Chương 558
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 747
Quan Triều Viễn thực sự không biết nên giải thích như thế nào.
Anh lập tức gửi tin nhắn Wechat cho Doãn Cẩn.
“Mười lăm phút sau gọi điện thoại cho tôi nói công ty có chuyện, bảo tôi lập tức quay lại công ty.”
“Anh đến đây!”
Quan Triều Viễn đáp lại và đi đến phòng ăn.
“Bây giờ bánh vẫn chưa ăn được, chắc là vẫn cần hơn một tiếng nữa, vừa hay chúng ta ăn xong rồi nghỉ một lúc, sau đó ăn bánh gato, ăn xong thì đi Lễ hội đèn lồng, xem pháo hoa!”
Tô Lam vỗ tay, lịch sắp xếp hôm nay quá hoàn hảo!
Quan Triều Viễn có vẻ không còn hào hứng như vậy nữa.
“Sao vậy?”
“Không sao, món em nấu thơm quá.”
“Vậy hôm nay anh ăn nhiều một chút, nhưng không được ăn no, lát nữa còn có bánh gato. Vừa nãy hình như em thấy trên ti vi nói là thời tiết tối hôm nay rất đẹp, ông trời thật tốt, biết chúng ta muốn ra ngoài nên trời quanh mây tạnh!”
Rõ ràng là ông trời quá tàn nhẫn!
Quan Triều Viễn nhanh chóng trộn mì trường thọ của mình, ăn từng miếng lớn.
Chắc chắn anh không được ăn bánh gato rồi, nhưng anh nhất định phải ăn mì trường thọ Tô Lam tự tay làm cho anh.
Mười lăm phút sau, Doãn Cẩn gọi điện tới.
Khi Quan Triều Viễn nghe thấy chuông điện thoại, cơ thể bất giác run lên.
Điều này báo trước rằng anh phải rời đi.
“Nghe máy đi chứ! Sao anh không nghe máy thế?” Tô Lam vừa ăn mì vừa nhắc nhở.
“Ừ.”
Quan Triều Viễn bắt máy.
“Sếp Quan, công ty xảy ra chuyện rồi, anh mau đến đi!” Doãn Cẩn nói theo nội dung đã thương lượng từ trước.
Quan Triều Viễn nhíu chặt mày, thật lâu mới lên tiếng.
“Được, tôi biết rồi.”
Tô Lam đặt bát đũa xuống, vì cảm thấy biểu cảm của Quan Triều Viễn không ổn.
“Xảy ra chuyện gì thế?”
Quan Triều Viễn nghiêm túc nhìn Tô Lam, nắm lấy một tay của cô.
“Tô Lam…”
Bây giờ mỗi câu mỗi từ anh nói đều rất khó khăn.
“Sợ rằng tối nay anh không thể ra ngoài với em được rồi.”
“Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Công ty có chút chuyện, cần anh lập tức đi xử lý, anh…”
Tô Lam rất hiểu lý lẽ.
Quan Triều Viễn thực sự không biết nên giải thích như thế nào.
Anh lập tức gửi tin nhắn Wechat cho Doãn Cẩn.
“Mười lăm phút sau gọi điện thoại cho tôi nói công ty có chuyện, bảo tôi lập tức quay lại công ty.”
“Anh đến đây!”
Quan Triều Viễn đáp lại và đi đến phòng ăn.
“Bây giờ bánh vẫn chưa ăn được, chắc là vẫn cần hơn một tiếng nữa, vừa hay chúng ta ăn xong rồi nghỉ một lúc, sau đó ăn bánh gato, ăn xong thì đi Lễ hội đèn lồng, xem pháo hoa!”
Tô Lam vỗ tay, lịch sắp xếp hôm nay quá hoàn hảo!
Quan Triều Viễn có vẻ không còn hào hứng như vậy nữa.
“Sao vậy?”
“Không sao, món em nấu thơm quá.”
“Vậy hôm nay anh ăn nhiều một chút, nhưng không được ăn no, lát nữa còn có bánh gato. Vừa nãy hình như em thấy trên ti vi nói là thời tiết tối hôm nay rất đẹp, ông trời thật tốt, biết chúng ta muốn ra ngoài nên trời quanh mây tạnh!”
Rõ ràng là ông trời quá tàn nhẫn!
Quan Triều Viễn nhanh chóng trộn mì trường thọ của mình, ăn từng miếng lớn.
Chắc chắn anh không được ăn bánh gato rồi, nhưng anh nhất định phải ăn mì trường thọ Tô Lam tự tay làm cho anh.
Mười lăm phút sau, Doãn Cẩn gọi điện tới.
Khi Quan Triều Viễn nghe thấy chuông điện thoại, cơ thể bất giác run lên.
Điều này báo trước rằng anh phải rời đi.
“Nghe máy đi chứ! Sao anh không nghe máy thế?” Tô Lam vừa ăn mì vừa nhắc nhở.
“Ừ.”
Quan Triều Viễn bắt máy.
“Sếp Quan, công ty xảy ra chuyện rồi, anh mau đến đi!” Doãn Cẩn nói theo nội dung đã thương lượng từ trước.
Quan Triều Viễn nhíu chặt mày, thật lâu mới lên tiếng.
“Được, tôi biết rồi.”
Tô Lam đặt bát đũa xuống, vì cảm thấy biểu cảm của Quan Triều Viễn không ổn.
“Xảy ra chuyện gì thế?”
Quan Triều Viễn nghiêm túc nhìn Tô Lam, nắm lấy một tay của cô.
“Tô Lam…”
Bây giờ mỗi câu mỗi từ anh nói đều rất khó khăn.
“Sợ rằng tối nay anh không thể ra ngoài với em được rồi.”
“Sao vậy? Xảy ra chuyện gì rồi sao?”
“Công ty có chút chuyện, cần anh lập tức đi xử lý, anh…”
Tô Lam rất hiểu lý lẽ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.