Chương 3253
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 3823
Tô Lam có Quan Triều Viễn ở bên cạnh, chuyện này cơ bản là không đến mức đó.
Điểm này anh ấy vẫn luôn nhìn thấy, vì Quan Triều Viễn vẫn rất cẩn thận tỉ mỉ quan tâm chăm sóc cho Tô Lam, nói đúng hơn là nâng trên tay thì sợ ngã, ngậm trong miệng thì Sợ tan mất. Như thế thì Tô Lam sao có thể mệt mỏi quá độ được chứ?
Nhưng nếu là vế sau…
Tô Duy Nam thật không dám tưởng tượng, nếu là vế sau thì Tô Lam sẽ có phản ứng như thế nào nữa. Con bé sẽ suy sụp đến mức nào đây.
“Ngày mai tôi muốn nhờ anh giúp một việc”
Lúc Quan Triều Viễn mở miệng, giọng nói hơi không rõ ràng lắm.
Tô Duy Nam nói: “Cậu nói đi”
“Ngày mai anh hãy làm cho bên kia gọi điện trước cho cô ấy, báo cho cô ngày hôm sau đến bệnh viện nhận kết quả”
Sáng sớm hôm sau, Tô Lam rời giường rất sớm h viện Lúc ra cửa tràn đầy hưng phấn, đột nhiên nhận được điện thoại của bệnh viện gọi đến.
“Cô nói sao cơ? Kết quả xét nghiệm máu chậm một ngày nữa mới có sao…Như vậy à, hết cách rồi, vậy tôi đành đợi ngày mai đến vậy!”
Cô vốn đã ngồi vào trong xe của Quan Triều Viễn rồi.
Vừa cúp điện thoại, vẻ mặt của cô buồn bực nhìn Quan Triều Viễn nói: “Ông xã, bên phía bệnh viện gọi điện thoại cho em, họ nói kết quá kiểm tra sợ là phải ngày mai mới có, hôm nay chúng †a không phải đi đâu”
Mắt Quan Triều Viễn sáng lên: “Nếu hôm nay không phải đi bệnh viện, vậy em có muốn đi chỗ nào khác không? Hôm nay hai thãng nhóc kia ở nhà chơi với Mộ Mẫn Loan, hai chúng ta sẽ ra ngoài hưởng thụ thế giới hai người”
Biểu hiện hứng thú của Tô Lam có vẻ nhạt dần, trong một tuần nay, gần như Quan Triều Viễn đã đưa cô đi một vòng những nơi có thể đi ở Elburg.
Ban đầu cô còn hứng thú bừng bừng đi bệnh viện nhận kết quả kiểm tra máu, nhưng ai biết đột nhiên lại thông báo phải chậm lại.
Cô hơi không hứng thú lắm lắc đầu: “Bỏ qua đi, hôm nay em không muốn ra ngoài lắm, nếu không thì em sẽ ở trong nhà nghỉ ngơi, chăm sóc hai đứa trẻ nhé!”
Quan Triều Viễn cũng gật đầu: “Cũng được, nhưng chiều nay anh có chút chuyện công việc, phải đi gặp trực tiếp với bên tập đoàn Âu thị Quan Triều Viễn còn chưa nói hết, đã bị Tô Lam trách móc một chặp: “Không sao đâu, trong thời gian này anh vẫn luôn bên cạnh em, chuyện công việc cũng vì thế mà chất đống lại không ít Hôm nay, anh cứ đi làm việc của anh, em ở nhà chăm sóc hai đứa nhỏ và cả oo nữa”
“Vậy đi”
Tô Lam đến gần, hôn một cái lên mặt Quan Triều Viễn, lúc này mới xoay người mở cửa bước xuống xe.
Nhìn bóng lưng nhẹ nhàng càng lúc càng xa của cô, ánh mắt của Quan Triều Viễn đột nhiên thay đổi trở nên thâm sâu.
Vốn là một gương mặt dịu dàng như nước, cũng dường như chỉ trong chớp mắt đã bị che phủ bởi băng lạnh.
Anh nhanh chóng đánh tay lái đạp chân ga, động cơ khởi động, xe trong tích tắc đã biến mất khỏi cửa trang viên.
Ha mươi phút sau, Quan Triều Viễn đã lái đến dưới lầu bệnh viện.
Anh vừa mới bước xuống xe đã thấy vẻ mặt Tô Duy Nam rất ưu buồn đang chờ ở cửa bệnh viện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.