Chương 2623
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 3192
“Do xảy ra va chạm quá mạnh, Bảo Ngọc đã bị ngã ngay trước kính chẳn gió, con bé bị gấy xương sau đầu và cột sống bị thương nặng. Sau đó, con bé được đưa đến bệnh viện để cấp cứu trong vòng 24h nhưng đã không qua khỏi”
Khi Bạch Ninh Hương kể lại sự việc, giọng nói trở nên run rẩy và nghẹn ngào: “Con có biết là ai đã điều khiển chiếc xe đột ngột chuyển làn đường ở phía trước không?”
“Là Tô Duy Nam!”
“Nếu như không phải vì cậu ta đột ngột chuyển làn và phanh gấp thì chiếc xe mà Bảo Ngọc ngồi cũng sẽ không vì tránh đường mà tông vào hàng rào bên cạnh, và Bảo Ngọc cũng sẽ không xảy ra chuyện!”
Nói đến đây, nét mặt của Bạch Ninh Hương trở nên vô cùng dữ tợn: “Tô Duy Nam chính là hung thủ giết người! Sau này, khi mẹ biết được cậu ta cũng xảy ra chuyện, mẹ mới nghĩ, chuyện này nhất định là báo ứng mà ông trời đã ban cho cậu ta!”
“Nhưng mẹ không ngờ được rằng, con lại đi cưới em gái của hung thủ giết người!”
‘Sau khi nghe xong những lời này, Tô Lam chỉ cảm thấy trước mắt trở nên đen kịt, chân mềm nhũn, cô trực tiếp ngã trên sô pha.
Quan Triều Viễn càng bị sốc hơn nữa Sao lại thành ra như thế? Tô Lam khó khăn lắm mới ổn định lại được: “Dì à, sự việc không phải như vậy, trong vụ tai nạn xe đó, gia đình cháu cũng là người bị hại!”
“Anh trai cháu cũng là vì tránh tài xế điều khiển xe tải đang say rượu ở phía trước mới đột ngột chuyển làn đường, anh ấy cũng chỉ vì muốn bảo vệ mẹ cháu, hoàn toàn không hề nghĩ đến điều này sẽ làm Bảo Ngọc bị thương”
“Hơn nữa… hơn nữa trong vụ tai nạn xe đó, cháu cũng đã mất đi người mẹ mà cháu yêu thương nhất”
“Thậm chí.. thậm chí anh trai cháu cũng nắm trong bệnh viện ba năm trời, cháu đã từng nghĩ rằng cả đời này sẽ không thể gặp lại anh ấy được nữa..”
Bạch Ninh Hương đột nhiên gào lên một cách điên cưồng: “Đủ rồi!”
Đôi mắt bà nhìn chăm chằm vào Tô Lam một cách căm ghét: “Cô câm miệng lại cho tôi!
Tôi không muốn nghe cô giải thích thêm một lần nào nữa! Tôi mặc kệ gia đình cô có phải người bị hại hay không, tôi chỉ biết là anh trai cô đã khiến cho gia đình tôi tan nát! Hại tôi cả đời này đều sống trong đau khổi”
Bạch Ninh Hương vừa nói xong liền quay người đi đến trước mặt Quan Triều Viễn.
Bà ngồi trên xe lăn, ngẩng đầu lên rồi nhìn chăm chắm vào con trai mình: “Triều Viễn, Bảo Ngọc nó là giới hạn cuối cùng của mẹ. Mẹ biết, có thể cái chết của Bảo Ngọc không liên quan trực tiếp đến Tô Lam, nhưng cô ta lại là em gái của Tô Duy Nam, đây chính là sự thật vĩnh viễn không cách nào thay đối được!”
“Vậy nên, cả đời này mẹ đều không thể chấp nhận em gái của kẻ thù làm con dâu của mẹ được, con có hiểu không?”
Lúc này, sắc mặt của Quan Triều Viễn cũng đã trở nên vô cùng khó coi, nét mặt u ám đến đáng SỢ.
Anh đứng đó nhìn Bạch Ninh Hương hai cặp mắt đối diện nhau, và thời gian dường như ngưng đọng lại rất lâu.
Cuối cùng, Quan Triều Viễn nói với một giọng hơi nhập nhãng: “Mẹ, con không thể không có cô ấy”
Bạch Ninh Hương ngây người ra một lúc, không dám tin vào tai mình, bà trừng đôi mắt đỏ hoe rồi gào lên “Con nói cái gì? Con nói lại lần nữa cho mẹ!”
Quan Triều Viễn gần như tuyệt vọng mà quay đầu lại, nhìn Tô Lam môt hồi lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.