Chương 2562
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 3131
“Nếu tôi đoán không lầm, Tô Lam và Khúc Thương Ly là do cô lên kế hoạch, đúng không?”
“Tôi thật lòng khuyên cô. Nhà họ Lê là một dòng họ nổi tiếng ở thủ đô, nếu cô còn dùng ba cái loại thủ đoạn hèn hạ này thì chỉ làm nhục dòng họ mình mà thôi!”
“Bây giờ cô vẫn còn mang họ Lê. Tốt hơn hết là nên biết điều một chút. Nếu như xảy ra chuyện lớn, tôi sợ rằng ngay cả nhà họ Lê cũng sẽ bỏ rơi cô đấy. Đến lúc đó cô nghĩ cô là cái thá gì? Chỉ cần một ngón tay tôi cũng có thể bóp chết cô rồi!”
Lê Duyệt Tư hiểu răng gần mực thì đen, gần đèn thì rạng.
Cô ta cứ tưởng rằng bạn bè qua lại với một cô gái trầm lặng và điềm đạm như Tô Lam thì cũng sẽ có tính cách yếu đuối, không khác nhau là mấy.
Cho dù không có cách nào để làm hại cô ấy, nhưng ít nhất về mặt khí thế, cô ta vẫn có thể chiếm được thế thượng phong và uy hiếp tinh thần của cô ấy.
Nhưng ai có thế ngờ rằng Lâm Thúy Vân đúng là một người phụ nữ đanh đá, vừa gặp đã chửi cô ta xối xả.
Lê Duyệt Tư tái mặt.
Cô ta kìm lại một lúc lâu trước khi nói một cách tức giận: “Lâm Thúy Vân, tôi cảnh cáo côi Tôi mới là vị hôn thê thực sự của Lục Mặc Thâm. Còn cô chỉ là người thứ ba. Một người không từ thủ đoạn gì, muốn làm kẻ thứ ba, cô nghĩ sau này mình vẫn có thể ở trong làng giải trí sao?”
Lê Duyệt Tư tức giận, gãn từng chữ: “Cho dù cô thật sự không chịu rời xa anh ta thì cuối cùng, cô cũng chỉ là một món đồ cũ bị anh ta chơi chán mà thôi!”
Ánh mắt Lâm Thúy Vân có chút sợ hãi. Mấy lời của Lê Duyệt Tư thực sự chạm trúng nỗi đau của cô ấy.
Dù sao thì, ngay lần đầu tiên bản thân cô ấy đã bị tên Lục Mặc Thâm đó lừa rồi Hơn nữa ký ức đó còn vô cùng tồi tệ.
Nhìn cách hai người ở chung với nhau những ngày này, Lâm Thúy Vân biết rằng cái tên Lục Mặc.
Thâm kia còn không có ý định buông tha cho cô ấy.
Dù trong lòng không vui vẻ gì nhưng gương mặt cô ấy vẫn nở nụ cười rạng rõ: “Nữ thần Lê,cô không thể nói như vậy được”
“Ý cô là gì?”
Lâm Thúy Vân trợn tròn mắt, nụ cười trên môi bỗng trở nên quyến rũ: “Cô thực sự chắc chắn rằng anh ta đang chơi đùa với tôi sao?”
Lê Duyệt Tư nhíu mày, dường như đang chờ đợi những lời tiếp theo của cô ấy.
“Nữ thần Lê, cho tôi hỏi cô một câu”
Lâm Thúy Vân cố tình tiến lại gần cô ta một chút, nói nhỏ: “Nữ thần Lê, cô đã làm chuyện đó với giáo sư Lục chưa?”
Một câu hỏi thẳng thần như vậy lập tức khiến cho Lê Duyệt Tư sững sờ. Lúc này đầu óc cô ta trống rỗng.
Lâm Thúy Vân cố tình liếm môi, làm ra vẻ đã hiểu ra: “Nhìn phản ứng này của cô, chắc là chưa rồi, đúng không? Theo kinh nghiệm của tôi, lần đầu tiên của giáo sư Lục đã dành cho tôi rồi”
“Nếu như nữ thần Lê nhất định tranh luận với tôi về đồ cũ, cho dù tôi có rời đi, nhường giáo sư Lục lại cho cô, thì thứ mà cô nhận được không phải cũng chỉ là đồ cũ mà tôi đã chơi từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài thôi sao”
Bị sỉ nhục như vậy, nếu Lê Duyệt Tư có thể chịu đựng được, cô ta sẽ không còn là một con người nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.