Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Chương 556

Lâm Hương Giang

15/12/2022



Chương 556: Con vẫn là chia tay với cậu ta đi

Gia đình Tạ Phương Lan là một gia đình công chức bình thường, cha mẹ đều là giáo viên, cô ấy cũng theo bọn họ mà đi làm giáo viên, gia cảnh thì vẫn con như là ổn.

Trong hộp trang sức của Mẹ Tạ cũng chỉ có vài món đồ vàng, còn có một chuỗi vòng ngọc, còn nói về châu báu xỉ thì thực sự là không có.

Vì vậy Cốc Nam Ninh tặng bộ trang sức ngọc phỉ thúy này làm cho Mẹ Tạ nhất thời ngây ngẩn.

“Cái này..cái này đắt lắm nhỉ?” Mẹ Tạ nói chuyện không lưu loát nữa.

Tạ Phương Lan nhìn Cốc Nam Ninh một cái, một người vệ sĩ nhỏ bé như anh ấy, lấy đâu ra nhiều tiên để mua một bộ châu báu đắt như vậy?

Nhưng không thể không nói, bộ trang sức này thực sự là rất hợp với mẹ.

“Vẫn được, dì thích là được” Khuôn mặt Cốc Nam Ninh đầy vẻ ung dung, bộ trang sự này cũng chỉ ba trăm bạn, anh ấy cảm thấy giá này vẫn được.

Mẹ Tạ thấy miệng anh ấy nói dễ nghe như vậy, này thì xem ra, gia sản nhà anh ấy cũng rất nhiều nhỉ?

Không lâu sau, sau khi món ăn lên chỉnh †ê, trong phòng cũng chỉ có ba người bọn họ.

Mẹ Tạ nhìn Cốc Nam Ninh, sắc mặt không còn nghiêm nghị như ban đầu nữa: ” Tiểu Tinh nói đã qua lại với cậu được một đoạn thời gian rồi, vận thì tôi có thể mạo muội hỏi một chút là cậu đang làm việc ở đâu không?”

“Cháu…” Cốc Nam Ninh vừa đỉnh mở miệng, Tạ Phương Lan liền tranh lượt thay anh ấy nói: ‘Mẹ, anh ấy làm việc ở công ty vệ sĩ, làm quản lý”

“Quản lý của công ty vệ sĩ? Mẹ Tạ nhíu chặt mày, nhìn có vẻ không quá thích nghề nghiệp của anh ấy.

Chỉ là một người quản lý, mà anh ấy lại vung tay hào phóng như vậy? Vừa gặp mặt đã tặng bà ta món quà lớn như vậy?

Cốc Nam Ninh nhìn về phía Tạ Phương Lan, sao cô ấy lại nói dối với mẹ? Anh ấy là vệ sĩ tư, làm gì phải là quản lý của công ty vệ sĩ gì.

Nhưng mà nói như vậy lại tốt hơn một chút, anh ấy liền kệ cho cô ấy nói dối việc này.

Sau đó Mẹ Tạ liền hỏi: “Vậy cậu tốt nghiệp trường nào? Làm việc ở công ty vệ sĩ, chắc chỉ là bằng chính quy thông nhỉ?”

Tạ Phương Lan lại quên mất, cha mẹ đều là giáo viên, vì vậy bọn họ vô cùng xem trọng khoản học hành.



Cô ấy lập tức trở nên căng thẳng, Cốc Nam Ninh anh ấy..chắc là cũng không học cả bằng chính quy đâu…

“Cháu là trẻ mồ côi, rất ít cơ hội để đọc.

sách, học được đến cấp ba là không được học tiếp nữa rồi” Cốc Nam Ninh rất thành thật, đây là lai lịch của anh ấy.

“Cái gì? Cậu còn không có cả bằng chính quy nữa? Chẳng trách cậu chỉ làm việc ở một công ty vệ sĩI” Lời này của Mẹ Tạ tràn đầy ghét bỏ, cảm thấy anh ấy không xứng với con gái mình.

“Mẹ, mẹ nói cái gì thế?” Tạ Phương Lan kéo tay áo của mẹ, lời này của bà ta quá khó nghe rồi.

Đây là lần đầu tiên bị người ta xem thường vì chuyện học hành bằng cấp, đặc biệt đối phương còn là mẹ của người anh ấy thích nữa.

Sắc mặt anh ấy không khỏi có chút tổn thương, như anh ấy vẫn bình tĩnh như cũ: “Bằng cấp thấp không có nghĩa cháu là một người thô lỗ, những gì Tạ Phương Lan muốn, cháu đều có thể cho cô ấy, cô ấy đi theo cháu tuyệt đối sẽ không phải chịu khổ”

“Vậy thì tôi lại hỏi cậu, một người quản lý vệ sĩ như vậy thì một tháng có thể kiếm được bao nhiêu? Được một vạn không? Sợ là không đủ đâu?” Mẹ Tạ chỉ vào hộp quà: “Trang sức này tôi thấy cũng không phải là thật, cậu có thể mua được thứ châu báu đắt như thế này sao?”

Bà ta nói xong liền đẩy hộp quà lại: ‘Quà này tôi không nhận nổi, cậu cầm về đi”

“Mẹ! Mẹ đang làm cái gì thế hả?” Tạ Phương Lan cảm thấy mẹ mình vô cùng quá đáng rồi “Mẹ cũng vì tốt cho con, bằng cấp con cao, nếu như tìm một người chồng không cùng đẳng cấp, sau này cuộc sống của hai đứa sẽ không có vấn đề nào chung đâu, mẹ không muốn nhìn thấy con hối hận, vì vậy con vấn là chia tay với cậu ta đi” Mẹ Tạ liền trực tiếp hạ lệnh.

Tạ Phương Lan không thể tin được mà nhìn mẹ mình, bởi vì bằng cấp của Cốc Nam Ninh, bà ta liền bảo bọn họ chia tay?

“Mẹ, mẹ có thể nói lý một chút được.

không hả? Con và anh ấy ở bên nhau không quan trọng bằng cấp, mà là chúng con có cảm tình với nhau!” Tạ Phương Lan kiên nhẫn nói với mẹ.

“Mẹ đã nói rồi, hai đứa không xứng với nhau, con mà giả cho cậu ta thì chỉ có khổ thôi, mẹ không đồng ý cho hai đứa qua lại” Mẹ Tạ lạnh lùng mà nói.

“Dì à, những lời dì vừa nói là sai rồi, thu nhập một năm của cháu là bảy số, có những lúc còn nhiều hơn, về việc bằng cậu đó, cháu thực sự là không thể bù lại được, nhưng nếu như dì lại vì điều này mà không đồng ý cho.

chúng cháu ở bên nhau, thì cháu không làm được Cốc Nam Ninh bày tỏ lập trường của mình, trừ khi Tạ Phương Lan nói chia tay, nếu không thì anh ấy sẽ không buông bỏ cô ấy.

Đôi mắt sâu thảm của Tạ Phương Lan nhìn vào anh ấy, lúc này cô ấy cảm giác tim của bọn họ đang liền lại với nhau.

Mẹ Tạ nghe vậy không khỏi có chút tức giận, nhíu chặt mày, rất nghi ngờ mà nhìn anh ấy: “Thu nhập một năm của cậu hàng trăm vạn? Chỉ bằng một người quản lý công ty vệ sĩ như cậu sao?”

“Thực ra…cháu là vệ sĩ tư, thu nhập một năm của cháu lên đến mấy trăm vạn cũng là bình thường” Có những lúc sẽ gặp phải chuyện khá nguy hiểm, sau khi anh ấy bảo vệ được Hà Tuấn Khoa, sẽ đạt được thù lao thêm vào.



Tạ Phương Lan liền ngây người, sao anh ấy đều nói thẳng ra hết rồi? Đồng thời cũng kinh ngạc, không ngờ được lương của anh ấy lại cao như vậy.

Mẹ Tạ cũng giật mình, thật lâu sau mới hoàn hồn lại: “Cậu nói cái gì cơ? Cậu là vệ sĩ tư? Vì vậy cậu căn bản không phải là quản lý của công ty vệ sĩ gì đó?” Bà ta lườm con gái, thế mà lại dám nói dối bà ta!

Tạ Phương Lan cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mắt mẹ.

Tạ Phương Lan thực sự tức giận rồi: “Vậy thì tôi lại càng không đồng ý hai đứa ở bên nhau, cậu có nhiều tiền như vậy thì có tác dụng gì cơ chứ? Việc cậu làm là việc có thể mất mạng bất cứ lúc nào, tôi không thể gả Tạ Phương Lan cho cậu được, lỡ như cậu có xảy ra chuyện gì, thì quãng đời sau của nó sẽ phải làm sao hả? Muốn cho nó làm góa phụ à?”

“Mẹ, mẹ đừng có nói chuyện đấy được không hả? Mẹ nói thế không phải là đang trù ẻo người ta à?” Tạ Phương Lan cũng tức giận.

Mẹ Tạ trực tiếp lôi cô ấy muốn rời đi: “Mẹ không trù ẻo hai đứa, mẹ nói là sự thật, con dám nói là công việc của cậu ấy không nguy hiểm sao? Bữa cơm này không cần ăn nữa, chúng ta đi”

“Mẹ, thân thủ của anh ấy rất lợi hại, hơn nữa, giờ đang là thời hòa bình, làm gì có nguy hiểm chứ?” Tạ Phương Lan không chịu đi.

“Mẹ nghĩ người đi thuê cậu ta chắc là nhân vật lớn nhỉ? Loại người như vậy không thể mà không có nguy hiểm được, nếu không thì cũng không phải thuê vệ sĩ tư gì” Mẹ Tạ suy nghĩ rất sâu sắc.

Tạ Phương Lan liền không thể cãi lại được, cô ấy bám lấy bàn nhất quyết không chịu đi: “Con mặc kệ, tóm lại là con chỉ gả cho anh ấy, không phải anh ấy thì con không gả!”

“Con..” Mẹ Tạ bị chọc tức đến nỗi mặt biến xanh, thở hộc hộc mà nói: “Con mà dám gả cho cậu ta, thì mẹ sẽ chết cho con xem!”

“Mẹ!” Tạ Phương Lan và mẹ mắt to trừng mắt nhỏ, sao bà ta lại dùng cả tính mạng để uy hiếp rồi?

Cốc Nam Ninh nhíu chặt mày, hoàn toàn không ngờ được là mọi chuyện lại biến thành như thế này, nỗi lo của mje Văn không phải là không có lý do, đây cũng là lý do mà anh ấy vẫn luôn không định tìm bạn gái để lập gia đình.

Nếu không phải là Tạ Phương Lan xuất hiện, thì anh cũng không thay đổi suy nghĩ.

“Dì à, cháu không thể đảm bảo gì với dì, nhưng nếu cháu đã quyết tâm muốn ở bên Tạ Phương Lan, vậy thì cháu sẽ cho cô ấy một gia đình ổn định, sẽ không để cho cô ấy thành góa phụ”

“Cậu không thể đảm bảo được thì đừng có nói nữa, trừ khi cậu không làm vệ sĩ nữa, có thế tìm được một công việc ổn định, nhưng mà bằng cấp của cậu thấp như vậy, cũng không thể tìm được một công việc tốt đâu.”

Mẹ Tạ không vừa mắt anh ấy.

“Đi, theo mẹ về nhà!” Bà ấy nằm chặt con gái muốn đi.

Tạ Phương Lan vẫn không chịu, Cốc Nam Ninh thở dài một hơi, cứ tiếp tục như thế này thì sẽ làm khó cho Tạ Phương Lan, anh ấy mở miệng nói: “Em theo dì về nhà trước đi”

“Anh…anh muốn vút bỏ tình cảm của chúng ta sao?” Tạ Phương Lan trợn tròn mắt mà nhìn anh ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook