Chương 3852
Mộc Hoa
14/07/2023
Chương 4422
Một tay Mộ Mẫn Loan gạt tay Tô Duy Nam ra, cô ấy nhanh chóng chạy đến bên người Phương Trí Thành, đỡ anh ấy dậy.
“Đạo diễn Phương, anh không sao chứ?”
Phương Trí Thành bị vật đến thất điên bát đảo, chỉ cảm thấy trời đất đảo điên, hai mắt đã biến thành màu đen. | Nhờ sự giúp đỡ của Mộ Mãn Loan, vất vả lắm anh ấy mới đứng dậy được.
Vừa quay đầu lại, anh ta đã nhìn thấy được khuôn mặt lặng như băng đến mức có thể nổi lên mặt nước kia của Tô Duy Nam trong sàn nhảy lúc sáng lúc tối.
Mãi một lúc sau, anh ta mới phản ứng lại kịp.
Thật sự ban nấy bên trong sàn nhảy có rất nhiều người, nên Tô Duy Nam mới không đánh mạnh. Nếu đổi lại là bình thường, chỉ bằng một cú qua vai kia của Tô Duy Nam thôi, sợ là ngũ tạng lục phủ của anh ấy cũng nát cả rồi.
Đi qua bây không khí có chút mờ ảo, Phương Trí Thành cảm nhận ngày càng rõ một mùi giấm chua vô cùng nồng nặc.
Anh ấy cúi đầu nhìn lướt qua cánh †ay mình, phát hiện Mộ Mãn Loan vần luôn đỡ mình từ đầu đến cuối.
Còn Tô Duy Nam thì sao, ánh mắt lạnh như băng kia đang ngừng trên cánh tay anh ấy.
Bộ dạng đó của Tô Duy Nam giống như hận không thể bẻ gấy cánh tay của Phương Trí Thành vậy.
Phương Trí Thành có cảm giác như có một cú giáng vào đầu vậy, liền vội vàng rụt tay lại.
Sau đó anh ấy đưa tay ra gãi gãi sau gáy, đi vê chỗ Tô Duy Nam: “Thì ra là cậu Tô à, hiểu lầm, hiểu lầm thôi!”
“Vậy mà tôi còn tưởng rằng là kẻ nào định thấy người sang bắt quàng làm họ chứt”
Chỉ đáng tiếc mấy câu này của Phương Trí Thành, không những không hóa giải được hiểu lầm giữa hai người, ngược lại còn làm cho anh thêm lúng túng.
Ngược lại khiến cho mặt Tô Duy Nam trở nên nghiêm nghị hơn.
Anh ngoảnh đầu nhìn chằm chằm Mộ Mãn Loan, đôi mắt đầy giận dữ.
Có nghĩa là trước tôi, đã có người cố tình tiếp cận cậu, sau đó được lợi rồi?
Mộ Mãn Loan đã đi theo Tô Duy Nam nhiều năm như vậy.
Chỉ cần một ánh mắt của anh ấy, cũng có thể đoán được rốt cuộc anh ta đang nghĩ cái gì.
Lúc này cô ấy đã nóng lòng đến mức sắp nôn đến nơi, vậy mà Tô Duy Nam vấn còn tâm trí ở đây đánh ghen?
Đúng là thích làm người ta khó hiểu mài Mộ Mãn Loan lập tức lao đến đẩy Phương Trí Thành ra: “Duy Nam, chúng ta đến cùng Tô Lam đấy.”
“Em nói gì cơ?”
Chỉ một câu nói của Mộ Mãn Loan đã làm thay đổi sự chú ý của Tô Duy Nam.
Bộ mặt đẹp trai của anh nhìn chằm chăm vào cô: “Em ấy đâu?”
Mộ Mãn Loan bộ dạng nóng ruột, thuật lại tình huống lúc nãy bằng một cách ngắn gọn nhất.
“.. tất cả mọi chuyện xảy ra là như vậy đấy, lúc em từ phòng vệ sinh đi ra thì Tô Lam đã không thấy rồi.”
“Em gọi cho cô ấy mãi không được, khó khăn lắm mới có người trả lời, lại bị tắt ngay, sau đó thì máy cũng tắt nguồn luôn.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.