Tổng Tài Bá Đạo Cưng Chiều Vợ Yêu
Chương 8:
sherrylouis510
04/01/2021
**Chương 8**
Sáng hôm sau.
"Anh có dậy hay không đây? Ăn người ta xong lại ngủ thảnh thơi như vậy đó hả?!" Lâm Thiên Duyên lấy cái gối đập đập lên người Ưng Triết Hạo.
Ưng Triết Hạo vươn vai ngồi dậy.
"Dạ, anh dậy rồi nè vợ" Anh ôm chặt lấy cô.
"Được rồi, buông ra, mau đi vệ sinh cá nhân rồi đi làm" Cô đánh vào cái tay hư hỏng nãy giờ đang sờ soạng trên người cô.
"Anh không muốn xa em. Hay là, em theo anh đến tập đoàn đi? Anh sẽ có thể vừa làm việc, vừa ngắm em" Anh cười nham hiểm.
"Như vậy liệu có được không?" Cô cũng muốn thử đến nơi làm việc của anh xem nó như thế nào.
"Dĩ nhiên là được, anh là chủ tịch, anh đã nói một kẻ nào dám nói hai? Anh đã quyết thì ai dám phản đối?"
"Ừm, vậy anh mau đi thay đồ đi"
"Tuân lệnh vợ!" Anh chào theo kiểu quân đội khiến cô bật cười.
Tại tập đoàn Ưng thị.
Lâm Thiên Duyên đang tham quan phòng làm việc của Ưng Triết Hạo.
Anh đang ngồi trên bàn làm việc xem tài liệu. Ở ngoài thư kí của anh gõ cửa.
"Vào đi" Anh nói.
Ý An là thư kí của anh bước vào, trên tay cầm một tách cà phê và một bản tài liệu.
"Thưa chủ tịch, đây là bản thống kê doanh số của tuần qua" Giọng nói của Ý An nghe qua có vẻ rất dịu dàng nhưng với người tinh tế như Thiên Duyên thì cô có thể dễ dàng nhận thấy sự chanh chua của cô ta.
Lâm Thiên Duyên quan sát Ý An, nhìn một cái là cô đã biết cô ta là dạng phụ nữ không đàng hoàng rồi.
Chỉ quan sát cũng đủ biết, cô ta có ý đồ với Ưng Triết Hạo!
Ý An mặc một bộ đồ công sở, áo cô ta mặc có một nút không gài nên lộ ra khe ngực, váy công sở của cô ta đã bị cắt ngắn đến gần háng rồi. Nếu thích khoe đùi thì khỏi mặc gì luôn có phải tốt hơn không!
Nhìn cô ta thật giống con đuông dừa! Cứ ỏng a ỏng ẹo trước mặt Ưng Triết Hạo, nhưng anh không hề để ý, vẫn ngồi chăm chú xem tài liệu.
Lâm Thiên Duyên quan sát cô ta, cô ta cứ mãi nhìn Ưng Triết Hạo không chớp mắt. Cô ta dường như biết Thiên Duyên đang nhìn mình, liền di chuyển ánh nhìn về Thiên Duyên.
Ý An có vẻ rất cao ngạo, ánh nhìn thách thức và đắc ý.
Bây giờ, trong tập đoàn này không ai không biết cô chính là vợ của Ưng Triết Hạo, cô ta lại dám to gan như vậy, đúng là không biết trời cao đất dày!
Lâm Thiên Duyên nhẹ nhàng bước đến ngồi lên người Ưng Triết Hạo.
"Hạo" Tay cô ôm lấy cổ anh, hôn vào má anh một cái.
Ưng Triết Hạo lập tức bỏ tập tài liệu xuống, nhìn cô hỏi.
"Sao vậy em yêu? Tham quan xong rồi sao?" Anh ôm eo cô, véo má cô đầy cưng nựng.
"Ừm, tham quan xong rồi, em đột nhiên muốn uống một chút Espresso" Ánh mắt trong sáng long lanh gợi tình đó của Thiên Duyên khiến Triết Hạo mê mẩn.
"Được, anh biết rồi" Anh thu lại sự dịu dàng lúc này lại, thay vào đó là sự lạnh lùng nghiêm túc.
Triết Hạo nhìn Ý An. "Cô làm một tách cà phê Espresso rồi mang vào đây"
Ý An từ nãy đến giờ chứng kiến hết cảnh âu yếm nồng nàn này thì gương mặt rất khó coi, rất tức giận nhưng vẫn cố tỏ ra dịu dàng.
"Dạ.. được, em xin phép ra ngoài trước" Cô ta nhìn cô, tức giận xoay đi.
Sau khi cô ta ra ngoài, Triết Hạo lập tức nâng cả cơ thể Thiên Duyên lên, đặt lên bàn làm việc.
"Ưm.. anh đang làm gì vậy?!" Thiên Duyên bị anh bế lên đột ngột, tay vô thức choàng qua cổ anh.
"Bảo bối, em đúng là một tiểu yêu tinh, làm anh có ham muốn đến phát điên mà!" Nói xong, anh áp môi mình lên môi cô, hôn một cách mạnh bạo, sức chiếm hữu rất mạnh mẽ. Anh ghì chặt đầu cô, để có thể thưởng thức hết mọi ngóc ngách trong miệng cô.
Anh mút đến cái cổ trắng ngần, liếm, cắn đủ thứ.
"Ưm... anh... mình vào trong phòng đi" Cô đánh nhẹ vai anh. Vừa rồi cũng là cô quyến rũ anh trước, anh hành động như vậy cô cũng không phản kháng.
Trong phòng làm việc của Ưng Triết Hạo có thiết kế thêm phòng nghỉ để anh tiện nghỉ ngơi khi làm việc mệt mỏi.
"Làm trên bàn làm việc mới kích thích!" Anh cười nham hiểm, tiếp tục việc đang làm.
Anh kéo một bên áo cô xuống, để lộ cái vai mảnh khảnh của cô, anh cắn vào nó rồi \*\*\*\* \*\*\*.
"Aaa... đau em, đừng cắn mà"
"Trên người em, chỗ nào anh cũng muốn cắn vào hết!"
Ý An đột nhiên bước vào mà quên gõ cửa, cô ta bắt gặp được cảnh xuân này, liền vội quay ra sau.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
\- Nếu có chỗ sai sót mong các bạn cho ý kiến.
\- Nếu thấy hay thì cho mình xin một like nha! ♡
Sáng hôm sau.
"Anh có dậy hay không đây? Ăn người ta xong lại ngủ thảnh thơi như vậy đó hả?!" Lâm Thiên Duyên lấy cái gối đập đập lên người Ưng Triết Hạo.
Ưng Triết Hạo vươn vai ngồi dậy.
"Dạ, anh dậy rồi nè vợ" Anh ôm chặt lấy cô.
"Được rồi, buông ra, mau đi vệ sinh cá nhân rồi đi làm" Cô đánh vào cái tay hư hỏng nãy giờ đang sờ soạng trên người cô.
"Anh không muốn xa em. Hay là, em theo anh đến tập đoàn đi? Anh sẽ có thể vừa làm việc, vừa ngắm em" Anh cười nham hiểm.
"Như vậy liệu có được không?" Cô cũng muốn thử đến nơi làm việc của anh xem nó như thế nào.
"Dĩ nhiên là được, anh là chủ tịch, anh đã nói một kẻ nào dám nói hai? Anh đã quyết thì ai dám phản đối?"
"Ừm, vậy anh mau đi thay đồ đi"
"Tuân lệnh vợ!" Anh chào theo kiểu quân đội khiến cô bật cười.
Tại tập đoàn Ưng thị.
Lâm Thiên Duyên đang tham quan phòng làm việc của Ưng Triết Hạo.
Anh đang ngồi trên bàn làm việc xem tài liệu. Ở ngoài thư kí của anh gõ cửa.
"Vào đi" Anh nói.
Ý An là thư kí của anh bước vào, trên tay cầm một tách cà phê và một bản tài liệu.
"Thưa chủ tịch, đây là bản thống kê doanh số của tuần qua" Giọng nói của Ý An nghe qua có vẻ rất dịu dàng nhưng với người tinh tế như Thiên Duyên thì cô có thể dễ dàng nhận thấy sự chanh chua của cô ta.
Lâm Thiên Duyên quan sát Ý An, nhìn một cái là cô đã biết cô ta là dạng phụ nữ không đàng hoàng rồi.
Chỉ quan sát cũng đủ biết, cô ta có ý đồ với Ưng Triết Hạo!
Ý An mặc một bộ đồ công sở, áo cô ta mặc có một nút không gài nên lộ ra khe ngực, váy công sở của cô ta đã bị cắt ngắn đến gần háng rồi. Nếu thích khoe đùi thì khỏi mặc gì luôn có phải tốt hơn không!
Nhìn cô ta thật giống con đuông dừa! Cứ ỏng a ỏng ẹo trước mặt Ưng Triết Hạo, nhưng anh không hề để ý, vẫn ngồi chăm chú xem tài liệu.
Lâm Thiên Duyên quan sát cô ta, cô ta cứ mãi nhìn Ưng Triết Hạo không chớp mắt. Cô ta dường như biết Thiên Duyên đang nhìn mình, liền di chuyển ánh nhìn về Thiên Duyên.
Ý An có vẻ rất cao ngạo, ánh nhìn thách thức và đắc ý.
Bây giờ, trong tập đoàn này không ai không biết cô chính là vợ của Ưng Triết Hạo, cô ta lại dám to gan như vậy, đúng là không biết trời cao đất dày!
Lâm Thiên Duyên nhẹ nhàng bước đến ngồi lên người Ưng Triết Hạo.
"Hạo" Tay cô ôm lấy cổ anh, hôn vào má anh một cái.
Ưng Triết Hạo lập tức bỏ tập tài liệu xuống, nhìn cô hỏi.
"Sao vậy em yêu? Tham quan xong rồi sao?" Anh ôm eo cô, véo má cô đầy cưng nựng.
"Ừm, tham quan xong rồi, em đột nhiên muốn uống một chút Espresso" Ánh mắt trong sáng long lanh gợi tình đó của Thiên Duyên khiến Triết Hạo mê mẩn.
"Được, anh biết rồi" Anh thu lại sự dịu dàng lúc này lại, thay vào đó là sự lạnh lùng nghiêm túc.
Triết Hạo nhìn Ý An. "Cô làm một tách cà phê Espresso rồi mang vào đây"
Ý An từ nãy đến giờ chứng kiến hết cảnh âu yếm nồng nàn này thì gương mặt rất khó coi, rất tức giận nhưng vẫn cố tỏ ra dịu dàng.
"Dạ.. được, em xin phép ra ngoài trước" Cô ta nhìn cô, tức giận xoay đi.
Sau khi cô ta ra ngoài, Triết Hạo lập tức nâng cả cơ thể Thiên Duyên lên, đặt lên bàn làm việc.
"Ưm.. anh đang làm gì vậy?!" Thiên Duyên bị anh bế lên đột ngột, tay vô thức choàng qua cổ anh.
"Bảo bối, em đúng là một tiểu yêu tinh, làm anh có ham muốn đến phát điên mà!" Nói xong, anh áp môi mình lên môi cô, hôn một cách mạnh bạo, sức chiếm hữu rất mạnh mẽ. Anh ghì chặt đầu cô, để có thể thưởng thức hết mọi ngóc ngách trong miệng cô.
Anh mút đến cái cổ trắng ngần, liếm, cắn đủ thứ.
"Ưm... anh... mình vào trong phòng đi" Cô đánh nhẹ vai anh. Vừa rồi cũng là cô quyến rũ anh trước, anh hành động như vậy cô cũng không phản kháng.
Trong phòng làm việc của Ưng Triết Hạo có thiết kế thêm phòng nghỉ để anh tiện nghỉ ngơi khi làm việc mệt mỏi.
"Làm trên bàn làm việc mới kích thích!" Anh cười nham hiểm, tiếp tục việc đang làm.
Anh kéo một bên áo cô xuống, để lộ cái vai mảnh khảnh của cô, anh cắn vào nó rồi \*\*\*\* \*\*\*.
"Aaa... đau em, đừng cắn mà"
"Trên người em, chỗ nào anh cũng muốn cắn vào hết!"
Ý An đột nhiên bước vào mà quên gõ cửa, cô ta bắt gặp được cảnh xuân này, liền vội quay ra sau.
\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-\-
\- Nếu có chỗ sai sót mong các bạn cho ý kiến.
\- Nếu thấy hay thì cho mình xin một like nha! ♡
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.