Chương 2231
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2799
“Sao cơ?” Lâm Thúy Vân hoàn toàn bối rối Cô thậm chí còn khích động muốn hỏi chủ tịch hội sinh viên: Anh rốt cuộc thích gì ở tôi? Để tôi còn đi sửa đổi nó?
Liễu Minh Hào siết chặt tay Lâm Thúy.
Vân, khiến cô ấy dù có cố gảng thế nào cũng không thể rút tay lại được: “Lâm Thúy Vân, em hãy cho anh một cơ hội, Chỉ cần cần chúng ta cố gắng hòa hợp với nhau, anh tin rằng trong một thời gian ngắn, em sẽ yêu anh thôi!”
Lâm Thúy Vân đột nhiên cảm thấy bất lực: “Người anh em, trước tiên bình tĩnh, buông tay ra trước… buông tay trước”
“Thúy Vân, nếu hôm nay em không hứa với anh, anh sẽ không buông tay.”
Liễu Minh Hào nhìn thẳng vào Lâm Thúy Vân, như thể muốn chọc hai lỗ trên người cô.
“Anh.”
Lâm Thúy Vân chỉ là một cô gái, và cô không có đủ sức mạnh như Liễu Minh Hào.
Nên sau khi cô vùng vấy hai lần, và cổ tay mỏng manh của cô đã bị sưng đỏ, đau đến mức khuôn mặt nhỏ hơi nhăn lại.
Nhìn thấy mình sắp bị bắt đi, Lâm Thúy Vân cảm thấy mắt mình bỗng tối sầm lại. Cô nghe rõ tiếng “cạch” của xương vang lên.
“AI” Liêu Minh Hào đau đớn hét lên.
Đó là do cổ tay phải của anh ấy bị người ta bẻ quặt ra sau và đè lên, tạo thành cơn đau như xuyên thấu đỉnh đầu. Liễu Minh Hào buộc phải buông tay Lâm Thúy Vân.
“Cô ấy nói buông tay, anh nghe không hiểu phải không?”
Giọng nói của người đàn ông xen lẫn sự khó chịu và trâm ấm vang lên, cả người toát ra một loại hơi thở lạnh lẽo. Đó là Lục Mặc Thâm! Nghe thấy giọng nói của anh, trái tim treo lơ lửng của Lâm Thúy Vân cuối cùng cũng hạ xuống.
Vẻ mặt của anh ấy rất nhạt nhòa, nhưng ngay cả khi cách một lớp kính thủy tinh, vẫn có thể nhìn thấy dòng điện ngầm đang dâng trào dưới đáy mắt anh.
Giáo sư Lục của chúng ta bây giờ rất khó chịu!
Mặt Liễu Minh Hào lần này tái đi vì đau đớn. Nhưng anh ta vẫn không thể không cong người theo lực tay của Lục Mặc Thâm cho đến khi anh ta phải quỳ trên mặt đất bằng một đầu gối. Mặc dù đang đau đến mức nghiến răng nghiến lợi, đầu đầy mồ hôi thì anh vẫn cứ cố chấp mà nói: “Giáo sư Lục, theo như tôi biết thì anh hoàn toàn không phải là bạn trai của Lâm Thúy Vân! Vì vậy, tôi muốn đuổi theo cô ấy, anh cũng không thể ngăn được tôi.”
Lục Mặc Thâm lạnh lùng nhìn anh: “Với tư cách là một giáo sư của Lan Ly, tôi nghĩ rằng tôi có trách nhiệm dạy cho cậu cái được gọi là phong thái của một quý ông”
Liễu Minh Hào chỉ cảm thấy cổ tay mình sắp bị bóp gấy. Anh nghiến răng đáp: “Giáo sư Lục, hôm nay… cho dù hôm nay anh bẻ gấy tay tôi, thì ngày mai tôi cũng sẽ đến. Tôi thích Lâm Thúy Vân, đây là chuyện của riêng tôi! “
“Vậy nếu Lâm Thúy Vân đã có người đàn ông của mình thì sao?”
Mặc dù Lục Mặc Thâm thường thể hiện một mình là một người nho nhã dịu dàng.
Nhưng đó chỉ là bởi vì những người nói chuyện với anh chưa bao giờ thấy vẻ mặt tàn nhắn của anh. Bởi vì khi anh tàn nhẫn thì sẽ tàn nhẫn đến mức kinh người.
“Haha, không thể nào. Tôi đã điều tra, Lâm Thúy Vân không có bạn trai nào cả, và giả thuyết mà anh đặt ra hoàn toàn không tồn tại!”
Trong khi Liễu Minh Hào còn đang tranh cãi, anh đột nhiên cảm thấy cổ tay mình bị nới lỏng. Người đàn ông đang đứng trước.
Lâm Thúy Vân dang rộng đôi tay dài của mình, trực tiếp kéo cô đang ngơ ngác ôm vào lòng. Sau đó, anh cúi đầu hôn cô.
Thất lưng của Lâm Thúy Vân không có điểm tựa chỉ có thể dựa vào Lục Mặc Thâm giữ nó bằng một tay. Lâm Thúy Vân tròn mắt kinh hãi, đầu óc trống rỗng, thậm chí cô còn quên cả động tác chật vật của mình.
“Ưm…”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.