị sao vậy?”
“Tôi nói lập tức cho tôi dùng thuốc.”
Quan Triều Viễn nhìn chăm chằm anh ấy.
Tân Tấn Tài chỉ cảm thấy trong đầu ong ong: Anh biết, anh trai nhà mình đối với con thỏ nhỏ đó không bình thường, nhưng Anh ta ngàn vạn lần không ngờ được rằng, anh trai vậy mà vì con thỏ nhỏ kia mà bằng lòng chịu nguy hiểm phế bỏ một cánh tay, hết lần này đến lần khác muốn dùng loại thuốc đó.
Loại thuốc tê này vì có tính tổn thương khá lớn đối với chức năng cơ thể người, nên đã bị Hiệp hội Y khoa Quốc tế liệt vào danh sách thuốc cấm, không được phép sử dụng.
“Đây là lần cuối cùng”
Tân Tấn Tài cuối cùng cũng thuyết phục.
được bản thân, tay chân nhanh nhẹn thay Quan Triều Viễn tiêm thuốc tê vào vết thương.
Sau khi tiêm thuốc tê, anh ta dùng dây thun băng lại vết thương của Quan Triều Viễn.
Chị dâu xảy ra chuyện, anh trai nhất định sẽ rất tức giận.
Đến lúc đó không tránh được cần phải động thủ xô sát, trước mắt băng bằng dây thun để tránh vết thương chảy máu quá nhiều.
“Ông chủ”
Đúng lúc đó, Lục Anh Khoa vừa rời khỏi đột nhiên đẩy cửa xông vào.
Giọng điệu của anh ta khẩn cấp, sắc mặt vô cùng nghiêm nghị.
Lúc này Quan Triều Viễn đang lên cơn giận dữ, vừa nhìn thấy cấp dưới đã đi mà còn quay lại, gương mặt lập tức khó ngửi đến cực hạn: “Tốt nhất là có việc gì quan trọng.”
Lục Anh Khoa bước dài đi tới: “Cú điện thoại vừa nấy là của mợ chủ gọi tới, cô ấy vừa gửi tin nhắn cầu cứu, nói cô ấy bị bắt cóc”
“Cậu nói cái gì?”
Quan Triều Viễn “hả” một tiếng đứng lên, gió mạnh mưa rào lập tức cuồn cuộn quanh người.
Anh bước mấy bước đến trước mặt Lục Anh Khoa, giật lấy điện thoại, mở tin nhắn.
“Cứu em, bắt cóc, lâu đài phong cách châu Âu, Tô.”
Mấy từ ngắn ngủi, câu chữ cực kỳ ngổn ngang.
Có thể tưởng tượng được, lúc gửi tin nhắn này cô đã sợ hãi cỡ nào.
Chết tiệt!
Vừa nấy anh còn vì giận hờn mà từ chối không nhận cuộc gọi của cô.
Nếu như vì vậy mà cô xảy ra chuyện…
Quả thực Quan Triều Viễn không dám nghĩ, sẽ có hậu quả như thế nào.
Gương mặt anh âm trầm, một tay quơ lấy com lê, giọng điệu bình tĩnh dặn dò: “Lập tức điều tra rõ ràng, xung quanh thành phố Ninh Giang có lâu đài phong cách châu Âu nào không”
“Vâng”
“Trong vòng mười phút điều động hai chiếc trực thăng đến đây, chờ đợi mệnh lệnh.”
“Vâng”
Quan Triều Viễn lạnh lùng nhìn lướt qua cánh tay trái của mình “Còn nữa, gọi Tân Tấn Tài lập tức quay lại.”
Anh ta nhìn chăm chằm Quan Triều Viễn với vẻ mặt đờ đẫn, không thể tin vào tai mình: “Anh trai, anh nói cái gì vậy? Chị dâu chị ấy bị sao vậy?”
“Tôi nói lập tức cho tôi dùng thuốc.”
Quan Triều Viễn nhìn chăm chằm anh ấy.
Tân Tấn Tài chỉ cảm thấy trong đầu ong ong: Anh biết, anh trai nhà mình đối với con thỏ nhỏ đó không bình thường, nhưng Anh ta ngàn vạn lần không ngờ được rằng, anh trai vậy mà vì con thỏ nhỏ kia mà bằng lòng chịu nguy hiểm phế bỏ một cánh tay, hết lần này đến lần khác muốn dùng loại thuốc đó.
Loại thuốc tê này vì có tính tổn thương khá lớn đối với chức năng cơ thể người, nên đã bị Hiệp hội Y khoa Quốc tế liệt vào danh sách thuốc cấm, không được phép sử dụng.
“Đây là lần cuối cùng”
Tân Tấn Tài cuối cùng cũng thuyết phục.
được bản thân, tay chân nhanh nhẹn thay Quan Triều Viễn tiêm thuốc tê vào vết thương.
Sau khi tiêm thuốc tê, anh ta dùng dây thun băng lại vết thương của Quan Triều Viễn.
Chị dâu xảy ra chuyện, anh trai nhất định sẽ rất tức giận.
Đến lúc đó không tránh được cần phải động thủ xô sát, trước mắt băng bằng dây thun để tránh vết thương chảy máu quá nhiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.