Chương 2596
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 3165
Nguyễn Bảo Trung nắm 3 triệu trong tay lửa giận ngút trời, giận đến phát run: “Cái con bồi tiền hóa chí này, bây giwof còn học được cách lừa người rồi! Yên tâm đi, chút năng lực này của cô ta, tôi đảm bảo, để cô ta ngày mai phải đem hết tất cả mọi thứ trong nhà giao cho tôi!”
“Ông Lục, ngày mai mày đi đặt phòng bao hạng thương gia tốt nhất, mỗi người gọi hai em gái, ông đây đến tính tiền”
Bên trong chiếc Bentley màu đen, Nguyễn Bảo Lan đang rất căng thẳng.
Lúc trước Quan Triều Viễn đã cứu cô một lần, vì vậy cô đã yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Không chỉ vậy, cô còn hỏi han mối quan hệ, hỏi thăm địa chỉ của Quan Triều Viễn và dành gần nửa năm tiền tiết kiệm để mua bộ đồ đó..
Rõ ràng là Tô Lam không hề biết chuyện này.
Nếu biết, cô nhất định sẽ rất hận chính mình.
Nguyên Bảo Lan nghĩ rằng Tô Lam là một người rất tốt, cô đã ở thành phố Ninh Lâm lâu như vậy, mà chỉ có Tô Lam là có chút quen thuộc.
Cô cũng không muốn mất đi người bạn này.
Vì vậy, lúc này ngồi trong xe của Quan Triều Viễn, cô thu mình lại rất yên tĩnh trong bóng tối, vì sợ rằng Quan Triều Viễn sẽ vô tình nhận ra chút tâm tư này của mình.
Đi xe từ khách sạn đến khu ở của Bảo Lan sẽ mất khoảng nửa tiếng đồng hồ. Trong nửa giờ này, Quan Triều Viễn không nhận ra cô, bởi vì anh ta hầu như không nhìn thấy cô từ đầu đến cuối Quan Triều Viễn lái xe, dành thời gian liếc nhìn Tô Lam: “Em uống rượu à?”
“Sao lại uống chứ! Em vừa chỉ uống một ít nước trái cây”
“Ngoan”
Giọng điệu thân mật không chút giấu diếm này khiến Tô Lam đỏ mặt xấu hổ nhìn Nguyễn Bảo Lan, sau đó cô vươn tay nhéo anh một cái, thầm than thở: “Đáng ghét, trên xe còn có người”
Quan Triều Viễn cười nhạt: “Nghe nói Đại Mộng Vô Song đã phá kỷ lục rating ngay ngày đầu tiên phát sóng?”
Khi nhắc đến chuyện này, Tô Lam không khỏi có chút đắc ý: “Tất nhiên rồi, cũng phải xem xem ai là đạo diễn! Mặc dù em chỉ là trợ lý của đạo diễn, nhưng em vẫn là người đóng góp rất nhiều trong khâu tuyến chọn và hậu kỳ!”
Nói xong, Tô Lam quay sang nhìn Nguyễn Bảo Lan: “Bảo Lan cũng là do em chọn, như thế nào? Mắt nhìn cũng không tệ chứ!”
Nguyễn Bảo Lan gật đầu cười: “Thật không tệ”
Quan Triều Viễn không nhìn lại: “Đợi thời gian bận rộn này kết thúc, có phải sẽ yên tâm ở nhà đúng không?”
Tô Lam cười nhẹ: “Cái đó tùy thuộc vào.
“Được voi đòi tiên.”
Những hành động ngọt ngào giữa hai người, đều đặt người khác sang một bên.
Nhưng những lời này rơi vào tai Nguyễn Bảo Lan, như thể cắt nát trái tim cô.
Cô lớn như vậy rồi, lân đầu tiên thích một người, nhưng kết cục vẫn là hoàn toàn thất bại.
Nhớ lúc đó anh ta đưa cho cô quần áo, thái độ lạnh lùng như vậy.
Nhưng bây giờ? Khi đối mặt với Tô Lam, anh đối xử với cô như một đứa trẻ không giống ai ©ó thể đây là sự khác biệt giữa thích và không thích!
Sau khi ra khỏi xe của Quan Triều Viễn, Nguyễn Bảo Lan trở về nhà. Cô lăn lộn trên giường một lúc lâu, sau đó cô ngồi dậy bấm một số điện thoại di động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.