Chương 2950
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 3519
“Còn không mau bưng trà mời khách đi Gương mặt xinh đẹp của Lâm Thuý Vân viết đầy chữ uất ức, cô ấy thật không dám tin vào mắt mình, nghiêng đầu nhìn Tô Lam như muốn tố cáo.
“Tô Lam, cậu thấy chứ? Mỗi ngày mình ở nhà đều như vậy, chịu ngược đãi… đây nhất định không phải mẹ mình, ai nha..”
Lâm Thuý Vân còn chưa nói hết, mẹ Lâm đã trực tiếp túm tai cô ấy.
“Lâm Thuý Vân, bà đây đang nói chuyện với con đó, coi như gió thổi qua tai phải không? Bảo con đi bưng trà rót nước con không đi, còn dám tố cáo hả?”
“Ai nha, đau! Mẹ, mẹ buông ra đi, con đi, con đi ngay đây”
Thấy Lâm Thuý Vân đàng hoàng lại, mẹ Lâm mới buông tay, đắc ý chống nạnh.
“Vậy còn được, nhanh đi làm đi, xong rồi vào bếp giúp mẹ”
Lâm Thuý Vân hết sức không phục mạnh miệng nói: “Vì sao nha? Vì sao con phải giúp? Cha con đâu? Thằng hư hỏng Lâm An Nguyên kia đâu?
“Đương nhiên cha con phải trò chuyện với con rể mẹ và Triều Viễn rồi, còn em trai con..”
Mẹ Lâm sửng sốt, bà ấy nghiêng đầu quan sát quanh nhà một vòng.
“Lạ thật, vừa rồi rõ ràng em trai con còn đang ở nhà, sao lại không thấy đâu nữa rồi?”
“Con nó mẹ đó, bà Lâm, mẹ phản ứng thật chậm! Mấy ngày qua Lâm An Nguyên nghe điện thoại cũng tránh vào phòng, nói chuyện.
hết một hai tiếng, hoặc là chạy ra ngoài nghe điện thoại, nửa đêm mới về, mẹ cũng không thèm quan tâm! Con thấy kiểu gì nó cũng yêu rồi”
“Yêu á? Không thể nào?”
Nhà họ Lâm rất cởi mở, cũng rất dân chủ, cha Lâm và mẹ Lâm đều chưa từng cấm bọn họ yêu đương.
Nếu thật sự yêu rồi, Lâm An Nguyên cứ: mang về nhà là được, sao phải lén lút chứ?
“Ai biết được chứ? Không nói nữa, con đi pha trà cho Tô Lam và nam thần của con!”
Lâm Thuý Vân và mẹ Lâm không để bụng cuộc nói chuyện vừa rồi, nhưng người nói vô tình, người nghe lại có ý.
Không hiểu tại sao, Tô Lam đột nhiên nhớ tới chuyện xảy ra ở cửa thang máy trung tâm thương mại ngày đó.
Trong lòng cô mưo hồ có cảm giác không yên tâm.
Một mình suy nghĩ một hồi, cô ấy dứt khoát đứng lên, cười ngọt ngào với Quan Triều Viễn.
“Em đi giúp đỡ”
Ở trong phòng pha trà, Lâm Thuý Vân đang làm việc.
Cô ấy vừa quay đầu đã thấy Tô Lam đi về phía này, vội vàng đuổi cô ra “Tô Lam, cậu ra ngoài ngồi đi, vào đây làm gì?”
Tô Lam cũng không nói gì nhiều, trực tiếp đi tới bên cạnh cô ấy, giúp đỡ cô ấy pha trà.
“Lâm An Nguyên yêu đương thật sao?”
Lâm Thuý Vân ngoẹo đầu, dường như không để chuyện đó trong lòng.
“Thanh niên tuổi trẻ nhiệt huyết mà, coi dù yêu đương cũng không có gì lạ”
Nhưng nói đến đây, Lâm Thuý Vân lại đột nhiên tỉnh quái mở to mắt nhìn Tô Lam.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.