Chương 2073
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2641
“Vậy sao?”
Người phụ nữ nhìn thấy dáng vẻ của Tô Lam như vậy, còn dự liệu trong lòng, chỉ thấy càng nực cười: *Ít nhất, lúc thử vai cô nên chỉnh trang một chút, để cho đạo diễn thấy được thành ý của cô, đúng không?”
Ý cô ta muốn nói là: Nếu Tô Lam đến thử vai mà ăn mặc tùy tiện như vậy, nhất định sẽ bị cự tuyệt.
“Tôi thấy cô có thể có chút hiểu lầm. Tôi không có đến đây thử vai, tôi chỉ là nhân viên công tác mà thôi” Tô Lam cười đáp.
“Nhân viên công tác sao?”
Vẻ mặt của người phụ nữ đông cứng lại.
Nhưng nhanh chóng trở nên rõ ràng trở lại.
Cô ta đưa tay ôm ngực: “Cũng đúng”
Ai đi thử vai mà lại ăn mặc tùy tiện như cô chứ!
Ngay cả cô gái thấp bé đứng cạnh mình cũng có thể nhận ra rằng cô ta đang ăn mặc rất nghiêm túc.
Tự cười mình suy nghĩ nhiều rồi, người phụ nữ lại nhìn Tô Lam: “Nếu không phải vai nữ số hai này rất vừa ý tôi, tôi làm sao có thể đến mấy chỗ thử vai này chứ?”
Tô Lam kinh ngạc nhìn cô ta: Người phụ nữ này nói, thái độ dường như chắc chẩn rằng cô ta có thể nhận được vai diễn này.
Người phụ nữ kia mỉm cười bí ẩn: “Tôi quen biết Ông chủ của các người”
“Đinh!”
Đang nói chuyện thì thang máy đã lên đến tầng mười tám.
Cô ta đưa tay vén tóc, vặn eo lắc mông bước ra ngoài trước.
Tô Lam nhíu mày nhìn cô ta rời đi: Quen với Ông chủ!
Ý cô ta là Quan Triều Viễn sao!
Nguyễn Bảo Lan lúc này mới cau mày, cô ta gật đầu với Tô Lam, sau đó bước nhanh đi ra ngoài.
Tô Lam cũng đi theo, không nhanh không chậm bước ra.
Người phụ nữ kia vừa nói hài lòng với vai nữ số hai, tính tình nhân vật kiêu ngạo nhưng tâm địa thiện lương, cuối cùng vì cứu nam chính nên đã mất mạng.
Bởi vì mối quan hệ xã hội này, nên đây là một vai diễn rất vừa ý sao!
Theo tính cách đặc cung xử nữ của Phương Trí Thành, anh ấy chắc chắn sẽ làm cho tất cả các chỉ tiết được yêu cầu trở nên hoàn hảo hoàn mỹ.
Vì vậy, chất lượng của Đại Đường Vô Song là điều hoàn toàn không thể nghỉ ngờ.
Đến lúc đó, đừng nói là nữ chính, cho dù là nữ phụ cũng có cơ hội nổi đình nổi đám.
Trước đó Tô Lam đã thảo luận về vai nữ phụ này với Phương Trí Thành, nhưng vẫn chưa quyết định được.
Phải chăng người phụ nữ này đã đi bãng cửa sau tìm Quan Triều Viễn rồi sao!
Phương Trí Thành lập tức mỉm cười khi thấy Tô Lam đi tới: “Cô chủ nhỏ của tôi ơi, cô rốt cục đã đến rồi”
Tô Lam không nhịn được cười: “Đường đường là đạo diễn ưu tú, tại sao thiếu mình tôi lại không được?”
Phương Trí Thành nghiêm túc: “Không phải không có cô thì không được, mà là trừ cô ra thì ai cũng không được.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.