Chương 2266
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 2834
“Cái đó……”
Tân Tấn Tài vươn tay sờ sờ mũi: “Anh hai, em cảm thấy, thật ra chuyện này không thể hoàn toàn trách cứ Lục Anh Khoa, người ta ở trong nước, tay làm sao mà dài tới nước ngoài được chứ!”
Quan Triều Viễn lạnh lùng liếc anh ta một cái, ánh mắt vô cùng ghét bỏ “Anh hai, thật ra ý của em là anh trai của chị dâu rõ ràng thân thể có vấn đề, bản thân nhất định không đi được, chắc chắn phải có người giúp đỡ!”
Những vấn đề mà Tần Tấn Tài có thể nghĩ ra, làm sao Quan Triều Viễn lại không nghĩ ra?
Vì vậy trên đường đến đây, anh đã cử người đến điều tra các mối quan hệ xã hội của Tô Duy Nam trước khi xảy ra chuyện.
Mạng lưới quan hệ trong nước rất dễ điều tra.
Nhưng nếu muốn tìm hiểu rõ về mối quan hệ tại Thung lũng Silicon ở Mỹ, có thể mất một khoảng thời gian.
Quan Triều Viễn hướng mắt ra ngoài cửa sổ.
Màn đêm sâu thẳm, ngoài cửa sổ là một màu đen đặc như mực: “Nếu người mang anh ấy đi là bạn anh ấy thì cũng thôi, nhưng nếu là kẻ thì của anh ấy thì sao?”
Nếu người mang Tô Duy Nam đi là kẻ thù của anh ấy thì sao?
Câu nói này ngay lập tức khiến cả văn phòng chìm trong sự im lặng kỳ lạ.
Đúng vậy, nếu là kẻ thù, việc hội chẩn và điều trị của các chuyên gia nước ngoài chẳng phải là thất bại trong gang tấc sao?
Điều đáng sợ hơn là Tô Duy Nam lúc này không thể phản kháng, muốn giết anh ấy cũng chỉ đơn giản như bóp chết một con kiến.
Đây là điều mà Quan Triều Viễn thực sự lo lắng.
Sắc mặt của Lục Anh Khoa lần lượt thay đổi: “Ông chủ, ngày mai tôi sẽ đi Ý một chuyến”
Quan Triều Viễn nhẹ nhàng nhấc tay lên: “Anh phái một ít người đến Thung lũng Silicon của Hoa Kỳ để điều tra, càng chỉ tiết càng tốt. Anh chịu trách nhiệm trong nước nếu có vấn đề gì, hãy báo cáo cho tôi ngay lập tức.”
“Vâng, thưa ông chủ.”
“Ngoài ra, chuyện này, không được phép tiết lộ một lời nào với Tô Lam.
Tân Tấn Tài gật đầu một cái: Sau khi Quan Triều Viễn sắp xếp xong chuyện bên này lại quay về cũng đã 12 giờ đêm.
Anh bước vào phòng ngủ chính, chỉ thấy một đống chăn bông ở góc giường lớn.
Cô gái nhỏ cuộn tròn trong đó, trông có chút yếu ớt.
Tô Lam đã ngủ Tuy nhiên, dù đã ngủ say nhưng đôi lông mày thanh tú của cô vẫn hơi nhăn lại Quan Triều Viễn đưa tay ra vuốt những nếp nhăn giữa đôi lông cho cô ấy.
Anh nhẹ nhàng nằm xuống bên cạnh cô, vươn đôi tay dài của mình ra và ôm lấy cô gái nhỏ vào vòng lòng của mình.
Sức khỏe Tô Lam trước nay vẫn không được tốt, cô thường xuyên ngủ đến nửa đêm thì tay chân liền lạnh buốt.
Lúc này, mơ màng chạm vào một cái lò sưởi lớn bên cạnh, cô nhanh chóng chui vào.
Đôi tay nhỏ bé lạnh lẽo của Tô Lam được bàn tay to lớn của Quan Triều Viễn ôm chặt lấy.
Cô dụi dụi vào ngực anh rồi an an ổn ổn chìm vào giấc ngủ.
Quan Triều Viễn cúi đầu nhìn cô gái nhỏ trong tay: “Anh tuyệt đối sẽ không để bất cứ ai làm tổn thương em.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.