Chương 2957
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 3526
Đôi mắt của Tô Lam lóe lên, những ý nghĩ trong đầu nhanh chóng xoay chuyển.
Phải biết rằng đối với những người đàn ông xuất sắc, ưu tú như Lục Mặc Thâm và Quan Triều Viễn, chỉ cần là con gái thì sẽ ít nhiều đế lộ ra chút biểu hiện kinh ngạc vì vẻ đẹp tỏa sáng của hai người ngay vào lần đầu tiên nhìn thấy họ.
Nhưng cô gái đang đứng bên cạnh Lâm An Nguyên lại hoàn toàn không hề có bất kỳ chút cảm xúc trập trùng hay chấn động nào.
Tô Lam thậm chí còn có thể nhìn thấy một loại cảm xúc vô cùng khó tả hiện lên trong đôi mắt của cô gái đó.
Cảm xúc ấy cực kỳ phức tạp, như thể cùng lúc chứa đựng cả mặn ngọt đẳng chua cay, đầy hỗn độn.
Lâm Thúy Vân quay đầu lại nhìn thoáng qua Tô Lam, lại trông thấy cô nhè nhẹ gật đầu về phía mình.
Ý của Tô Lam là cô gái này đúng là người phụ nữ bí ẩn đó ở trong thang máy lúc trước.
“Xin chào mọi người, tôi tên là Mộ Vãn An.”
Điệu bộ của Mộ Vãn An thoải mái, tự nhiên chào hỏi tất cả mọi người.
Hiện tại, mẹ Lâm cũng rất sửng sốt, dường như đang cảm thấy việc này có hơi đột ngột.
Dù sao thì cho tới bây giờ, bà ấy vẫn chưa từng nghe Lâm An Nguyên nhắc tới chuyện cậu †a đã qua lại với một cô bạn gái lần nào.
Vậy mà hôm nay, lại bất ngờ dẫn theo người quay về nhà như thế này.
Tình cảnh trở nên hơi khó xử và lúng túng một hồi nhưng rồi Lâm An Nguyên đã lên tiếng trước: “Cô ấy là bạn gái của con.”
Sau khi nói xong câu đó, cậu ta dứt khoát nằm lấy tay của Mộ Vãn An rồi ngồi xuống bên cạnh Tô Lam và Quan Triều Viễn.
Mẹ Lâm là một người rất chung chung và không suy nghĩ phức tạp gì. Bà ấy cảm thấy rằng nếu Lâm An Nguyên đã đưa bạn gái về, hai người cũng đã ngồi vào chỗ rồi thì trên khuôn mặt lập tức nở ra một nụ cười, bà ấy vội vàng bắt chuyện: “Vấn An đúng không? Trông cháu thật là xinh đẹp, đến đây nào, ăn nhiều thức ăn một chút, cứ xem như chỗ này chính là nhà của mình, đừng khách sáo với chúng ta làm gì.”
Mộ Văn An mỉm cười, nụ cười của cô ta rất lịch sự và thùy mị nết na.
Tô Lam gật đầu, cũng chẳng mở miệng nói lời nào.
Có thể là do trước đó trong lòng cô nảy lên chút ít nghi ngờ, cho nên Tô Lam mới đặc biệt để ý tới cô gái Mộ Vấn An này.
Cô phát hiện ra rằng Mộ Vãn An thoạt nhìn thì trông thật sự rất xinh đẹp, thế nhưng biểu cảm của cô ta lại hết sức cứng ngắc, đặc biệt là khi cười, các cơ trên gương mặt tựa như là bị co kéo vào nhau, nom có hơi mất tự nhiên.
Mẹ Lâm thấy Tô Lam không ăn nhiều đồ ăn, không khỏi nhíu mày: “Tại sao Tô Lam lại không ăn cơm vậy?
Có phải là cháu cảm thấy không được ngon miệng không? Vẫn là chê món ăn dì nấu không ngon lành gì cả à?”
“Sao lại vậy được ạ, món của dì làm là hợp khẩu vị của cháu nhất đấy!”
“Nếu đã hợp khẩu vị rồi thì vì sao dì lại không thấy cháu ăn thêm nhiều chứ? Dì quan sát rồi, cả tối hôm nay từ khi cháu đến đây là đã mang dáng vẻ lo lắng không yên.”
Quan Triều Viễn liếc nhìn sang Tô Lam, anh cũng đã nhận ra được kể từ lúc Mộ Vấn An bước vào cửa là tâm trạng của Tô Lam lập tức trở nên không ổn lắm.
Ánh mắt của cô cứ luôn như có như không lướt trên người Mộ Vấn An mà đánh giá.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.