Chương 77: Bệnh Tình Của Bạc Nhược ( 2 )
Tg Tư Vũ
04/01/2021
\#77
“ Vô tổng, lúc này chúng tôi buộc phải nói sự thật với anh ”.
Bác sĩ gọi Vô Kỵ ra gặp mặt riêng. Mới ban nãy còn gặp mặt hiện tại tình hình của Bạc Nhược đã chuyển xấu hoàn toàn.
“ Nói đi ”.
Vô Kỵ cuộn chặt hai bàn tay đang run rẩy.
“ Chúng tôi kiểm tra được Bạc tiểu thư uống thuốc SSRIS và Opiods. Đây là loại thuốc chống trầm cảm và thuốc giảm đau. Thuốc chống trầm cảm hoạt động bằng cách tăng cấp độ của hợp chất ‘hormone hạnh phúc’. Thuốc giảm đau có thể có tác dụng tương tự. Trong đó, khi nồng độ hợp chất quá cao có thể gây kích động, làm nhiệt độ thân thể cao, tăng nhịp tim và thở gấp. Chính điều này đã khiến Bạc tiểu thư mắc bệnh suy tim, hơn nữa tình trạng đã đặc biệt nguy hiểm. Những ngày gần đây cô ấy sống trong lo lắng, sợ hãi đã khiến tinh thần không thoải mái cộng thế những tác dụng phụ của thuốc. Trong kết quả kiểm tra nồng độ máu, cô ấy dùng thuốc chống trầm cảm quá nhiều nên có thể đã gây ra các triệu chứng tức ngực, khó thở, sau đó vì khó chịu mà tiếp tục sử dụng các loại thuốc giảm đau ”.
Mấy ngày gần đây anh cảm thấy Bạc Nhược không có gì khác lạ, ngoại trừ việc cô cố gắng che giấu cảm xúc không để anh phát hiện rằng ký ức của cô không hề bị anh thay đổi.
Nhưng Vô Kỵ không ngờ tới Bạc Nhược sẽ lại phải chịu nhiều thứ thế này. Chỉ vì ảnh hưởng của tâm trạng mà cô phải sử dụng thuốc quá liều nên mới dẫn tới suy tim loại nặng.
Anh cứ cho rằng chỉ cần cô ở bên cạnh anh mọi chuyện có ra sao anh đều không cảm thấy lo lắng. Nhưng hiện tại anh biết sợ rồi, sợ Bạc Nhược sẽ lại xảy ra chuyện.
Trước khi cô ngất đi đã có nói cả đời này anh sẽ sống trong hối hận, còn nói anh đã thành công ép cô bước vào con đường giống như Duẫn Giản Giao đã đi.
“ Tình trạng của cô ấy hiện tại ra sao rồi ? ”.
“ Không khả quan cho lắm. Ban nãy tim đã có dấu hiện ngừng đập. Bạc tiểu thư rơi vào hôn mê, khi nào tỉnh chưa thể nói được. Nhưng Vô tổng, anh nên chuẩn bị tâm lý đến việc cấy ghép tim mới cho cô ấy ”.
Cả người Vô Kỵ trở nên căng cứng. Vị bác sĩ kia đã đi từ bao giờ nhưng anh vẫn chẳng thể động đậy nổi. Cửa phòng Bạc Nhược được mở ra, Helen đứng nhìn anh, tâm trạng cũng không đỡ hơn anh là mất.
“ Hối hận rồi ? ”.
Những lời bác sĩ nói với Vô Kỵ hắn cũng nghe rất rõ. Với tình trạng hiện tại của Bạc Nhược nguy cơ phải thay tim là rất cao. Nhưng ai cũng biết để tìm một trái tim thích hợp không phải chuyện dễ dàng. Trên thế giới có bao nhiêu người đã phải mất mạng trong cái thời gian tìm kiếm ấy.
Vô Kỵ không nói gì. Anh đi qua người Helen rồi bước vào phòng bệnh, đóng cửa lại. Bên trong mùi thuốc khử trùng nồng nặc đến khó chịu. Bạc Nhược hiện tại trông rất yên tĩnh, trên người cô là vô số những sợ dây mà đến anh nhìn cũng không hiểu.
Vô Kỵ kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô. Anh với lấy bàn tay cô, bàn tay xinh đẹp ấy vẫn ấm áp như ngày nào, nhưng lại mang theo một thứ gì đó như đâm vào lòng người khác.
“ Nhược Nhược, chúng ta bắt đầu gặp nhau từ khi nào nhỉ ? Trước khi gặp anh, em là một sát thủ người người kính nể, là một cô gái có cuộc sống bình thường. Nhưng sau khi gặp anh, mọi thứ đều đã thay đổi ”.
Vô Kỵ nói đến đây đột nhiên dừng lại, anh ngẩng đầu nhìn Bạc Nhược, cõi lòng lạnh buốt.
“ Ban đầu, anh muốn giữ lại em vì em có phần giống với Duẫn Giản Giao. Nhưng bất chi bất giác, anh không hề hay biết lúc nào đã yêu em. Anh ép buộc em phải cắt đứt quan hệ với Giác Mạc Thiên vì anh sợ một ngày nào đó sẽ mất đi em. Rồi anh buông tay để em đi vì anh sợ anh sống trong giới giang hồ sẽ khiến em nguy hiểm. Thời gian em rời đi, anh đã nỗ lực cố gắng thoát khỏi sự hiểm nguy ấy. Anh muốn mang lại những gì tốt đẹp cho em nhất. Nhưng thứ anh làm được chỉ khiến em đau khổ ”.
“Sự xuất hiện của Tiểu Hoạ khiến anh vừa đau lòng vừa vui mừng. Nhưng có lẽ cảm xúc ấy phải hình dung bằng hai chữ hối hận mới đúng. Anh nên tin tưởng em, nên tin rằng Tiểu Hoạ là con của chúng ta. Nếu không phải anh giết chết con bé, bây giờ em cũng sẽ chẳng phải nằm đây. Nếu thời gian quay ngược trở lại thì tốt biết mấy nhỉ?”.
Nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống. Từng giọt nước mắt đều đã diện cho sự hối tiếc của Vô Kỵ. Nhưng anh biết tất cả đều đã muộn màng, anh đã khiến người phụ nữ anh yêu thân bại danh liệt.
Không gian yên tĩnh đột nhiên vanpg lên những tiếng tít tít. Vô Kỵ ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện nhịp tim Bạc Nhược có chiều hướng giảm xuống. Anh vội chạy đi gọi bác sĩ.
Qua ô cửa nhỏ, anh nhìn thấy bác sĩ không ngừng nỗ lực giúp Bạc Nhược có cơ hội sống sót. Nhưng anh không biết là cô sẽ trân trọng cơ hội ấy hay không.
“ Vô tổng, lúc này chúng tôi buộc phải nói sự thật với anh ”.
Bác sĩ gọi Vô Kỵ ra gặp mặt riêng. Mới ban nãy còn gặp mặt hiện tại tình hình của Bạc Nhược đã chuyển xấu hoàn toàn.
“ Nói đi ”.
Vô Kỵ cuộn chặt hai bàn tay đang run rẩy.
“ Chúng tôi kiểm tra được Bạc tiểu thư uống thuốc SSRIS và Opiods. Đây là loại thuốc chống trầm cảm và thuốc giảm đau. Thuốc chống trầm cảm hoạt động bằng cách tăng cấp độ của hợp chất ‘hormone hạnh phúc’. Thuốc giảm đau có thể có tác dụng tương tự. Trong đó, khi nồng độ hợp chất quá cao có thể gây kích động, làm nhiệt độ thân thể cao, tăng nhịp tim và thở gấp. Chính điều này đã khiến Bạc tiểu thư mắc bệnh suy tim, hơn nữa tình trạng đã đặc biệt nguy hiểm. Những ngày gần đây cô ấy sống trong lo lắng, sợ hãi đã khiến tinh thần không thoải mái cộng thế những tác dụng phụ của thuốc. Trong kết quả kiểm tra nồng độ máu, cô ấy dùng thuốc chống trầm cảm quá nhiều nên có thể đã gây ra các triệu chứng tức ngực, khó thở, sau đó vì khó chịu mà tiếp tục sử dụng các loại thuốc giảm đau ”.
Mấy ngày gần đây anh cảm thấy Bạc Nhược không có gì khác lạ, ngoại trừ việc cô cố gắng che giấu cảm xúc không để anh phát hiện rằng ký ức của cô không hề bị anh thay đổi.
Nhưng Vô Kỵ không ngờ tới Bạc Nhược sẽ lại phải chịu nhiều thứ thế này. Chỉ vì ảnh hưởng của tâm trạng mà cô phải sử dụng thuốc quá liều nên mới dẫn tới suy tim loại nặng.
Anh cứ cho rằng chỉ cần cô ở bên cạnh anh mọi chuyện có ra sao anh đều không cảm thấy lo lắng. Nhưng hiện tại anh biết sợ rồi, sợ Bạc Nhược sẽ lại xảy ra chuyện.
Trước khi cô ngất đi đã có nói cả đời này anh sẽ sống trong hối hận, còn nói anh đã thành công ép cô bước vào con đường giống như Duẫn Giản Giao đã đi.
“ Tình trạng của cô ấy hiện tại ra sao rồi ? ”.
“ Không khả quan cho lắm. Ban nãy tim đã có dấu hiện ngừng đập. Bạc tiểu thư rơi vào hôn mê, khi nào tỉnh chưa thể nói được. Nhưng Vô tổng, anh nên chuẩn bị tâm lý đến việc cấy ghép tim mới cho cô ấy ”.
Cả người Vô Kỵ trở nên căng cứng. Vị bác sĩ kia đã đi từ bao giờ nhưng anh vẫn chẳng thể động đậy nổi. Cửa phòng Bạc Nhược được mở ra, Helen đứng nhìn anh, tâm trạng cũng không đỡ hơn anh là mất.
“ Hối hận rồi ? ”.
Những lời bác sĩ nói với Vô Kỵ hắn cũng nghe rất rõ. Với tình trạng hiện tại của Bạc Nhược nguy cơ phải thay tim là rất cao. Nhưng ai cũng biết để tìm một trái tim thích hợp không phải chuyện dễ dàng. Trên thế giới có bao nhiêu người đã phải mất mạng trong cái thời gian tìm kiếm ấy.
Vô Kỵ không nói gì. Anh đi qua người Helen rồi bước vào phòng bệnh, đóng cửa lại. Bên trong mùi thuốc khử trùng nồng nặc đến khó chịu. Bạc Nhược hiện tại trông rất yên tĩnh, trên người cô là vô số những sợ dây mà đến anh nhìn cũng không hiểu.
Vô Kỵ kéo ghế ngồi xuống bên cạnh cô. Anh với lấy bàn tay cô, bàn tay xinh đẹp ấy vẫn ấm áp như ngày nào, nhưng lại mang theo một thứ gì đó như đâm vào lòng người khác.
“ Nhược Nhược, chúng ta bắt đầu gặp nhau từ khi nào nhỉ ? Trước khi gặp anh, em là một sát thủ người người kính nể, là một cô gái có cuộc sống bình thường. Nhưng sau khi gặp anh, mọi thứ đều đã thay đổi ”.
Vô Kỵ nói đến đây đột nhiên dừng lại, anh ngẩng đầu nhìn Bạc Nhược, cõi lòng lạnh buốt.
“ Ban đầu, anh muốn giữ lại em vì em có phần giống với Duẫn Giản Giao. Nhưng bất chi bất giác, anh không hề hay biết lúc nào đã yêu em. Anh ép buộc em phải cắt đứt quan hệ với Giác Mạc Thiên vì anh sợ một ngày nào đó sẽ mất đi em. Rồi anh buông tay để em đi vì anh sợ anh sống trong giới giang hồ sẽ khiến em nguy hiểm. Thời gian em rời đi, anh đã nỗ lực cố gắng thoát khỏi sự hiểm nguy ấy. Anh muốn mang lại những gì tốt đẹp cho em nhất. Nhưng thứ anh làm được chỉ khiến em đau khổ ”.
“Sự xuất hiện của Tiểu Hoạ khiến anh vừa đau lòng vừa vui mừng. Nhưng có lẽ cảm xúc ấy phải hình dung bằng hai chữ hối hận mới đúng. Anh nên tin tưởng em, nên tin rằng Tiểu Hoạ là con của chúng ta. Nếu không phải anh giết chết con bé, bây giờ em cũng sẽ chẳng phải nằm đây. Nếu thời gian quay ngược trở lại thì tốt biết mấy nhỉ?”.
Nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống. Từng giọt nước mắt đều đã diện cho sự hối tiếc của Vô Kỵ. Nhưng anh biết tất cả đều đã muộn màng, anh đã khiến người phụ nữ anh yêu thân bại danh liệt.
Không gian yên tĩnh đột nhiên vanpg lên những tiếng tít tít. Vô Kỵ ngẩng đầu lên nhìn, phát hiện nhịp tim Bạc Nhược có chiều hướng giảm xuống. Anh vội chạy đi gọi bác sĩ.
Qua ô cửa nhỏ, anh nhìn thấy bác sĩ không ngừng nỗ lực giúp Bạc Nhược có cơ hội sống sót. Nhưng anh không biết là cô sẽ trân trọng cơ hội ấy hay không.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.