Chương 320
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 325
“Có chứ, người nhà tôi giống bà cô của tôi, hệ gen rất trội, vì thế, tôi và chú ấy…”
Nói tới đây, Mục Nhiễm Tranh bỗng ý thức ra gì đó, anh hoảng sợ nhìn Tô Lam.
Tô Lam gật đầu với anh.
“ĐmlI Tôi nói mài Ai lại to gan như thế, dám tìm thế thân cho t Cuối cùng Mục Nhiễm Tranh cũng không buồn bực nữa.
Ngay khi hai người đang nói chuyện, một bóng dáng quen thuộc đi tới.
Quan Triều Viễn đeo một cặp kính áp tròng màu đen, che đi đôi con ngươi vốn màu lam của anh, không nhìn cẩn thận, sẽ không nhìn ra màu mắt vốn có của anh.
Trên mặt anh mang theo nụ cười gian xảo, khóe miệng giương nên một độ cong tà mị.
Doãn Cẩn đi phía trước, lập tức đi nói chuyện với đạo diễn: “Đạo diễn, đây là thế thân của hôm nay”
Đạo diễn nhìn Quan Triều Viễn, cũng giật mình!
Khí chất của người đàn ông này hoàn toàn khác với Mục Nhiễm Tranh, trên người Mục Nhiễm Tranh là ánh nắng, xán lạn, mang theo chút không đứng đắn, còn người đàn ông này lại cao quý, lạnh lùng, mang theo chút ngạo mạn.
Thế nhưng, vẻ bề ngoài giống nhau, thật sự rất giống.
Khi quay cận cảnh chỉ cần quay phía dưới mũi, lại thêm hai cảnh xa hơn một chút, hoàn toàn không có vấn đề gì!
Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh đã sớm ngây ngốc!
Hiện giờ Mục Nhiễm Tranh đã cực kì chắc chắn, chú của anh cực kì thích Tô Lam!
Bằng không, anh sẽ livestream gặm bàn phím!
“Lam, đến đây, mau làm quen một chút, xin hỏi nên gọi anh là gì?”
“Đến đây!” Tô Lam đáp một tiếng, khập khà khập khiễng đi tới.
“Tôi họ Ôn”
Quan Triều Viễn khẽ trả lời.
“Đến đây, Lam, đây là Tiểu Quan, đây là Lam, hai người làm quen một chút, tránh cho lát nữa quay phim lại lúng túng, tôi lập tức sai người bắt đầu chuẩn bị”
Nói xong, đạo diễn liền đi làm việc.
Tiểu Quan?
Đạo diễn ơi đạo diễn, ông có biết “Tiểu Quan” trước mặt ông này là người nào không?
Quan Triều Viễn nháy mát với Tô Lam: “Lát nữa mong cô chỉ bảo nhiều hơn, cô Tô”
Anh còn dùng khẩu hình miệng bổ sung thêm 2 chữ: Bà ôn.
Người đàn ông này có cần ép sát đến vậy không?
Người khóc không ra nước mắt còn phải kể đến Mục Nhiễm Tranh, giờ anh hối hận đến.xanh-ruột!
Lần đầu quay cảnh hôn, tại sao cứ NG mãi chứ, lúc đó quay Xong luôn có phải hơn không? Giờ thì hay rồi, cơ hội quay cảnh hôn với Tô Lam coi như đi tong rồi.
Hơn nữa, anh còn có dự cảm, cả đời này anh cũng không thể có cảnh thân mật nào với Tô Lam nữa!
Vì có thế thân siêu cấp – chú anh rồi!
Thật sự anh rất muốn đi cho xong, thế nhưng, đôi chân lại không theo ý mình, ngây người đứng im tại chỗ.
“Có chứ, người nhà tôi giống bà cô của tôi, hệ gen rất trội, vì thế, tôi và chú ấy…”
Nói tới đây, Mục Nhiễm Tranh bỗng ý thức ra gì đó, anh hoảng sợ nhìn Tô Lam.
Tô Lam gật đầu với anh.
“ĐmlI Tôi nói mài Ai lại to gan như thế, dám tìm thế thân cho t Cuối cùng Mục Nhiễm Tranh cũng không buồn bực nữa.
Ngay khi hai người đang nói chuyện, một bóng dáng quen thuộc đi tới.
Quan Triều Viễn đeo một cặp kính áp tròng màu đen, che đi đôi con ngươi vốn màu lam của anh, không nhìn cẩn thận, sẽ không nhìn ra màu mắt vốn có của anh.
Trên mặt anh mang theo nụ cười gian xảo, khóe miệng giương nên một độ cong tà mị.
Doãn Cẩn đi phía trước, lập tức đi nói chuyện với đạo diễn: “Đạo diễn, đây là thế thân của hôm nay”
Đạo diễn nhìn Quan Triều Viễn, cũng giật mình!
Khí chất của người đàn ông này hoàn toàn khác với Mục Nhiễm Tranh, trên người Mục Nhiễm Tranh là ánh nắng, xán lạn, mang theo chút không đứng đắn, còn người đàn ông này lại cao quý, lạnh lùng, mang theo chút ngạo mạn.
Thế nhưng, vẻ bề ngoài giống nhau, thật sự rất giống.
Khi quay cận cảnh chỉ cần quay phía dưới mũi, lại thêm hai cảnh xa hơn một chút, hoàn toàn không có vấn đề gì!
Tô Lam và Mục Nhiễm Tranh đã sớm ngây ngốc!
Hiện giờ Mục Nhiễm Tranh đã cực kì chắc chắn, chú của anh cực kì thích Tô Lam!
Bằng không, anh sẽ livestream gặm bàn phím!
“Lam, đến đây, mau làm quen một chút, xin hỏi nên gọi anh là gì?”
“Đến đây!” Tô Lam đáp một tiếng, khập khà khập khiễng đi tới.
“Tôi họ Ôn”
Quan Triều Viễn khẽ trả lời.
“Đến đây, Lam, đây là Tiểu Quan, đây là Lam, hai người làm quen một chút, tránh cho lát nữa quay phim lại lúng túng, tôi lập tức sai người bắt đầu chuẩn bị”
Nói xong, đạo diễn liền đi làm việc.
Tiểu Quan?
Đạo diễn ơi đạo diễn, ông có biết “Tiểu Quan” trước mặt ông này là người nào không?
Quan Triều Viễn nháy mát với Tô Lam: “Lát nữa mong cô chỉ bảo nhiều hơn, cô Tô”
Anh còn dùng khẩu hình miệng bổ sung thêm 2 chữ: Bà ôn.
Người đàn ông này có cần ép sát đến vậy không?
Người khóc không ra nước mắt còn phải kể đến Mục Nhiễm Tranh, giờ anh hối hận đến.xanh-ruột!
Lần đầu quay cảnh hôn, tại sao cứ NG mãi chứ, lúc đó quay Xong luôn có phải hơn không? Giờ thì hay rồi, cơ hội quay cảnh hôn với Tô Lam coi như đi tong rồi.
Hơn nữa, anh còn có dự cảm, cả đời này anh cũng không thể có cảnh thân mật nào với Tô Lam nữa!
Vì có thế thân siêu cấp – chú anh rồi!
Thật sự anh rất muốn đi cho xong, thế nhưng, đôi chân lại không theo ý mình, ngây người đứng im tại chỗ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.