Chương 2501
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 3069
‘Vừa nhắc tới Lệ Bảo Ngọc, trong lòng Tô Lam liền nảy lên một cái Cô quay đầu lại, mặc dù giọng nói vững vàng, nhưng trong lòng cô đã bắt đầu trở nên thấp.
thỏm lo lẳng; “Anh ấy có nhắc đến với tôi”
“Vậy nó có nói cho cô biết Bảo Ngọc chết như thế nào không?”
Tô Lam liền ngây ngẩn cả người Lời này có ý gì đây?
Cái chết của Lệ Bảo Ngọc có liên quan gì đến Quan Triều Viễn?
Bạch Ninh Hương cố nén nỗi buồn, âm thanh run tẩy: “Cô đi hỏi nó đi. Tôi chỉ muốn nhắc nhở cô hậu quả khi ở bên nó, cô gánh không nổi đâu.”
Sau khi nói xong lời này, Bạch Ninh Hương liếc nhìn người hầu bên cạnh Người hầu lập tức tiến lên đấy xe lăn quay người rời đi Giờ phút này chỉ còn lại Tô Lam đứng tại chỗ.
Lục Mặc Thâm nghỉ ngờ đi tới Khi nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Tô Lam, không nhịn được lên tiếng; “Dì nói với cô cái gì vậy?”
Tô Lam nhìn về phía anh ta với anh mắt nghỉ ngờ: “Giáo sư Lục, anh có biết chuyện liên quan đến Lệ Bảo Ngọc không?”
Đồng tử mắt của Lục Mặc Thâm hơi co lại Nhưng mà bởi vì cách một cặp kính nên Tô Lam không phát hiện được sự thay đổi trong ánh mắt anh ta “Giáo sư Lục?”
Mặc Thâm rủ mắt xuống, anh ta nhìn Tô Lam; “Mấy năm trước, cô cũng biết rõ quan hệ của tôi với anh ấy. Vì vậy chuyện như thế tôi không biết rõ lắm”
Tô Lam gật đầu: “Cũng phải, sao tôi lại quên chuyện này chứ?”
Vào lúc đó, hai người họ vẫn là tình địch của nhau!
Chuyện của Lệ Bảo Ngọc, Lục Mặc Thâm không biết cũng là bình thường.
Vẻ mặt của Tô Lam có chút ảm đạm, cô lặng lẽ đứng yên và không nói thêm câu nào.
“Nhưng những chuyện này đã trôi qua, dù cho lúc trước ai đúng ai sai cũng đã là chuyện quá khứ rồi, cô cũng không nên để chuyện này làm ảnh hưởng đến cuộc sống sau này của hai người”
‘Tô Lam không nhịn được cười: “Giáo sư Lục, bộ dạng này của anh giống như giảng bài cho tôi vậy”
“Lâm Thúy Vân cũng thường nói như vậy”
Nói tới đây, Lục Mặc Thâm dường như chợt nhớ ra điều gì đó: “Đúng rồi, Lâm Thúy Vân vừa gọi cho tôi, cô ấy nói răng điện thoại di động của cô đã tắt”
“Thật sao?”
Tô Lam nhanh chóng lấy điện thoại di động ra khỏi túi xách, lúc này mới phát hiện điện thoại di động hết pin tắt nguồn rồi.
“Tôi sạc xong điện thoại sẽ gọi lại cho cô ấy.”
‘Sau khi nói xong, Tô Lam dường như đột nhiên nhận ra điều gì đó, liền chuyển đề tài “Giáo sư Lục, anh và Thúy Vân thế nào rồi?”
Lục Mộc Thâm nghiêng người, dựa vào lan can bên cạnh hòn non bộ, trong mắt lóe lên một tia kỳ lạ: “Cô muốn hỏi gì?”
Tô Lam rất nghiêm túc hỏi câu này: “Tôi muốn hỏi giáo sư Lục, anh có thật lòng với Thúy Vân không?”
Ở thành phố Ninh Giang, cô chỉ có một người bạn thân nhất là Lâm Thúy Vân, hơn nữa cô nhóc Thúy Vân lại là người cứng rần, tùy tiện cẩu thả Nhưng Tô Lam biết, người mà càng như.
vậy thì càng cần phải thật lòng thật dạ, nếu đã hết hi vọng thì không thể tự mình thoát khỏi khúc ngoặt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.