Chương 6: Mẹ chồng và nàng dâu
Bạc Hà
10/01/2021
Tiếng súng ngày một gần, tim Cách Cổ Lạp đập liên hồi. Tay vẫn run run cầm chặt lấy khẩu súng.
Sao đám vệ sĩ kia cùi bắp thế. Có bảo vệ cô thôi cũng chẳng làm xong...
Trước đây cô là sinh viên đại học, chỉ có học qua võ thuật chứ không có học qua súng đạn như này. Cầm khẩu súng cô còn không vững chứ đừng nói là bắn.
\- Đại ca, chúng ta có nên xông đến không?
Có tiếng bọn địch nói với nhau, mà Cách Cổ Lạp nấp ở cây to gần đó nên mới nghe rõ.
\- Bắt sống Đông Thần, còn vợ của hắn... Giết đi...
\- Nghe nói đó là thiên kim nhà Nghị Viên cấp cao, chúng ta...
\- Cô ta là cháu gái của Cách Gia?
\- Dạ đúng!
\- Vậy thì phải bắt sống cô ta thôi. Quan trọng là nếu phản kháng, giết không tha!
Cuộc nói chuyện của hai bọn chúng khiến cho cô lạnh cả sống lưng. Nếu họ muốn bắt Đông Thần thì chẳng phải việc này không liên quan tới hắn sao?
Đùa à? Vậy cô xuống xe liều chết là vì cái gì? Biết vậy thà ở lại trên xe sẽ an toàn hơn.
Tiếng bước chân ngày càng gần, Cách Cổ Lạp nhắm chặt mắt lại. Ngay khi bọn chúng gần tới, một cánh tay vươn ra kéo cô sang bên trái rồi nấp xuống một bụi cây gần đó.
Cô có thể nghe rõ được tiếng tim mình đập thình thịch từng nhịp. Đông Thần đưa tay qua bịt chặt miệng cô lại, kéo khoảng cách của hai người gần nhau hơn.
\- Ưm.... Anh....
\- Suỵt! Nếu cô muốn bọn chúng phát hiện thì cứ việc la to!
Nghe hắn nói vậy, cô cũng chẳng dám lên tiếng nữa.
Cô không ngờ rằng Đông Thần lại cứu mình ngay lúc nguy cấp. Suy nghĩ của cô đối với hắn dần chuyển sang một hướng khác.
\- Tôi chỉ là muốn tự tay giết cô thôi...
Cách Cổ Lạp bĩu môi.
\- Giảo biện!
Rất nhanh, đám người truy sát kia đã bao vây quanh chiếc xe đen của cô và Đông Thần. Lúc này, Đông Thần đưa tay lên nhìn đồng hồ. Miệng hắn lẩm bẩm đếm ngược. Vừa dứt lời, một tiếng nổ lớn vang lên rung chuyển mọi thứ. Cách Cổ Lạp theo bản năng ôm lấy đầu của mình.
Đám người kia cũng không thoát khỏi vụ nỏi nên nằm la liệt dưới đất. Xe cứu viện từ xa vọng tiếng lại.
Hai người đã an toàn.
Khi trở lại căn biệt thự xa hoa trước kia, trong đầu Cách Cổ Lạp lại hiện thêm mấy phần kí ức nữa.
Ba mẹ của Đông Thần sau khi biết chuyện cũng lập tức đến đây xem xét tình hình. Trong trí nhớ của Cách Cổ Lạp, mẹ của Đông Thần rất dịu dàng. Quả nhiên, tính cách khó ưa của hắn là do di truyền từ ba hắn mà ra.
\- Cổ Lạp, Đông Thần, hai con không có sao chứ? Mẹ nghe nói hai con bị tập kích trên đường.
Tiêu Huệ nắm lấy tay của cô rồi xem xét qua một lượt khiến cho Cách Cổ Lạp suýt nữa bật cười.
Mẹ của Đông Thần quả nhiên thú vị hơn cô tưởng.
\- Con và cô ấy không sao. Chắc là người của Lam Hội gây ra.
Lam Hội là một tổ chức phi chính phủ. Lúc trước, người của Lan Hội đến muốn Đông Thần ra nhập liên bang. Nhưng thật không ngờ rằng bọn họ đã chậm một bước. Đông Thần lại đi kết hôn với Cách Cổ Lạp, đứng về phe chính phủ. Không thể đạt được ý đồ, bọn chúng liền ám sát hắn diệt trừ hậu hoạ về sau.
Đông Quốc Huy cũng nghĩ tới vấn đề này. Đông Gia đang dần gỡ rối được vấn đề tài chính. Chỉ mấy năm nữa thôi sẽ có thể vươn ra khỏi phạm vi Đế Đô. Từ giờ tới lúc đó, nhất định Cách Cổ Lạp và Đông Thần sẽ không thể hy hôn được. Đông Gia muốn vững mạnh thì cần phải có Cách Gia chống lưng.
\- Mẹ, tay mẹ bị thương rồi. Có sao không?
Đông gia và Đông phu nhân giật mình trước câu hỏi tử tế của Cách Cổ Lạp. Từ khi về làm dâu, Cách Cổ Lạp còn chưa nói chuyện với họ quá 5 lần. Tai tiếng của cô bên ngoài họ cũng đã nghe qua, chẳng tốt đẹp gì.
Được con dâu quan tâm khiến cho Đông phu nhân mừng suýt rơi nước mắt.
\- Cổ Lạp, con đúng là con dâu ngoan.
\- Mẹ, mẹ vào đây con xử lí vết thương cho mẹ.
Hai người cứ thế đi vào bên trong. Lúc này, hai ba con Đông Thần nhìn theo không chớp mắt.
\- Cổ Lạp thay đổi rồi sao? Đông Thần, con làm thế nào được vậy?
\- Do cô ta đập đầu nên thần kinh có vấn đề thôi. Đợi tập đoàn Đông Gia thoát xác khỏi Đế Đô, con sẽ lập tức ly hôn cô ta...
\- Ta mong là như vậy. Kẻ hại Tư Hạo em con đến lúc ấy sẽ phải trả giá. Hiện tại, chúng ta cần giữ bình tĩnh cho mọi chuyện.
Ánh mắt Đông Thần dần biến đổi. Hắn sẽ chống mắt lên xem Cách Cổ Lạp sẽ sống được tới khi nào.
Sao đám vệ sĩ kia cùi bắp thế. Có bảo vệ cô thôi cũng chẳng làm xong...
Trước đây cô là sinh viên đại học, chỉ có học qua võ thuật chứ không có học qua súng đạn như này. Cầm khẩu súng cô còn không vững chứ đừng nói là bắn.
\- Đại ca, chúng ta có nên xông đến không?
Có tiếng bọn địch nói với nhau, mà Cách Cổ Lạp nấp ở cây to gần đó nên mới nghe rõ.
\- Bắt sống Đông Thần, còn vợ của hắn... Giết đi...
\- Nghe nói đó là thiên kim nhà Nghị Viên cấp cao, chúng ta...
\- Cô ta là cháu gái của Cách Gia?
\- Dạ đúng!
\- Vậy thì phải bắt sống cô ta thôi. Quan trọng là nếu phản kháng, giết không tha!
Cuộc nói chuyện của hai bọn chúng khiến cho cô lạnh cả sống lưng. Nếu họ muốn bắt Đông Thần thì chẳng phải việc này không liên quan tới hắn sao?
Đùa à? Vậy cô xuống xe liều chết là vì cái gì? Biết vậy thà ở lại trên xe sẽ an toàn hơn.
Tiếng bước chân ngày càng gần, Cách Cổ Lạp nhắm chặt mắt lại. Ngay khi bọn chúng gần tới, một cánh tay vươn ra kéo cô sang bên trái rồi nấp xuống một bụi cây gần đó.
Cô có thể nghe rõ được tiếng tim mình đập thình thịch từng nhịp. Đông Thần đưa tay qua bịt chặt miệng cô lại, kéo khoảng cách của hai người gần nhau hơn.
\- Ưm.... Anh....
\- Suỵt! Nếu cô muốn bọn chúng phát hiện thì cứ việc la to!
Nghe hắn nói vậy, cô cũng chẳng dám lên tiếng nữa.
Cô không ngờ rằng Đông Thần lại cứu mình ngay lúc nguy cấp. Suy nghĩ của cô đối với hắn dần chuyển sang một hướng khác.
\- Tôi chỉ là muốn tự tay giết cô thôi...
Cách Cổ Lạp bĩu môi.
\- Giảo biện!
Rất nhanh, đám người truy sát kia đã bao vây quanh chiếc xe đen của cô và Đông Thần. Lúc này, Đông Thần đưa tay lên nhìn đồng hồ. Miệng hắn lẩm bẩm đếm ngược. Vừa dứt lời, một tiếng nổ lớn vang lên rung chuyển mọi thứ. Cách Cổ Lạp theo bản năng ôm lấy đầu của mình.
Đám người kia cũng không thoát khỏi vụ nỏi nên nằm la liệt dưới đất. Xe cứu viện từ xa vọng tiếng lại.
Hai người đã an toàn.
Khi trở lại căn biệt thự xa hoa trước kia, trong đầu Cách Cổ Lạp lại hiện thêm mấy phần kí ức nữa.
Ba mẹ của Đông Thần sau khi biết chuyện cũng lập tức đến đây xem xét tình hình. Trong trí nhớ của Cách Cổ Lạp, mẹ của Đông Thần rất dịu dàng. Quả nhiên, tính cách khó ưa của hắn là do di truyền từ ba hắn mà ra.
\- Cổ Lạp, Đông Thần, hai con không có sao chứ? Mẹ nghe nói hai con bị tập kích trên đường.
Tiêu Huệ nắm lấy tay của cô rồi xem xét qua một lượt khiến cho Cách Cổ Lạp suýt nữa bật cười.
Mẹ của Đông Thần quả nhiên thú vị hơn cô tưởng.
\- Con và cô ấy không sao. Chắc là người của Lam Hội gây ra.
Lam Hội là một tổ chức phi chính phủ. Lúc trước, người của Lan Hội đến muốn Đông Thần ra nhập liên bang. Nhưng thật không ngờ rằng bọn họ đã chậm một bước. Đông Thần lại đi kết hôn với Cách Cổ Lạp, đứng về phe chính phủ. Không thể đạt được ý đồ, bọn chúng liền ám sát hắn diệt trừ hậu hoạ về sau.
Đông Quốc Huy cũng nghĩ tới vấn đề này. Đông Gia đang dần gỡ rối được vấn đề tài chính. Chỉ mấy năm nữa thôi sẽ có thể vươn ra khỏi phạm vi Đế Đô. Từ giờ tới lúc đó, nhất định Cách Cổ Lạp và Đông Thần sẽ không thể hy hôn được. Đông Gia muốn vững mạnh thì cần phải có Cách Gia chống lưng.
\- Mẹ, tay mẹ bị thương rồi. Có sao không?
Đông gia và Đông phu nhân giật mình trước câu hỏi tử tế của Cách Cổ Lạp. Từ khi về làm dâu, Cách Cổ Lạp còn chưa nói chuyện với họ quá 5 lần. Tai tiếng của cô bên ngoài họ cũng đã nghe qua, chẳng tốt đẹp gì.
Được con dâu quan tâm khiến cho Đông phu nhân mừng suýt rơi nước mắt.
\- Cổ Lạp, con đúng là con dâu ngoan.
\- Mẹ, mẹ vào đây con xử lí vết thương cho mẹ.
Hai người cứ thế đi vào bên trong. Lúc này, hai ba con Đông Thần nhìn theo không chớp mắt.
\- Cổ Lạp thay đổi rồi sao? Đông Thần, con làm thế nào được vậy?
\- Do cô ta đập đầu nên thần kinh có vấn đề thôi. Đợi tập đoàn Đông Gia thoát xác khỏi Đế Đô, con sẽ lập tức ly hôn cô ta...
\- Ta mong là như vậy. Kẻ hại Tư Hạo em con đến lúc ấy sẽ phải trả giá. Hiện tại, chúng ta cần giữ bình tĩnh cho mọi chuyện.
Ánh mắt Đông Thần dần biến đổi. Hắn sẽ chống mắt lên xem Cách Cổ Lạp sẽ sống được tới khi nào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.