Chương 247
Thủy Ti Liễu
04/10/2019
“Được, Lương tổng anh chính là bậc lắm tiền rộng rãi, tôi hiểu lầm anh vô sỉ
là tôi không đúng, cho nên tôi bây giờ có thể xuống xe không? Lương
tổng, vừa rồi ngài cũng đã ăn uống no đủ, bây giờ tôi phải về nhà, phiền anh mở cửa xe!” Bạch Lộ tức giận đẩy cửa xe bên cạnh chỗ ngồi nhưng anh đã khóa cửa xe lại, cô mở thế nào cũng không ra, bởi vì vừa tức vừa
giận cho nên trên trán đã có một lớp mồ hôi mỏng.
“Ai nói anh ăn uống no đủ?”
“...”
Ánh mắt Lương Phi Phàm di chuyển, anh đột nhiên đưa tay nắm lấy cổ tay Bạch Lộ, một tay kia vòng qua giữ gáy cô kéo cả người cô vào trong ngực mình. Xe của anh đắt tiền, không gian phía trước rất lớn cho nên khi môi anh tiến sát vào môi cô cũng không có chút nào là không thoải mái.
“Ư…”
Bạch Lộ không ngờ anh lại đột nhiên hôn mình, có điều chốc lát sau liền giãy giụa muốn đẩy anh ra, giọng đứt quãng mơ hồ: “Buông ra… anh… Lương Phi Phàm… Đừng… Ghét anh…”
“Anh muốn nói cho em, anh còn chưa ‘ăn uống no đủ’.”
Lương Phi Phàm áp vào môi mọng đỏ của cô, một chút một chút, vô cùng kiên nhẫn vờn môi của cô. Ánh mắt vốn bình tĩnh khi ngửi được mùi hương trên cơ thể cô, trong nháy mắt trở nên âm trầm mấy phần.
Môi lần nữa đặt lên, lần này hôn triền miên mang theo dụ dỗ. Lương Phi Phàm hiểu rõ người phụ nữ trong ngực, tính khí cô rất quật cường cho nên bây giờ muốn cô cam tâm tình nguyện căn bản là không thể. Anh vốn định để cô ăn một chút gì rồi sau đó mang cô trở về khách sạn của mình nhưng chưa được nửa đường cô đã quậy phá, nếu cô không chịu phối hợp thì anh cảm thấy xử tử tại chỗ cũng không tệ.
Bạch Lộ bị anh hôn thở hồng hộc, khi đàn ông có chủ ý chinh phục phụ nữ thì kỹ xảo có thể khiến cô ý loạn tình mê dễ như trở bàn tay. Mà anh là người đàn ông quen thuộc nhất những điểm nhạy cảm trên người cô.
Cô không muốn như vậy, cô không muốn để anh được như ý, có một tiếng nói ở chỗ sâu trong linh hồn cô không ngừng kêu, không muốn… không thể…. Mày đừng để bị anh ta lừa…
Nhưng thân thể này của cô thật đã sớm đầu hàng, đối với sự đụng chạm của anh quá có cảm giác.
Bạch Lộ miệng la hét không muốn nhưng thân thể lại bị anh kích thích nhạy cảm, cô thậm chí có chút không kìm hãm được muốn phối hợp với động tác của anh. Dĩ nhiên những thứ này giống như bản năng vậy.
Ban đêm yên tĩnh, thỉnh thoảng có vài chiếc xe chạy qua, mà trong chiếc xe màu đen ven đường chuyện tình hai người đang diễn ra kịch liệt.
Hôm sau.
Lúc Bạch Lộ tỉnh lại đã là buổi chiều. Thân thể đau nhức giống như bị xe cán qua, xương cốt toàn thân giống như giải tán hết, nhớ tới sự điên cuồng tối qua mặt cô bỗng nhiên nóng hừng hực.
Lương Phi Phàm…
Tên khốn kia!
Nhìn một vòng xung quanh cô phát hiện ra mình ở trong một khách sạn xa lạ, nhìn cách bố trí cũng biết nhất định là khách sạn của Lương Phi Phàm. Cô không nhớ rõ tối ngày hôm qua sau đó trở về thế nào, chỉ biết ở trong xe bị anh đè, không gian chật hẹp như vậy bị anh trước trước sau sau hành hạ đến khi rốt cuộc không chống cự được sự cuồng dã của anh mà hôn mê bất tỉnh. Đến khi tỉnh lại cô nhớ mình đã ở trong khách sạn, Lương Phi Phàm còn đang cúi trên người cô, cô mệt tới mức ngay cả sức mở mí mắt cũng không có, đại khái chỉ vùng vẫy mấy cái, cuối cùng cũng để mặc anh.
Cô không biết rốt cuộc mình đã bị anh vần vũ bao lâu, nhưng bây giờ len chăn lên liền thấy khắp người đều là vết hôn, dấu vết mập mờ kia nhắc nhở cô tối ngày hôm qua rốt cuộc có bao nhiêu điên cuồng.
Hít sâu một hơi, Bạch Lộ kéo chăn ra, hai chân vừa chạm đất muốn đứng dậy nhưng người choáng một cái, suýt chút nữa đứng không vững.
“...”
Bạch Lộ một tay tì vào tủ đầu giường một tay đè vào hông của mình, huyệt Thái Dương đột nhiên giật giật đau nhức.
Tên khốn kiếp Lương Phi Phàm, nếu như anh ta bây giờ ở trước mặt nhất định mình sẽ không bỏ qua!
Anh ta dựa vào cái gì mà đối với mình như vậy? Làm một lần chưa đủ, hai lần chưa đủ mà vần vũ cô cả đêm, thân thể cô… làm bằng sắt sao?
Nhưng suy nghĩ một chút, anh điên cuồng muốn mình như vậy có phải là do… hơn một năm qua không chạm vào phụ nữ khác?
Suy nghĩ này chợt lóe qua đầu, Bạch Lộ không nhịn được chửi mình bị thần kinh.
Anh ta có chạm vào người phụ nữ khác thì có quan hệ với cô hay sao? Cô quay về cũng không phải để nối lại tiền duyên, anh ta đã kết hôn rồi, cùng với cô chính là mỗi người một thế giới. Mọi thứ tối hôm qua coi như là một sai lầm, nhưng tuyệt đối sẽ không có lần sau nữa!
Bạch Lộ lớn tiếng tự nói với mình, tuyệt đối sẽ không có lần sau nữa!
“Ai nói anh ăn uống no đủ?”
“...”
Ánh mắt Lương Phi Phàm di chuyển, anh đột nhiên đưa tay nắm lấy cổ tay Bạch Lộ, một tay kia vòng qua giữ gáy cô kéo cả người cô vào trong ngực mình. Xe của anh đắt tiền, không gian phía trước rất lớn cho nên khi môi anh tiến sát vào môi cô cũng không có chút nào là không thoải mái.
“Ư…”
Bạch Lộ không ngờ anh lại đột nhiên hôn mình, có điều chốc lát sau liền giãy giụa muốn đẩy anh ra, giọng đứt quãng mơ hồ: “Buông ra… anh… Lương Phi Phàm… Đừng… Ghét anh…”
“Anh muốn nói cho em, anh còn chưa ‘ăn uống no đủ’.”
Lương Phi Phàm áp vào môi mọng đỏ của cô, một chút một chút, vô cùng kiên nhẫn vờn môi của cô. Ánh mắt vốn bình tĩnh khi ngửi được mùi hương trên cơ thể cô, trong nháy mắt trở nên âm trầm mấy phần.
Môi lần nữa đặt lên, lần này hôn triền miên mang theo dụ dỗ. Lương Phi Phàm hiểu rõ người phụ nữ trong ngực, tính khí cô rất quật cường cho nên bây giờ muốn cô cam tâm tình nguyện căn bản là không thể. Anh vốn định để cô ăn một chút gì rồi sau đó mang cô trở về khách sạn của mình nhưng chưa được nửa đường cô đã quậy phá, nếu cô không chịu phối hợp thì anh cảm thấy xử tử tại chỗ cũng không tệ.
Bạch Lộ bị anh hôn thở hồng hộc, khi đàn ông có chủ ý chinh phục phụ nữ thì kỹ xảo có thể khiến cô ý loạn tình mê dễ như trở bàn tay. Mà anh là người đàn ông quen thuộc nhất những điểm nhạy cảm trên người cô.
Cô không muốn như vậy, cô không muốn để anh được như ý, có một tiếng nói ở chỗ sâu trong linh hồn cô không ngừng kêu, không muốn… không thể…. Mày đừng để bị anh ta lừa…
Nhưng thân thể này của cô thật đã sớm đầu hàng, đối với sự đụng chạm của anh quá có cảm giác.
Bạch Lộ miệng la hét không muốn nhưng thân thể lại bị anh kích thích nhạy cảm, cô thậm chí có chút không kìm hãm được muốn phối hợp với động tác của anh. Dĩ nhiên những thứ này giống như bản năng vậy.
Ban đêm yên tĩnh, thỉnh thoảng có vài chiếc xe chạy qua, mà trong chiếc xe màu đen ven đường chuyện tình hai người đang diễn ra kịch liệt.
Hôm sau.
Lúc Bạch Lộ tỉnh lại đã là buổi chiều. Thân thể đau nhức giống như bị xe cán qua, xương cốt toàn thân giống như giải tán hết, nhớ tới sự điên cuồng tối qua mặt cô bỗng nhiên nóng hừng hực.
Lương Phi Phàm…
Tên khốn kia!
Nhìn một vòng xung quanh cô phát hiện ra mình ở trong một khách sạn xa lạ, nhìn cách bố trí cũng biết nhất định là khách sạn của Lương Phi Phàm. Cô không nhớ rõ tối ngày hôm qua sau đó trở về thế nào, chỉ biết ở trong xe bị anh đè, không gian chật hẹp như vậy bị anh trước trước sau sau hành hạ đến khi rốt cuộc không chống cự được sự cuồng dã của anh mà hôn mê bất tỉnh. Đến khi tỉnh lại cô nhớ mình đã ở trong khách sạn, Lương Phi Phàm còn đang cúi trên người cô, cô mệt tới mức ngay cả sức mở mí mắt cũng không có, đại khái chỉ vùng vẫy mấy cái, cuối cùng cũng để mặc anh.
Cô không biết rốt cuộc mình đã bị anh vần vũ bao lâu, nhưng bây giờ len chăn lên liền thấy khắp người đều là vết hôn, dấu vết mập mờ kia nhắc nhở cô tối ngày hôm qua rốt cuộc có bao nhiêu điên cuồng.
Hít sâu một hơi, Bạch Lộ kéo chăn ra, hai chân vừa chạm đất muốn đứng dậy nhưng người choáng một cái, suýt chút nữa đứng không vững.
“...”
Bạch Lộ một tay tì vào tủ đầu giường một tay đè vào hông của mình, huyệt Thái Dương đột nhiên giật giật đau nhức.
Tên khốn kiếp Lương Phi Phàm, nếu như anh ta bây giờ ở trước mặt nhất định mình sẽ không bỏ qua!
Anh ta dựa vào cái gì mà đối với mình như vậy? Làm một lần chưa đủ, hai lần chưa đủ mà vần vũ cô cả đêm, thân thể cô… làm bằng sắt sao?
Nhưng suy nghĩ một chút, anh điên cuồng muốn mình như vậy có phải là do… hơn một năm qua không chạm vào phụ nữ khác?
Suy nghĩ này chợt lóe qua đầu, Bạch Lộ không nhịn được chửi mình bị thần kinh.
Anh ta có chạm vào người phụ nữ khác thì có quan hệ với cô hay sao? Cô quay về cũng không phải để nối lại tiền duyên, anh ta đã kết hôn rồi, cùng với cô chính là mỗi người một thế giới. Mọi thứ tối hôm qua coi như là một sai lầm, nhưng tuyệt đối sẽ không có lần sau nữa!
Bạch Lộ lớn tiếng tự nói với mình, tuyệt đối sẽ không có lần sau nữa!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.