Chương 44
Tô Lạc Ly
12/03/2021
Nghe thấy giọng nói này, Tô Lạc Ly cảm thấy người sởn hết da gà!
Có thể đừng buồn nôn như thế được không?
Tô Lạc Ly quay người lại, quả nhiên thấy khuôn mặt mang nụ cười vô hại của Tô Nhược Vân.
“Tôi nói này Tô Nhược Vân, ở đây không có người ngoài, không cần phải gọi chị khiến tôi buồn nôn được không?”
Vì không có ai, chị em hai người không cần phải giả vờ như thế.
Ôn Khanh Mộ thấy cảnh tượng này lập tức xuống xe, một tay ôm lấy vai Tô Lạc Ly, điều này khiến Tô Nhược Vân hơi trở tay không kịp.
Tô Lạc Ly lườm Ôn Khanh Mộ, nhỏ giọng nói: “Anh làm gì thế?”
“Cô, cô có hài lòng không?”
“Cút!”
Tô Nhược Vân thấy Ôn Khanh Mộ mím môi cười, người đàn ông với đôi mắt màu lam này, cô nhớ, chính là người gặp ở trường kia.
“Chị, đây là bạn trai chị nhỉ? Lần trước còn chưa kịp giới, không biết vị này làm việc ở đâu?”
Lế nào đây chính là lãnh đạo cấp cao của Quốc tế Tinh Hoàng?
“Anh ta..” Tô Lạc Ly không muốn Tô Nhược Vân biết tên đàn ông yêu nghiệt trước mặt này chỉ là trai bao, đang vắt óc suy nghĩ, thì trên đỉnh đầu truyền tới một giọng nói cực kì bình thản.
“Căn hộ cao cấp Hoa Viên, cực kì nhanh nhẹn, lương mười triệu một năm, mười bảy centimet, ba tiếng”
ÐĐM…
Tô Lạc Ly ngẩng đầu nhìn Ôn Khanh Mộ, người đàn ông này đang nói gì vậy?
Mấy câu phía trước còn giống tiếng người, mười bảy centimet, ba tiếng là cái quái gì?
Cái quái gì đây?
Tô Nhược Vân cũng khá khó xử, nửa ngày sau mới tỉnh táo lại:) Vậy chị tôi thật sự là rất… hạnh phúc”
“Gô còn gì muốn hỏi sao?” Ôn Khanh Mộ nhướn mày, đôi mắt màu lam càng thêm phần rực rỡ chói mắt dưới ánh mặt trời.
“Không còn gì nữa”
Tô Nhược Vân lấy một tấm thiệp mời trong túi ra, đưa cho Tô Lạc Ly.
“Chị, vừa đẹp là chị nghỉ phép quay về vấn đáp tốt nghiệp, lễ đính hôn của em và A Dịch vào ngày kia, mong là chị nhất định sẽ đến tham gia”
Nhìn tấm thiệp mời kia, Tô Lạc Ly chỉ cảm thấy nhức mắt.
Cô cho rằng mình rất bình tĩnh, nhưng không ngờ lúc thấy tấm thiệp này, vẫn hơi ngây người, cảm thấy tim đập lỡ một nhịp.
Cuối cùng vẫn đến ngày này.
Ngay lúc cô cố gắng nhấc tay đỡ lấy tấm thiệp mời, một bàn tay khác đã giằng lấy tấm thiệp.
Tô Nhược Vân thấy Ôn Khanh Mộ nhận lấy tấm thiệp, trong lòng liền vui như hoa nở: “Vậy đến lúc đó mong chị và bạn trai cùng nhau đến, còn chưa biết anh bạn trai này của chị tên là gì?”
“Gọi anh rể là được” Ôn Khanh Mộ quả nhiên nói khoác mà không biết ngượng!
“Được..” Tô Nhược Vân cười mỉa mai: “Vậy tôi về quay phim trước, chị, đến lúc đó nhất định phải đến nha”
Tô Nhược Vân lập tức xoay người rời đi.
Tô Lạc Ly quay người lại, nhìn chăm chäm Ôn Khanh Mộ: “A Khanh! Anh cố tình gây khó dễ cho tôi có phải không?”
“Tôi làm gì chứ? Rõ ràng là tôi đang giúp cô!” Ôn Khanh Mộ cảm thấy bản thân mình rất oan ức.
“Anh cùng tôi tham gia lễ đính hôn, đến lúc đó Mộ Dung Dịch nhìn thấy anh, vừa điều tra sẽ biết anh chỉ là trai bao! Anh bảo tôi phải làm sao?” Tô Lạc Ly gầm lên.
“Trai bao thì sao chứ? Là ai nói sẽ không kì thị tôi?” Ôn Khanh Mộ hét to hơn, át giọng của Tô Lạc Ly.
Tô Lạc Ly lập tức bước tới bụm miệng Ôn Khanh Mộ lại: “Anh nói nhỏ thôi, anh muốn cả thế giới này biết anh là trai bao à?”
Đúng lúc này, trong bụi cây rậm rạp hai bên cổng Diêm Thành, Tô Nhược Vân đang nấp ở đó.
Tô Lạc Ly mải cãi nhau với Ôn Khanh Mộ, không để ý thấy, Tô Nhược Vân căn bản không đi thẳng vào cổng, mà núp ở trong bụi cây.
Nghe thấy hai người nói chuyện, cuối cùng cô ta thở phào một hơi.
Lãnh đạo cấp cao Quốc tế Tinh Hoàng cái gì chứ, thì ra chỉ là một tên trai bao.
Tô Nhược Vân lặng lẽ thở dài, không biết Mộ Dung Dịch biết bạn gái cũ của mình ở bên một tên trai bao, anh sẽ cảm thấy thế nào.
Tô Lạc Ly lôi Ôn Khanh Mộ lên xe, ở đây là Diêm Thành, có khả năng sẽ có rất nhiều “chó săn” chụp trộm, may là cô là người mới vào nghề, không có khả năng bùng tin, bằng không thì thảm rồi.
Nhưng an toàn là trên hết, vẫn nên rời khỏi đây thì hay hơn.
Dọc đường, Tô Lạc Ly đang giận dỗi.
“A Khanh A A Khanh, anh thật sự hại chết tôi rồi, tôi đưa anh đi tham gia lễ đính hôn, vậy chồng tôi làm thế nào?
Nhỡ ngày nào đó chồng tôi xuất hiện trước mặt họ, không chừng Tô Nhược Vân lại bôi nhọ tôi, chắc chắn sẽ còn nói với chồng tôi chuyện tôi và anh ở cùng nhau này nọ…
Nghĩ tới những thứ này, Tô Lạc Ly liền cảm thấy đau đầu.
Ôn Khanh Mộ liếc nhìn cô, ông đây đã sớm biết rồi!
“Không phải cô rất ghét chồng mình sao? Sao giờ lại bắt đầu bênh vực anh ta rồi?”
“Tôi phát hiện con người của chồng tôi vẫn khá tốt, mấy ngày trước tôi bị ốm, chồng tôi chăm tôi suốt ba ngày ba đêm đó”
“Xí, không phải là chăm sóc thôi sao? Có gì tốt chứ?”
“Có gì tốt sao, lúc tôi ốm anh đang ở đâu chứ?” Tô Lạc Ly trừng mắt nhìn Ôn Khanh Mộ.
“Không phải tôi đang..” Ở cạnh chăm sóc cô sao?
Ôn Khanh Mộ háng giọng: “Kiếm tiền”
“Đúng vậy, lúc tôi ốm, không chừng anh đang bán sức trên người vị khách nào đó, vì thế, dựa vào điểm này, anh không có lí do bôi nhọ chồng tôi!”
Ôn Khanh Mộ chu môi, chồng cô không phải chính là tôi Sao.
“Nhỡ chồng tôi biết tôi lên giường với anh, còn thân mật với anh như này, phải làm sao đây? Nhỡ giờ tôi đang để anh xuất hiện với vai trò là chồng tôi, sau này chồng tôi lại xuất hiện, thì phải làm sao?”
Tô Lạc Ly cứ lẩm bẩm mãi, quả thật cô đau đầu chết mất!
“Được rồi, đừng cứ tụng kinh nữa có được không? Nói đến mức tôi cũng đau đầu!”
“Còn không phải tại anh?”
“Cũng không biết là ai, lúc đầu vừa chảy nước mũi vừa chảy nước mắt xin tôi giả vờ làm chồng mình để an ủi em trai?” Ôn Khanh Mộ gầm lên.
Tô Lạc Ly liền không nói gì nữa.
Đúng vậy, là cô tự hại mình!
Thế nhưng, rõ ràng cô chỉ nhờ anh an ủi em trai mình, anh cứ thỉnh thoảng lại giả làm chồng cô là làm sao?
Ôn Khanh Mộ liếc nhìn cô: “Được rồi, chồng cô sẽ không xuất hiện đâu!”
“Tại sao?” Tô Lạc Ly quay đầu nhìn anh.
Vì tôi chính là chồng cô, đồ ngố!
c Chẳng qua, hiện giờ Ôn Khanh Mộ tuyệt đối sẽ không nói ra.
“Không tin thì cô hỏi anh ta đi”
Đôi mắt Tô Lạc Ly lập tức bừng sáng: “Đúng rồi, tôi có thể thử hỏi dò anh ta!”
Lúc Ôn Khanh Mộ thấy Tô Lạc Ly rút điện thoại mở ‘wechat ra, mới biết rằng tự mình đào hố chôn mình!
Điện thoại anh lúc này đang để giữa hai người, điện thoại anh cài một phần mềm, có thể cài đặt hai phần mềm wechat, đăng nhập hai tài khoản.
Một cái anh lấy thân phận trai bao A Khanh, một cái anh lấy thân phận chồng của Tô Lạc Ly.
Hơn nữa, anh cài đặt, có tin nhắn sẽ trực tiếp hiển thị trên màn hình.
Nếu tin nhắn của Tô Lạc Ly gửi tới, điện thoại reo lên, chắc chắn cô sẽ vô thức nhìn về phía điện thoại của anh!
Đến lúc đó thì lộ chuyện mất!
Không được, anh phải nghĩ cách.
Chính lúc này, Tô Lạc Ly đã soạn xong tin nhắn, gửi cho.
chồng của mình.
“Tít tít!” Một giây sau, điện thoại của Ôn Khanh Mộ kêu lên!
Kêu rồi!
- ------------------
Có thể đừng buồn nôn như thế được không?
Tô Lạc Ly quay người lại, quả nhiên thấy khuôn mặt mang nụ cười vô hại của Tô Nhược Vân.
“Tôi nói này Tô Nhược Vân, ở đây không có người ngoài, không cần phải gọi chị khiến tôi buồn nôn được không?”
Vì không có ai, chị em hai người không cần phải giả vờ như thế.
Ôn Khanh Mộ thấy cảnh tượng này lập tức xuống xe, một tay ôm lấy vai Tô Lạc Ly, điều này khiến Tô Nhược Vân hơi trở tay không kịp.
Tô Lạc Ly lườm Ôn Khanh Mộ, nhỏ giọng nói: “Anh làm gì thế?”
“Cô, cô có hài lòng không?”
“Cút!”
Tô Nhược Vân thấy Ôn Khanh Mộ mím môi cười, người đàn ông với đôi mắt màu lam này, cô nhớ, chính là người gặp ở trường kia.
“Chị, đây là bạn trai chị nhỉ? Lần trước còn chưa kịp giới, không biết vị này làm việc ở đâu?”
Lế nào đây chính là lãnh đạo cấp cao của Quốc tế Tinh Hoàng?
“Anh ta..” Tô Lạc Ly không muốn Tô Nhược Vân biết tên đàn ông yêu nghiệt trước mặt này chỉ là trai bao, đang vắt óc suy nghĩ, thì trên đỉnh đầu truyền tới một giọng nói cực kì bình thản.
“Căn hộ cao cấp Hoa Viên, cực kì nhanh nhẹn, lương mười triệu một năm, mười bảy centimet, ba tiếng”
ÐĐM…
Tô Lạc Ly ngẩng đầu nhìn Ôn Khanh Mộ, người đàn ông này đang nói gì vậy?
Mấy câu phía trước còn giống tiếng người, mười bảy centimet, ba tiếng là cái quái gì?
Cái quái gì đây?
Tô Nhược Vân cũng khá khó xử, nửa ngày sau mới tỉnh táo lại:) Vậy chị tôi thật sự là rất… hạnh phúc”
“Gô còn gì muốn hỏi sao?” Ôn Khanh Mộ nhướn mày, đôi mắt màu lam càng thêm phần rực rỡ chói mắt dưới ánh mặt trời.
“Không còn gì nữa”
Tô Nhược Vân lấy một tấm thiệp mời trong túi ra, đưa cho Tô Lạc Ly.
“Chị, vừa đẹp là chị nghỉ phép quay về vấn đáp tốt nghiệp, lễ đính hôn của em và A Dịch vào ngày kia, mong là chị nhất định sẽ đến tham gia”
Nhìn tấm thiệp mời kia, Tô Lạc Ly chỉ cảm thấy nhức mắt.
Cô cho rằng mình rất bình tĩnh, nhưng không ngờ lúc thấy tấm thiệp này, vẫn hơi ngây người, cảm thấy tim đập lỡ một nhịp.
Cuối cùng vẫn đến ngày này.
Ngay lúc cô cố gắng nhấc tay đỡ lấy tấm thiệp mời, một bàn tay khác đã giằng lấy tấm thiệp.
Tô Nhược Vân thấy Ôn Khanh Mộ nhận lấy tấm thiệp, trong lòng liền vui như hoa nở: “Vậy đến lúc đó mong chị và bạn trai cùng nhau đến, còn chưa biết anh bạn trai này của chị tên là gì?”
“Gọi anh rể là được” Ôn Khanh Mộ quả nhiên nói khoác mà không biết ngượng!
“Được..” Tô Nhược Vân cười mỉa mai: “Vậy tôi về quay phim trước, chị, đến lúc đó nhất định phải đến nha”
Tô Nhược Vân lập tức xoay người rời đi.
Tô Lạc Ly quay người lại, nhìn chăm chäm Ôn Khanh Mộ: “A Khanh! Anh cố tình gây khó dễ cho tôi có phải không?”
“Tôi làm gì chứ? Rõ ràng là tôi đang giúp cô!” Ôn Khanh Mộ cảm thấy bản thân mình rất oan ức.
“Anh cùng tôi tham gia lễ đính hôn, đến lúc đó Mộ Dung Dịch nhìn thấy anh, vừa điều tra sẽ biết anh chỉ là trai bao! Anh bảo tôi phải làm sao?” Tô Lạc Ly gầm lên.
“Trai bao thì sao chứ? Là ai nói sẽ không kì thị tôi?” Ôn Khanh Mộ hét to hơn, át giọng của Tô Lạc Ly.
Tô Lạc Ly lập tức bước tới bụm miệng Ôn Khanh Mộ lại: “Anh nói nhỏ thôi, anh muốn cả thế giới này biết anh là trai bao à?”
Đúng lúc này, trong bụi cây rậm rạp hai bên cổng Diêm Thành, Tô Nhược Vân đang nấp ở đó.
Tô Lạc Ly mải cãi nhau với Ôn Khanh Mộ, không để ý thấy, Tô Nhược Vân căn bản không đi thẳng vào cổng, mà núp ở trong bụi cây.
Nghe thấy hai người nói chuyện, cuối cùng cô ta thở phào một hơi.
Lãnh đạo cấp cao Quốc tế Tinh Hoàng cái gì chứ, thì ra chỉ là một tên trai bao.
Tô Nhược Vân lặng lẽ thở dài, không biết Mộ Dung Dịch biết bạn gái cũ của mình ở bên một tên trai bao, anh sẽ cảm thấy thế nào.
Tô Lạc Ly lôi Ôn Khanh Mộ lên xe, ở đây là Diêm Thành, có khả năng sẽ có rất nhiều “chó săn” chụp trộm, may là cô là người mới vào nghề, không có khả năng bùng tin, bằng không thì thảm rồi.
Nhưng an toàn là trên hết, vẫn nên rời khỏi đây thì hay hơn.
Dọc đường, Tô Lạc Ly đang giận dỗi.
“A Khanh A A Khanh, anh thật sự hại chết tôi rồi, tôi đưa anh đi tham gia lễ đính hôn, vậy chồng tôi làm thế nào?
Nhỡ ngày nào đó chồng tôi xuất hiện trước mặt họ, không chừng Tô Nhược Vân lại bôi nhọ tôi, chắc chắn sẽ còn nói với chồng tôi chuyện tôi và anh ở cùng nhau này nọ…
Nghĩ tới những thứ này, Tô Lạc Ly liền cảm thấy đau đầu.
Ôn Khanh Mộ liếc nhìn cô, ông đây đã sớm biết rồi!
“Không phải cô rất ghét chồng mình sao? Sao giờ lại bắt đầu bênh vực anh ta rồi?”
“Tôi phát hiện con người của chồng tôi vẫn khá tốt, mấy ngày trước tôi bị ốm, chồng tôi chăm tôi suốt ba ngày ba đêm đó”
“Xí, không phải là chăm sóc thôi sao? Có gì tốt chứ?”
“Có gì tốt sao, lúc tôi ốm anh đang ở đâu chứ?” Tô Lạc Ly trừng mắt nhìn Ôn Khanh Mộ.
“Không phải tôi đang..” Ở cạnh chăm sóc cô sao?
Ôn Khanh Mộ háng giọng: “Kiếm tiền”
“Đúng vậy, lúc tôi ốm, không chừng anh đang bán sức trên người vị khách nào đó, vì thế, dựa vào điểm này, anh không có lí do bôi nhọ chồng tôi!”
Ôn Khanh Mộ chu môi, chồng cô không phải chính là tôi Sao.
“Nhỡ chồng tôi biết tôi lên giường với anh, còn thân mật với anh như này, phải làm sao đây? Nhỡ giờ tôi đang để anh xuất hiện với vai trò là chồng tôi, sau này chồng tôi lại xuất hiện, thì phải làm sao?”
Tô Lạc Ly cứ lẩm bẩm mãi, quả thật cô đau đầu chết mất!
“Được rồi, đừng cứ tụng kinh nữa có được không? Nói đến mức tôi cũng đau đầu!”
“Còn không phải tại anh?”
“Cũng không biết là ai, lúc đầu vừa chảy nước mũi vừa chảy nước mắt xin tôi giả vờ làm chồng mình để an ủi em trai?” Ôn Khanh Mộ gầm lên.
Tô Lạc Ly liền không nói gì nữa.
Đúng vậy, là cô tự hại mình!
Thế nhưng, rõ ràng cô chỉ nhờ anh an ủi em trai mình, anh cứ thỉnh thoảng lại giả làm chồng cô là làm sao?
Ôn Khanh Mộ liếc nhìn cô: “Được rồi, chồng cô sẽ không xuất hiện đâu!”
“Tại sao?” Tô Lạc Ly quay đầu nhìn anh.
Vì tôi chính là chồng cô, đồ ngố!
c Chẳng qua, hiện giờ Ôn Khanh Mộ tuyệt đối sẽ không nói ra.
“Không tin thì cô hỏi anh ta đi”
Đôi mắt Tô Lạc Ly lập tức bừng sáng: “Đúng rồi, tôi có thể thử hỏi dò anh ta!”
Lúc Ôn Khanh Mộ thấy Tô Lạc Ly rút điện thoại mở ‘wechat ra, mới biết rằng tự mình đào hố chôn mình!
Điện thoại anh lúc này đang để giữa hai người, điện thoại anh cài một phần mềm, có thể cài đặt hai phần mềm wechat, đăng nhập hai tài khoản.
Một cái anh lấy thân phận trai bao A Khanh, một cái anh lấy thân phận chồng của Tô Lạc Ly.
Hơn nữa, anh cài đặt, có tin nhắn sẽ trực tiếp hiển thị trên màn hình.
Nếu tin nhắn của Tô Lạc Ly gửi tới, điện thoại reo lên, chắc chắn cô sẽ vô thức nhìn về phía điện thoại của anh!
Đến lúc đó thì lộ chuyện mất!
Không được, anh phải nghĩ cách.
Chính lúc này, Tô Lạc Ly đã soạn xong tin nhắn, gửi cho.
chồng của mình.
“Tít tít!” Một giây sau, điện thoại của Ôn Khanh Mộ kêu lên!
Kêu rồi!
- ------------------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.