Chương 3054
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 3623
Tô Lam nghiêm túc gật đầu: “Nhất định rồi. Nên anh cũng vậy đó, nhất định phải hạnh phúc”
Tô Duy Nam biết Tô Lam nói những lời này là có ý gì, khuôn mặt yêu nghiệt chợt lóe qua một tia u ám rồi nhanh chóng biến mất, anh ấy gật đầu: “ừt Tô Duy Nam lấy cớ muốn đến bệnh viện nên rời đi trước.
Tuy trong lòng Tô Lam không nỡ, nhưng cô biết Tô Duy Nam đang lo lắng cho.
Mộ Mãn Loan nên cũng không giữ anh ấy lại lâu.
Lúc Tô Duy Nam dẫn Âu Mỹ Lệ xuống ca nô bên cạnh, cô ấy nhìn anh: “Dương Hải, sao không nói cho em gái anh biết sự thật?”
Tô Duy Nam bày ra một biểu cảm rất khó hiểu: “Nói cái gì? Nói cho em ấy biết Mộ Mẫn Loan phải thành người thực vật sao?”
Âu Mỹ Lệ nhíu mày: “Em gái anh có quyền được bi “Anh cũng có quyền không nói ra sự thật, không phải sao?”
Giọng nói của Tô Duy Nam lúc nói những lời này vô cùng lạnh lùng, ánh mắt cũng rất thờ ơ, cặp mắt quyến rũ nhìn chiếc du thuyền đang dần dân xa, tựa như đang suy nghĩ điều gì.
“Có lẽ em đang xen vào việc của người khác, em chỉ đang đứng trên lập trường của một người bạn để nhắc nhở anh một chút mà thôi. Tuy em và em gái anh qua lại chưa được bao lâu nhưng em có thể nhìn ra được, chị ấy thực sự rất để tâm chuyện người khác giấu giếm chị ấy, đặc biệt là những người gần gũi nhất”
Tô Duy Nam lớn lên cùng Tô Lam, đương nhiên anh ấy hiểu rõ điểm này hơn bất cứ ai khác.
Nhưng hôm nay là ngày anh ấy nhìn thấy Tô Lam cười nhiều nhất, cũng là ngày khóc thảm nhất.
Anh ấy hiểu bây giờ cô có bao nhiêu hạnh phúc, bao nhiêu vui vẻ.
Thấy Tô Duy Nam vẫn trâm mặc không nói, Âu Mỹ Lệ tiếp tục mở miệng: “Vậy chuyện anh tính đưa Mộ Mẫn Loan quay về Mỹ cũng không nói cho chị ấy biết sao?”
“Chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ nói cho em ấy, nhưng không phải bây giờ.”
Âu Mỹ Lệ rất thông minh, mà thứ cô ấy thông minh nhất chính là biết chừng mực.
Lúc trước Tô Duy Nam từng từ chối cô ấy một lần, từ ngôn ngữ và hành động của anh ấy đủ để cô ấy nhìn ra anh ấy rất quyết tuyệt.
Cho nên cô ấy rất thức thời đưa mình về vị trí bạn bè của anh ấy.
Người phụ nữ rộng lượng, điềm tĩnh, biết một vừa hai phải, đây cũng chính là nguyên nhân lớn nhất Tô Duy Nam cho cô ấy làm đồng bọn của mình Buổi tối nay, Tô Lam đã sớm bị hạnh phúc làm cho choáng váng.
Khi du thuyền bắt đầu sôi động lên, Tô Lam ngồi trên đỉnh du thuyền, trái tim chậm rãi lắng đọng lại.
Cô rúc vào ngực Quan Triều Viễn, nghe âm thanh lãng mạn bên tai, nhìn khung cảnh ca hát nhảy múa sôi động bên dưới. Cho dù bình thường cô không thích những nơi quá ồn ào như vậy thì bây giờ cũng có thể cảm nhận được hạnh phúc mãnh liệt.
“Thật giống như đang mơ vậy, nếu đây chỉ là một giấc mộng, em hy vọng vĩnh viễn không cần tỉnh giấc”
Tô Lam nép vào lòng Quan Triều Viễn thì thào tự nói.
€ô cúi đầu nhìn ánh sáng lóa mắt từ chiếc nhẫn kim cương lớn trên tay, khóe miệng cong lên độ cong vui vẻ.
“Đồ ngốc”
Quan Triều Viễn trả lời, ánh mắt rất đỗi dịu dàng Tô Lam ngấng đầu nhìn anh, khẽ hôn lên khóe miệng: “Ngài Lệ này, làm sao bây giờ?”
“Hả?”
“Em phát hiện bây giờ em hoàn toàn không thể rời khỏi anh được nữa, là anh khiến em trở nên tùy hứng như vậy. Nếu sau này anh không cần em nữa thì em phải làm thế nào bây giờ?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.