Chương 3467
Mộc Hoa
14/07/2023
Chương 4037
Trong lòng cô ấy chợt có một dự cảm không được tốt lắm, khóe miệng giật giật, cố gắng hạ giọng của mình thấp hết mức có thể: “Con trai yêu của mẹ, con không phải là đang làm ngược lại với cha của con chứ?”
Quan Tử Việt vừa nhìn thấy thái độ của Lâm Thúy Vân, một hy vọng nhỏ nhoi vừa nảy ra trong chốc lát lập tức biến mất luôn.
Cậu bé phồng má giận dữ: “Mẹ nuôi, lúc nãy không phải mẹ nói sẽ ra mặt cho con sao?”
“Cái đó là…”
Lâm Thúy Vân vô cùng ngượng ngùng hẳng giọng, hai mắt nhìn lên bầu trời: “Mẹ Lâm đó, con cảm thấy món canh mẹ hầm rất ngon, mẹ mau dạy con đi, mẹ dùng nguyên liệu gì vậy?”
Lâm Thúy Vân vừa nói điều này, vừa lặng lẽ đi thẳng về phía nhà bếp.
Quan Tử Việt căn mạnh đôi đũa, giận dữ nhìn bóng lưng đang xa dần của Lâm Thúy Vân: “Hừm, xem ra lời anh trai nói không sai chút nào, phụ nữ đều là những kẻ dối trá, đặc biệt là lời nói của những người phụ nữ xinh đẹp càng không thể tin!”
“Phụt”
Tô Lam ngồi bên cạnh gần như không nhịn được cười với lời nói của con trai mình.
Lúc đó, Quan Triều Viễn đã ăn sắp xong, anh từ từ đặt đũa xuống, Quan Tử Việt nhìn sang: “Cha có nhớ hai người đàn ông chúng ta đã có thỏa thuận gì trước khi chơi trò chơi không ạ?”
Ngay khi nghe Quan Triều Viễn nói xong, Quan Tử Việt lập tức trở nên khó chịu, cậu bé gật đầu vẻ rất chán nản: “Cha nói rằng các vấn đề của đàn ông nên được giải quyết theo cách của đàn ông”
Quan Triều Viễn gật đầu “Rồi sao nữa?”
Đầu của Quan Tử Việt cúi thấp hơn: “Là một người đàn ông thì phải sẵn sàng chấp nhận thắng thua”
Quan Triều Viễn không quan tâm đến việc đầu con trai mình đang càng ngày càng cúi m trạng của cậu bé cũng dần trở nên t lắm, anh ta nói với giọng bình tĩnh: ¡n này có ba ván thẳng hai, vậy hai cha con mình ai thắng và ai thua đây?”
Lúc này, căm của Quan Tử Việt đã gần như bị đập vào ngực anh ta.
Khi nghe cha nói vậy, giọng cậu bé dường như sắp khóc: “Là Tiếu Việt thua. Tiếu Việt là một nam tử hán, nên con phải chấp nhận thua cuộ: “Vì đánh cược thẳng thua là do chính con lựa chọn, nên con phải thẳng thắn chấp nhận kết quả. Đây là phong thái mà một người đàn ông nên có, con hiểu không?”
Khi nói những điều này, Quan Triều Viễn tỏ ra rất nghiêm túc, hoàn toàn không giống đang nói đùa.
Chỉ cần Quan Triều Viễn nói chuyện nghiêm túc với bọn trẻ, Tô Lam sẽ chọn cách im lặng.
Bởi vì khi giáo dục con cái, điều cấm ky nhất là cha mẹ có ý kiến trái chiều với nhau, thậm chí có thể cãi nhau trước mặt đứa trẻ.
Khi một người giải thích đạo lý với trẻ thì người kia sẽ giữ im lặng, đây là sự tôn trọng lớn nhất đối với người đó.
Quan Tử Việt cố nén nước mắt sắp trào ra, ngẩng đầu nhìn cha mình, sau đó mạnh mẽ gật đầu: “Cha, con biết rồi. Ngày mai con sẽ ngoan ngoãn đến nhà trẻ xin lỗi cô giáo”
Nói xong, Quan Tử Việt bắt đầu nghiêm túc cúi đầu ăn cơm.
Tô Lam nhìn thấy cảnh tượng này đã vô cùng sửng sốt, muốn biết tại sao, cô ấy gần như đã cố gắng hết sức để dỗ cậu quý tử của mình đi nhà trẻ mà không được.
Nhưng mỗi lần như thế thằng nhóc này luôn có cách chọc giận cô giáo đến mức phải bỏ đi.
Bất đắc dĩ, cô chỉ còn cách đón tiểu ma vương này về nhà.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.