Chương 2082
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2650
Lâm Thúy Vân cũng đi theo gật đầu nói hùa theo.
“Đúng vậy, đúng vậy, nếu không có việc gì nữa vậy chúng tôi xuống xe trước”
Lục Mặc Thâm không nói gì nhưng khóa cửa đã được mở.
Tô Lam xuống xe trước, đằng sau là Lâm Thúy Vân đang sợ hãi đến muốn tè ra quần.
Nhìn bóng lưng Lâm Thúy Vân chạy đi, Lục Mặc Thâm nở một nụ cười tàn nhẫn.
Ngay sau đó, tin nhắn của giáo sư Lục được gửi tới.
Lần thi thử đợt trước rớt bốn môn, tôi nghĩ tôi nên mời cha mẹ của cô lên trường tâm sự một chút.
Một bước ngoặt lớn nha!
Lâm Thúy Vân gần như dựng đứng tóc gáy lên.
Giáo sư Lục, cái con người mặt người dạ thú này!
Thế mà lại lấy chuyện mời phụ huynh lên trường uy hiếp cô ấy sao, thực sự coi cô ấy là một đứa con nít ba tuổi à!
Nhưng hết lần này tới lần khác cô ấy đã lớn như vậy rồi, sợ nhất vẫn chính là mời phụ huynh.
Quả thực quá vô sỉ rồi!
Tô Lam thấy Lâm Thúy Vân chậm chạp không có đi theo nên nghi ngờ quay lại.
“Thúy Vân, có chuyện gì vậy?”
Lâm Thúy Vân dùng sức điều chỉnh hô hấp của mình. Thời điểm ngẩng đầu lên, khóe miệng còn mang theo nụ cười quái dị *À cái đó, Tô Lam, tớ còn có việc phải làm nên hiện tại không đi được.”
“Cậu không muốn đi vào gặp nam thần của cậu sao?”
“Lần sau tớ sẽ đi…”
Lâm Thúy Vân còn định nói gì đó thì điện thoại lại rung lên.
Cô ấy liếc nhìn màn hình “Cô còn mười giây nữa”
Giáo sư Lục, con mẹ anh!
“Không nói chuyện nữa, tớ phải đi ngay”
Lâm Thúy Vân gần như lao ra cửa chỉ sau hai bước.
Mở cửa xe, ngồi lên xe, một loạt hành động tựa như nước chảy mây trôi.
Cô thở hổn hến nhìn giáo sư Lục, khóe miệng co giật “Giáo sư Lục nói thế nào anh cũng phải làm gương sáng cho người khác nữa, anh không thể vô sỉ như vậy được.”
Ánh mắt Lục Mặc Thâm nhàn nhạt.
“Thân là học trò, một chiêu uy hiếp người này cô học cũng không thua kém gì tôi đâu”
“Bụng dạ hẹp hòi, anh căn bản chính là muốn trả thù mà thôi”
Lâm Thúy Vân còn đang không ngừng nghĩ linh tinh.
Giáo sư Lục đột nhiên nghiêng người trực tiếp bao bọc cô dưới cái bóng của anh.
Anh híp mi, thái độ từ trên cao nhìn xuống nhìn cô.
“Tôi là một doanh nhân. Những người kinh doanh thông minh không bao giờ làm ăn thua lỗ.”
“Cô làm tôi phải bồi thường hợp đồng ba mươi tỷ đồng, cô tính làm sao đền bù tổn thất cho tôi đây?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.