Chương 640
Mộc Hoa
24/11/2022
Chương 829
“Anh có ăn hay không?”
“Ăn.”
Anh nào dám nói không ăn chứ, không ăn thì đói à.
Mấy hôm nay Quan Triều Viễn ăn cơm đều do Tô Lam đút.
Quan Triều Viễn rất hưởng thụ vì được đối đãi như vua thế này, chỉ là thức ăn…
“Em thêm cho anh chút thịt đi, đừng bắt anh ăn rau mãi thế.”
Vừa ăn, Quan Triều Viễn vẫn không quên nhắc Tô Lam.
“Món thịt xào này của em hoàn toàn không so được với trước đây.”
“Ăn cơm mà cũng không chặn được cái miệng của anh nữa!”
Tô Lam múc một muỗng cơm lớn đút vào miệng Quan Triều Viễn, nhét đầy một miệng Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn tốn rất nhiều sức mới có thể nuốt cơm trong miệng xuống.
“Em muốn mưu sát chồng à?”
Quan Triều Viễn ăn cơm xong thì Tô Lam mới bắt đầu ăn.
Quan Triều Viễn cẩn thận dè dặt sáp đến gần Tô Lam.
“Vợ yêu của anh, nể mặt anh ngoan ngoãn ăn cơm như vậy, có phải tối có thể… ấy ấy không?”
Tô Lam một mình ăn cơm, hoàn toàn phớt lờ Quan Triều Viễn.
Đây không phải lần đầu Quan Triều Viễn đưa ra điều kiện này.
Lần trước cô bị thương, Quan Triều Viễn vẫn luôn ở trạng thái kiêng khem.
Anh sắp phát điên rồi!
“Anh tự nói xem có thể hay không?”
“Anh nói à, tất nhiên là có thể rồi! Anh nói cho em nghe, đàn ông mà cứ nhịn thế này rất hại sức khỏe, lỡ như nhịn hỏng mất thì làm thế nào?”
Quan Triều Viễn nịnh nọt nhìn Tô Lam.
Suýt chút nữa Tô Lam đã phụt cơm ra ngoài.
“Nhịn hỏng rồi thì thôi chứ sao!”
“!”
Quan Triều Viễn tỏ vẻ cạn lời.
“Nhịn hỏng rồi thì em làm thế nào? Em cứ ở vậy à?”
Tô Lam gật đầu không chút do dự.
“Em khá là tán thành với kiểu tình yêu không tình dục, ở vậy cũng rất tốt.”
“!”
Quan Triều Viễn lại kinh ngạc.
“Vậy em không sinh em bé nữa à? Không thân mật thì sao sinh em bé được?”
“Thí chủ chưa nghe nói đến thụ tinh trong ống nghiệm bao giờ sao?”
“!”
Quan Triều Viễn một tay ôm đầu, quả thực như chịu hàng ngàn đòn chí mạng!
Anh đang bị vợ vứt bỏ sao?
“Được rồi, ngoan ngoãn dưỡng thương đi, trước khi anh lành vết thương thì đừng có suy nghĩ linh tinh.”
“Anh có ăn hay không?”
“Ăn.”
Anh nào dám nói không ăn chứ, không ăn thì đói à.
Mấy hôm nay Quan Triều Viễn ăn cơm đều do Tô Lam đút.
Quan Triều Viễn rất hưởng thụ vì được đối đãi như vua thế này, chỉ là thức ăn…
“Em thêm cho anh chút thịt đi, đừng bắt anh ăn rau mãi thế.”
Vừa ăn, Quan Triều Viễn vẫn không quên nhắc Tô Lam.
“Món thịt xào này của em hoàn toàn không so được với trước đây.”
“Ăn cơm mà cũng không chặn được cái miệng của anh nữa!”
Tô Lam múc một muỗng cơm lớn đút vào miệng Quan Triều Viễn, nhét đầy một miệng Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn tốn rất nhiều sức mới có thể nuốt cơm trong miệng xuống.
“Em muốn mưu sát chồng à?”
Quan Triều Viễn ăn cơm xong thì Tô Lam mới bắt đầu ăn.
Quan Triều Viễn cẩn thận dè dặt sáp đến gần Tô Lam.
“Vợ yêu của anh, nể mặt anh ngoan ngoãn ăn cơm như vậy, có phải tối có thể… ấy ấy không?”
Tô Lam một mình ăn cơm, hoàn toàn phớt lờ Quan Triều Viễn.
Đây không phải lần đầu Quan Triều Viễn đưa ra điều kiện này.
Lần trước cô bị thương, Quan Triều Viễn vẫn luôn ở trạng thái kiêng khem.
Anh sắp phát điên rồi!
“Anh tự nói xem có thể hay không?”
“Anh nói à, tất nhiên là có thể rồi! Anh nói cho em nghe, đàn ông mà cứ nhịn thế này rất hại sức khỏe, lỡ như nhịn hỏng mất thì làm thế nào?”
Quan Triều Viễn nịnh nọt nhìn Tô Lam.
Suýt chút nữa Tô Lam đã phụt cơm ra ngoài.
“Nhịn hỏng rồi thì thôi chứ sao!”
“!”
Quan Triều Viễn tỏ vẻ cạn lời.
“Nhịn hỏng rồi thì em làm thế nào? Em cứ ở vậy à?”
Tô Lam gật đầu không chút do dự.
“Em khá là tán thành với kiểu tình yêu không tình dục, ở vậy cũng rất tốt.”
“!”
Quan Triều Viễn lại kinh ngạc.
“Vậy em không sinh em bé nữa à? Không thân mật thì sao sinh em bé được?”
“Thí chủ chưa nghe nói đến thụ tinh trong ống nghiệm bao giờ sao?”
“!”
Quan Triều Viễn một tay ôm đầu, quả thực như chịu hàng ngàn đòn chí mạng!
Anh đang bị vợ vứt bỏ sao?
“Được rồi, ngoan ngoãn dưỡng thương đi, trước khi anh lành vết thương thì đừng có suy nghĩ linh tinh.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.