Chương 3886
Mộc Hoa
14/10/2023
Chương 4458
Cậu chủ Tiết vẫn đứng ở cửa như thế.
Một tay gã đút túi, hút thuốc vô cùng nhàn nhã, vừa đợi tin tốt từ bên †rong truyền ra.
Chỉ là, một, hai phút sau, gã lại nhìn thấy hai tên vệ sĩ thuộc hạ kia của mình sải bước đi ra với vẻ mặt quái dị.
Cậu chủ Tiết vừa thấy đao trên tay hai người bọn họ vẫn còn sạch sẽ, sắc mặt lập tức biến đổi: “Có chuyện gì vậy?”
Một tên vệ sĩ trong số đó nhíu mày tiến lên, găn giọng nói: “Người chạy rồi!”
“Mày nói sao?”
Cậu chủ Tiết không dám tin, gã la to lên một tiếng, sau đó gã đẩy tên vệ sĩ trước mặt ra một phen, tự vọt vào bên trong.
Với gian nhà trệt kia, chỉ cần đứng ở cửa cũng đủ nhìn thấy hết bố cục bên trong, không sót một cái gì.
Muốn giấu một người trong đó, vốn dĩ không phải là chuyện quá có khả năng.
Hơn nữa ban nấy lúc bọn vệ sĩ lục tìm mấy phút bên trong, bọn họ cũng đã kiểm tra hết mấy thứ như giường và tủ quần áo một lần. Bọn chúng phát hiện ra tất cả quần áo và vật dụng hàng ngày †rong ngăn tủ đã bị mang đi hết.
“Mẹ kiếp!”
Vì nổi giận, cậu ấm Tiết chửi thề một tiếng.
Một tay gã quăng tàn thuốc trên mặt đất, tay kia lập tức tóm lấy một tên thuộc hạ trong số đó, lớn tiếng đích chất vấn: “Mẹ kiếp không phải mày nói đây là nơi mày tìm, chắc chắn nó không bỏ chạy sao?”
“Xin lỗi nhiều, đại ca, em… em cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.”
Lúc này vệ sĩ kia cũng không hiểu vì Sao, Bởi ngay sáng ngày hôm qua, anh ta còn từng nói chuyện với A Long qua điện thoại.
Cậu chủ Tiết cũng từng hứa hẹn với gã, chỉ cân chuyện này làm thỏa đáng, đến lúc đó ngài ấy sẽ cho A Long năm trăm hai mươi triệu.
Đối với cậu chủ Tiết mà nói, có lẽ năm trăm hai mươi triệu không là gì, nhưng đối với tên mạt rệp như A Long, nó là một khoản tiền khổng lồ.
Gã không thể nào không cần năm trăm hai mươi triệu này.
Trừ khi gã đã sớm nghe được tin đồn gì đó, nên mới thừa cơ chạy thoát!
“Mẹ kiếp!”
Một tay cậu chủ Tiết quăng vệ sĩ kia sang bên cạnh.
Gã không ngừng đấm lên tường vừa phãn nộ vừa lo lắng.
Bảo gã buông tha Asius như thế, gã thật sự không thể nuốt quả nhục kia xuống được!
“Lập tức phái người đi tìm nó cho tao! Tao muốn sống phải thấy người chết phải thấy xác, tuyệt đối không được để nó chuồn ra khỏi thành phố Ninh Lâm!”
“Dạ!”
Lời của cậu chủ Tiết vừa vang lên, ba người lập tức quay người trở lại chiếc xe màu đen kia, nhanh chóng rời đi.
Bốn phía của phòng trọ kia lại quay về sự im lặng ban đầu.
Mãi đến khi chiếc xe kia biến mất ở một góc đường xa xa, lúc này, bên trong căn nhà ngói cách vách khu trọ kia mới có hai người xuất hiện.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.