Chương 2911
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 3480
Tống Chỉ Manh cảm thấy có chút quen thuộc, liền quay đầu nhìn sang.
Sau khi cô nhìn rõ khuôn mặt của đứa trẻ, đồng tử của cô đột nhiên co rút mạnh: “Làm sao có thể là nó?”
Hóa ra là con của Khúc Thương Ly?
Cô nhớ rằng lần trước Tô Lam dường như đã nói qua, tên của cậu là Khúc Nhất Phàm.
Khúc Nhất Phàm ở đây, có nghĩa là Khúc.
Thương Ly cũng sẽ ở đây?
Sau khi Tống Chỉ Manh nghĩ đến đây, tim ột nhiên đập loạn xạ.
Cô nhìn quanh, nhưng không thấy Khúc Thương Ly.
Sau khi xác nhận là Khúc Thương Ly không có mặt, Tống Chỉ Manh bỗng cảm thấy nhẹ nhõm một cách khó hiểu.
Vừa định xoay người rời đi, đột nhiên nghe thấy tên mập mạp hống hách cao ngạo n¡ “Thứ rác rưởi, còn không mau cút khỏi đây! Ở đây tao là lớn nhất, chúng mày phải nghe lời tao!”
Khúc Nhất Phàm chống tay lên hông, thẳng thắn nói: “Hành động của cậu là sai, tôi sẽ đi nói cho mẹ cậu biết!”
““Hahaha, đi mách mẹ tao đi! Dù sao thì cho dù có chuyện gì xảy ra, mẹ tao nhất định sẽ đứng về phía tao!”
Tên nhóc mập mạp đắc thẳng, bàn tay còn lại của cậu nhóc chỉ vào Khúc Nhất Phàm một cách hung dữ, gần như muốn chọc thẳng vào mắt cậu.
“Tao vừa thấy mày chỉ đi cùng ba mày tới đây. Tao đoán chắc chắn mày là đồ chó hoang không có mẹ!”
Đây chỉ là lời nói tùy tiện của tên mập kia, nhưng không ngờ nó lại đánh trúng vào nơi nhạy cảm nhất trong trái tim của Khúc Nhất Phàm.
Tuy còn trẻ nhưng cậu đã có lòng tự trọng rất cao.
Điều cậu ghét nhất là người khác nói cậu là đồ chó hoang không có mẹ.
Vì vậy, ngay khi Khúc Nhất Phàm nghe thấy câu nói này, sắc mặt đột ngột thay đối.
Nhưng cậu vẫn tương đối bình tĩnh, kìm được tức giận, chỉ vào tên mập mạp tức giận nói: “Cậu nói nhảm, cậu đang nói nhảm! Cậu xin lỗi tôi ngay lập tức!”
Tên mập thậm chí còn không nhìn thẳng vào mặt cậu: “Cái gì, xin lỗi á? Tao lớn đến từng này rồi, trước giờ chỉ có người khác xin lỗi tao, chứ tao chưa bao giờ xin lỗi ai cả. Mày mơ đi nhát”
Sau khi thốt ra câu nói này, tên béo đặc ý quay người lại, chuẩn bị rời đi.
Nhưng lần này Khúc Nhất Phàm lại kiên trì bước lên trước, túm lấy cánh tay cậu ta.
“Cậu đứng lại, hôm nay cậu nhất định phải xin lỗi tôi!”
Tên mập này tỏ ra có chút nóng nảy: “Đúng là đồ con hoang không có mẹ, con hoang!”
Sau khi mảng xong, tên mập giơ năm đấm lên và đập mạnh vào người Nhất Phàm, khiến cậu bé trực tiếp ngã xuống đất.
Sau khi đánh xong, tên mập dường như vẫn chưa đủ để trút giận, lại đá vào cậu một cái: “Mày là ai chứ? Dám bắt tao phải xin lỗi.
Mày là đồ con hoang, tao không xin lỗi là không xin lỗi!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.