Chương 2986
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 3555
Thời gian cô ta nói chuyện với Lục Mặc Thâm không ngắn, nhưng người này từ đầu đến cuối đều nghe thấy.
Nếu nói là không cẩn thận nghe được thì cũng quá không cẩn thận rồi!
Mặc dù trong lòng đã điên cuồng bản Lâm Thúy Vân mười nghìn lần nhưng biểu cảm trên gương mặt của Mộ Vấn An vẫn rất hờ hững “Cô Lâm, vừa rồi không phải cô nói sẽ không để ý sao? Bây giờ tôi nghĩ lại, có lẽ là do tôi không chu đáo cho lắm, cho nên hôm nay tôi sẽ đi trước!”.
Mộ Vãn An mỉm cười, gật đầu với Lâm Thúy Vân và Lục Mặc Thâm như một lời tạm biệt, nhưng Lâm Thúy Vân sao có thể để cho cô ta đi như vậy?
Mộ Vãn An! Đã có Lâm An Nguyên rồi mà cô ta còn muốn đụng đến Lục Mặc Thâm?
Lâm Thúy Vân tôi hôm nay sẽ không định để cho cô đi như vậy đâu!
“Cô định đi đâu? Đứng lại đó!”.
Lâm Thúy Vân lao tới, nắm lấy cánh tay cô ta.
Lâm Thúy Vân xuất thân từ khiêu vũ nên rất sức lực không nhỏ.
Cô ấy đưa tay nằm lấy Mộ Vấn An, bàn tay mạnh như một chiếc kìm, Mộ Vấn An cảm thấy đau đớn nhưng cô ta không thể giấy ra được.
Khuôn mặt của Lâm Thúy Vân cười như không cười: “Không phải là cô vừa mới nói, nếu cô trở về như thế này thì bố mẹ sẽ lo lắng sao? Hay là cô cứ vào tẩy rửa một chút đi, đúng lúc tôi cũng là phụ nữ, tôi giúp cô cũng không có chuyện gì!”
Nói đến đây, cô ấy cũng không quan tâm Mộ Vãn An có muốn hay không, cô ấy cưỡng ép kéo cô ta quay lại, đi về phía nhà của Lục Mặc Thâm.
Đi được vài bước, cô ấy thấy Lục Mặc Thâm vẫn ở đó, Lâm Thúy Vân không vui quay đầu, hét lên với anh ta: “Giáo sư Lục, anh đứng đó làm gì vậy?
Anh không mở cửa làm sao bọn em vào” Lục Mặc Thâm đứng sững tại chỗ, đầu đầy mây đen, người phụ nữ này lại muốn làm gì?
Nhưng người phụ nữ này là vợ của anh ta, anh ta không thể không giữ thể diện cho cô ấy trước mặt người phụ nữ khác.
Vì vậy, anh ta quay đầu, liếc nhìn trợ lý Liễu: “Anh về trước đi”.
Sau khi dặn dò xong, anh ta quay người đi về phía biệt thự.
Vì là khóa vân tay nên anh ta nhấn một chút cửa đã mở ra.
Lâm Thúy Vân gần như kéo Mộ Vấn An vào phòng khách, rồi nhìn xung quanh: “Nhà vệ sinh tầng một ở đâu?”
Mộ Vẫn An bị cô ấy kéo đau muốn chết, nhưng lại không dám phát cáu: “Cô trước hết hãy buông tay tôi ra đã”.
Lâm Thúy Vân sao có thể đồng ý buông tay: “Như thế sao được, tôi không thể buông cô ra được! Nhà của giáo sư Lục rất lớn, tôi sợ cô bị lạc! Lỡ như cô muốn đi nhà vệ sinh, nhưng lại vào phòng ngủ rồi bò lên giường thì làm sao bây giờ?”
Lời nói của Lâm Thúy Vân thật sự quá trắng trợn, khuôn mặt của Mộ Vãn An trở nên rất khó coi.
Lúc này, nếu không có Lục Mặc Thâm, nhất định cô ta sẽ không kiềm chế được cảm xúc của mình, trực tiếp vồ lên xé nát cái miệng chua ngoa của Lâm Thúy Vân.
Nói thế nào thì cô ta và Lâm Thúy Vân mới chỉ lần đầu gặp mặt, tại sao cô ta lại có thái độ thù địch với mình như vậy?
Hay là cô ta đã để lộ sơ hở gì?
Nghĩ đến đây, Mộ Vấn An đột nhiên bình tĩnh trở lại, không còn nghĩ tới chuyện giấy giụa nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.