Chương 261
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 266
Thế nhưng, anh ngây người, không biết cởi thế nào!
Dứt khoát, dùng sức xé ra.
“Tạch” một tiếng.
Dây bị đứt bật ngược lại lưng Tô Lam, truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
“Cái tên biến thái nhà anh! Mau buông tôi raI”
Ngay khi hai người đang giằng co, bỗng giọng nói của Tô Kiêm Mặc vọng vào từ bên ngoài.
“Chị, chị về rồi sao? Chị đang ở đâu thế?”
Chắc là đã lâu không gặp chị, Tô Kiêm Mặc cũng khá hưng phấn.
Mắt Tô Lam liền trợn to, nếu dáng vẻ này của cô và Quan Triều Viễn bị Tô Kiêm Mặc nhìn thấy…
Cô vô thức ngước mắt nhìn ra ngoài cửa.
Gay rồi!
Cô không khóa cửa!
Thật là tự đào hố chôn mình!
Dường như Quan Triều Viễn cũng đoán ra được ý nghĩ của Tô Lam.
“Ồ… Thì ra chưa khóa cửa à, rất tốt, lát nữa để em trai cô vào, vừa đẹp nhìn thấy một màn hoạt sắc sinh hương @”
“Anh… Quan Triều Viễn, anh đừng có quá đáng!”
Quan Triều Viễn hắng giọng, hét vọng ra ngoài: “Trong thư phòng!”
Đôi mắt của Tô Lam càng trợn to hơn!
“Quan Triều Viễnt Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
“Chẳng muốn thế nào cả, đêm nay cô phải chủ động lấy lòng tôi trên giường, khiến tôi hài lòng, tôi sẽ cho cô nuôi chó”
“Anh nằm mơ đi!”
Muốn cô lấy lòng anh, da mặt cô mỏng như thế, sao có thể làm ra loại chuyện này?
Quan Triều Viễn bĩu môi.
“Vậy không cần bàn bạc nữa, tôi nghe tiếng bước chân, em cô sắp lên đến nơi rồi, hai người chúng ta có cần đổi tư thế không?”
“Anh..”
Tô Lam nín thở, tiếng bước chân của Tô Kiêm Mặc.
ngày càng gần.
“Mau quyết định đi, bằng không, tôi sẽ muốn cô ở đây”
Bàn tay của Quan Triều Viễn trượt xuống thắt lưng của Tô Lam.
Nếu không có gì bất ngờ, anh hơi dùng sức một chút, kết cục của chiếc thắt lưng này cũng sẽ giống với áo lót, chớp mát liền đứt ngay!
“Ba..”
Quan Triều Viễn bắt đầu đếm ngược.
Tiếng bước chân cũng ngày càng gần.
Tô Lam nhìn khuôn mặt như ác ma của Quan Triều Viễn, bỗng hoang mang.
Thế nhưng, anh ngây người, không biết cởi thế nào!
Dứt khoát, dùng sức xé ra.
“Tạch” một tiếng.
Dây bị đứt bật ngược lại lưng Tô Lam, truyền đến tiếng kêu thảm thiết.
“Cái tên biến thái nhà anh! Mau buông tôi raI”
Ngay khi hai người đang giằng co, bỗng giọng nói của Tô Kiêm Mặc vọng vào từ bên ngoài.
“Chị, chị về rồi sao? Chị đang ở đâu thế?”
Chắc là đã lâu không gặp chị, Tô Kiêm Mặc cũng khá hưng phấn.
Mắt Tô Lam liền trợn to, nếu dáng vẻ này của cô và Quan Triều Viễn bị Tô Kiêm Mặc nhìn thấy…
Cô vô thức ngước mắt nhìn ra ngoài cửa.
Gay rồi!
Cô không khóa cửa!
Thật là tự đào hố chôn mình!
Dường như Quan Triều Viễn cũng đoán ra được ý nghĩ của Tô Lam.
“Ồ… Thì ra chưa khóa cửa à, rất tốt, lát nữa để em trai cô vào, vừa đẹp nhìn thấy một màn hoạt sắc sinh hương @”
“Anh… Quan Triều Viễn, anh đừng có quá đáng!”
Quan Triều Viễn hắng giọng, hét vọng ra ngoài: “Trong thư phòng!”
Đôi mắt của Tô Lam càng trợn to hơn!
“Quan Triều Viễnt Rốt cuộc anh muốn thế nào?”
“Chẳng muốn thế nào cả, đêm nay cô phải chủ động lấy lòng tôi trên giường, khiến tôi hài lòng, tôi sẽ cho cô nuôi chó”
“Anh nằm mơ đi!”
Muốn cô lấy lòng anh, da mặt cô mỏng như thế, sao có thể làm ra loại chuyện này?
Quan Triều Viễn bĩu môi.
“Vậy không cần bàn bạc nữa, tôi nghe tiếng bước chân, em cô sắp lên đến nơi rồi, hai người chúng ta có cần đổi tư thế không?”
“Anh..”
Tô Lam nín thở, tiếng bước chân của Tô Kiêm Mặc.
ngày càng gần.
“Mau quyết định đi, bằng không, tôi sẽ muốn cô ở đây”
Bàn tay của Quan Triều Viễn trượt xuống thắt lưng của Tô Lam.
Nếu không có gì bất ngờ, anh hơi dùng sức một chút, kết cục của chiếc thắt lưng này cũng sẽ giống với áo lót, chớp mát liền đứt ngay!
“Ba..”
Quan Triều Viễn bắt đầu đếm ngược.
Tiếng bước chân cũng ngày càng gần.
Tô Lam nhìn khuôn mặt như ác ma của Quan Triều Viễn, bỗng hoang mang.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.