Chương 3975
Mộc Hoa
14/10/2023
Chương 4548
Lúc trước, khi cô lập ra phòng làm việc này thì cô chỉ có hai mong ước.
Thứ nhất là có được sự nghiệp của riêng mình.
Còn mong ước thứ hai chính là cô muốn mình trở thành một người phụ nữ có tư cách đứng cạnh Quan Triều Viễn.
Bây giờ cô vất vả lắm mới tiến được một bước dài thế này.
Nhưng ở thời khắc thiêng liêng này, Quan Triều Viễn lại không tới kịp để chứng kiến tận mắt được.
Ít nhiều gì Tô Lam cũng cảm thấy có chút mất mát.
“Thôi bỏ đi, nói không chừng anh ấy cần phải đi giải quyết chuyện gấp gì đóI”
Tô Lam tự an ủi bản thân là thế nhưng thỉnh thoảng ánh mắt vấn liếc nhìn về hiện trường buổi họp báo.
Cô hi vọng cô có thể tìm thấy Quan Triều Viễn trong đám người ở đó.
Nhưng điều khiến cô bất ngờ chính là.
Cô không thấy bóng dáng Quan Triều Viễn đâu cả, nhưng lại thấy một gương mặt đẹp trai vô cùng quen thuộc.
Mắt Tô Lam sáng lên, cô nhanh chóng chạy xuống phía hậu đài bên đó: “Anh, sao anh lại tới đây?”
Tô Duy Nam đứng ở một góc trong hội trường.
Anh ấy đeo một cặp kính râm lớn che mất một nửa gương mặt đẹp trai hơn người của mình.
Cũng bởi vì anh cố ý che giấu nên cánh phóng viên không nhận ra anh ấy.
Hôm nay Tô Duy Nam mặc một bộ quần áo bình thường màu xám đậm vô cùng khiêm tốn.
Vốn dĩ anh đang nhìn sân khấu với ánh mät lạnh như băng.
Nhưng sau khi anh nhìn thấy Tô Lam thì trở nên dịu dàng trong nháy mắt.
“Hôm nay vấn thuận lợi chứ?”
Tô Duy Nam vừa nói vừa vươn tay sờ đầu Tô Lam theo thói quen.
Tô Lam chu miệng, giận dõi nghiêng đầu qua một bên: “Anh, bây giờ nói thế nào thì người †a cũng là người phụ trách cả một phòng làm việc rồi đó! Tốt xấu gì anh cũng phải chừa cho em chút mặt mũi đi chứ?”
“Được!”
Mặc dù anh ấy đồng ý ngoài miệng như thế nhưng tay Tô Duy Nam vẫn đặt xuống đầu Tô Lam rồi nhẹ nhàng xoa đầu cô mấy cái.
Tô Lam không biết làm thế nào.
Cô bu môi định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy người dân chương trình buổi họp báo trên sân khấu nói: “Sau đây, chúng ta xin mời cô Mộ Mãn Loan và anh Asius mang đến cho chúng ta một điệu nhảy .Jazz vô cùng nồng nhiệt và phóng khoáng.”
“Đây là lần đầu tiên cô Mộ Mẫn Loan của chúng ta thể hiện kỹ năng nhảy múa của mình, quả là một cơ hội hiếm có, mọi người tuyệt đối không được chớp mắt đó nhal”
Ngay sau đó, một giai điệu nhạc 4azz gợi cảm vang lên.
Mộ Mãn Loan không còn mặc bộ lễ phục dài thướt tha nữa.
Lúc cô ta xuất hiện trên sân khấu một lần nữa, cô ta đã thay lên một chiếc váy ngắn bó sát người đỏ rực, vô cùng chói mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.