Chương 2031
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2598
Cố Đức Hiệp lùi lại sau vài bước, thật sự chuẩn bị một chân đạp cửa vào, đột nhiên điện thoại trong túi của anh ta reo lên.
“Reng reng reng, reng reng reng..”
thoại ra.
Đây là điện thoại của Cố Đức Hiệp, mà trên màn hình điện thoại lại hiển thị lên một dãy số lạ.
Cố Đức Hiệ vẫn nhấn nút trả do dự một lúc, nhưng anh Sau đó, nén lại hơi thở đưa điện thoại tai “Mợ chủ, là cô sao? Cô bây giờ không cần tắt điện thoại, chúng tôi có thể dùng Zalo để tìm được vị trí của cô..”
Mợ chủ sao?
Phía đầu dây bên kia, lời đang nói còn chưa nói xong, sắc mặt Cố Đức Hiệp đã lập tức thay đổi.
Anh ta đột ngột cúp máy, toàn thân thu lại u ám đến đáng sợ.
Anh ta nhanh chóng mở hòm thư ra, bên trong bỗng có hai tin nhản cầu cứu, là Tô Lam gửi đi “Con tiện nhân đáng chết!”
Cố Đức Hiệp vô cùng nổi giận, liền đập điện thoại xuống đất.
Chiếc điện thoại trong nháy mắt bị đập nát làm đôi.
Anh ta còn nghĩ chưa đủ, nên đã vô cùng tức giận căm phẫn mà đạp thêm mấy phát nữa.
“Tô Lam, tôi tốt với cô như vậy, thậm chí không để ý cô đã từng sinh con, vẫn muốn kết hôn với cô. Vậy mà cô lại có ý định bỏ trốn, quả thật không thể tha thứ cho cô mài”
Anh ta to giọng chửi rủa, trực tiếp bay đến đạp cửa.
“Rầm!”
Kèm theo đó là một tiếng vang cực lớn, cửa phòng toilet bị anh ta đạp mở.
Cố Đức Hiệp hùng hùng hổ hổ xông vào.
Chỉ thấy một bộ váy cưới màu trắng và khăn voan nằm rải rác trên sàn.
Cửa sổ trên tường mở toang, Tô Lam đã sớm chạy không còn bóng dáng.
“Đáng chết, cô lại dám lừa tôi!”
Đột nhiên Cố Đức Hiệp nhào lên cửa sổ.
Vừa ngẩng đầu đã thấy thân hình bé nhỏ của Tô Lam sắp vượt qua vườn hoa để chạy vào rừng cây trước mặt.
Anh ta lập tức quay người, đuổi theo.
Vừa chạy ra cửa đã cho gọi vệ sĩ ở bốn phía: “Bọn mày còn ngây ra đó làm gì? Con đàn bà kia chạy rồi, chúng mày lập tức đuổi theo cho tao.”
“Đáng chết, phụ nữ đều là đồ đểu giải”
Cố Đức Hiệp nghiến răng nghiến lợi, nhảy qua cửa sổ vừa chửi rủa, vừa điên cuồng đuổi theo.
Biệt thự mang phong cách Châu Âu tựa lưng vào núi Phía sau là tường rào cao bốn năm mét vây quanh.
Trước căn biệt thự có đài phun nước, đi về phía trước chính là vườn hoa, chạy thêm một trăm mét nữa mới thoát khỏi biệt thự, tiến vào rừng cây.
Tô Lam bán sống bán chết chạy về phía trước, những vệ sĩ kia cũng bạt mạng đuổi theo phía sau cô.
Mắt thấy cô gần chạy đến vườn hoa trước mặt.
Bỗng nhiên lúc này, một người từ trong bụi hoa hồng bất thình lình chạy ra, trực tiếp làm cô ngã nhào.
Cố Đức Hiệp lùi lại sau vài bước, thật sự chuẩn bị một chân đạp cửa vào, đột nhiên điện thoại trong túi của anh ta reo lên.
“Reng reng reng, reng reng reng..”
thoại ra.
Đây là điện thoại của Cố Đức Hiệp, mà trên màn hình điện thoại lại hiển thị lên một dãy số lạ.
Cố Đức Hiệ vẫn nhấn nút trả do dự một lúc, nhưng anh Sau đó, nén lại hơi thở đưa điện thoại tai “Mợ chủ, là cô sao? Cô bây giờ không cần tắt điện thoại, chúng tôi có thể dùng Zalo để tìm được vị trí của cô..”
Mợ chủ sao?
Phía đầu dây bên kia, lời đang nói còn chưa nói xong, sắc mặt Cố Đức Hiệp đã lập tức thay đổi.
Anh ta đột ngột cúp máy, toàn thân thu lại u ám đến đáng sợ.
Anh ta nhanh chóng mở hòm thư ra, bên trong bỗng có hai tin nhản cầu cứu, là Tô Lam gửi đi “Con tiện nhân đáng chết!”
Cố Đức Hiệp vô cùng nổi giận, liền đập điện thoại xuống đất.
Chiếc điện thoại trong nháy mắt bị đập nát làm đôi.
Anh ta còn nghĩ chưa đủ, nên đã vô cùng tức giận căm phẫn mà đạp thêm mấy phát nữa.
“Tô Lam, tôi tốt với cô như vậy, thậm chí không để ý cô đã từng sinh con, vẫn muốn kết hôn với cô. Vậy mà cô lại có ý định bỏ trốn, quả thật không thể tha thứ cho cô mài”
Anh ta to giọng chửi rủa, trực tiếp bay đến đạp cửa.
“Rầm!”
Kèm theo đó là một tiếng vang cực lớn, cửa phòng toilet bị anh ta đạp mở.
Cố Đức Hiệp hùng hùng hổ hổ xông vào.
Chỉ thấy một bộ váy cưới màu trắng và khăn voan nằm rải rác trên sàn.
Cửa sổ trên tường mở toang, Tô Lam đã sớm chạy không còn bóng dáng.
“Đáng chết, cô lại dám lừa tôi!”
Đột nhiên Cố Đức Hiệp nhào lên cửa sổ.
Vừa ngẩng đầu đã thấy thân hình bé nhỏ của Tô Lam sắp vượt qua vườn hoa để chạy vào rừng cây trước mặt.
Anh ta lập tức quay người, đuổi theo.
Vừa chạy ra cửa đã cho gọi vệ sĩ ở bốn phía: “Bọn mày còn ngây ra đó làm gì? Con đàn bà kia chạy rồi, chúng mày lập tức đuổi theo cho tao.”
“Đáng chết, phụ nữ đều là đồ đểu giải”
Cố Đức Hiệp nghiến răng nghiến lợi, nhảy qua cửa sổ vừa chửi rủa, vừa điên cuồng đuổi theo.
Biệt thự mang phong cách Châu Âu tựa lưng vào núi Phía sau là tường rào cao bốn năm mét vây quanh.
Trước căn biệt thự có đài phun nước, đi về phía trước chính là vườn hoa, chạy thêm một trăm mét nữa mới thoát khỏi biệt thự, tiến vào rừng cây.
Tô Lam bán sống bán chết chạy về phía trước, những vệ sĩ kia cũng bạt mạng đuổi theo phía sau cô.
Mắt thấy cô gần chạy đến vườn hoa trước mặt.
Bỗng nhiên lúc này, một người từ trong bụi hoa hồng bất thình lình chạy ra, trực tiếp làm cô ngã nhào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.