Tổng Tài Bá Đạo Và Chàng Trai Táo Bạo
Chương 31: Tay nào của mày tát em ấy.
Hà Thị Kiều Anh
27/06/2021
Anh vẫn cố gắng đi vào trong, tới gần hơn nơi Bạch Dương đang bị trói.
"Võ tổng anh mau về đi, chúng sẽ đánh anh chết mất"
Anh vẫn cố gắng gượng để đứng lên nở nụ cười tươi nhìn cậu.
"Anh không sao"
Bọn chúng lại đánh một gậy vào bụng anh.
"Á" Tiếng la của anh, khiến cậu thư ký đau lòng khôn xiết.
"Làm ơn tha cho anh ấy đi, các người là ai? Sao lại muốn đánh anh ấy, tại sao lại bắt tôi."
Bảy gà tát vào miệng Bạch Dương
"Im miệng đi thằng khốn"
Nhìn thấy người anh yêu anh nâng niu như thế mà bị người khác đánh như vậy. Máu trong người anh sục sôi lên. Ngay lúc này anh chỉ muốn bóp chết ai đó thôi.
Anh chỉ tay về phía chúng.
"Sao các ngươi dám đụng vào em ấy. Các người chán sống rồi đúng không? ".
Anh vùng dậy, đánh chúng gục ngã. Tay vơ lấy được chiếc gậy đánh vào người chúng.
Lúc này Bi long vừa kịp lúc tới, lúc anh ngã khụy xuống. Cánh tay Bi long vừa kịp đỡ anh dậy.
"Ông bạn của tôi không sao chứ?".
"Không sao, san bằng chỗ đây đi"
Anh chạy tới chỗ cậu cởi trới cho cậu. Máu trên chân anh chảy xuống.
Anh nhìn người con trai trước mắt mình đã khóc đến sưng cả mắt rồi.
Vừa được cởi dây trói xong, cậu đứng dậy chồm tới ôm lấy cổ anh.
"Sao Võ tổng của em ngốc thế. Em không đáng để anh tốt với em như vậy đâu. Em.. Em.. "
"Vì em là thế giới của anh"
"Em cũng đã rất sợ, cảm ơn vì anh đã tới cứa em." Cậu nói trong nước mắt và tiếng nấc.
Anh đưa tay lau vết máu trên khóe miệng của cậu. Nhìn rõ hình dấu 10 ngón tay trên má của cậu. Anh lại càng tức giận hơn, chỉ muốn đánh ai đó ngay bây giờ.
"Thằng nào dám đánh bạn của Bi long này".
Bọn đàn em Bảy gà nghe thấy tên Bi long, hai tay run rẩy sợ sệt.
Cả đám quỳ xuống không dám hó hé. Còn Bảy Gà vẫn cương quyết chống trả.
Bọn chúng bị đánh cho tàn phế.
"Ai sai các ngươi đánh cậu ta?"
Bọn chúng vẫn câm như hến không nói. Bi long dùng con dao rọc giấy cứa một đườg trên mu bàn tay của từng đứa. Máu tươi bắt đầu chảy ra.
Một tên không chịu nổi sự tra tấn đã khai ra Hà tổng sai họ.
"
Nam tức giận hơn khi nghe tên Hà tổng . Anh liền tra hỏi tên nào đã đánh vào miệng của Bạch Dương. Tất cả không dám nói, vì chính Bảy Gà là người làm chuyện đó.
Bi long hiểu ý ông bạn, nên sai đàn em trói Bảy Gà lại.
"Tay nào của mày động vào em ấy?"
Bảy Gà là đại ca có tiếng hắn thà chết không chịu nhục.
"Tao dùng cả hai tay, rồi mày làm gì tao."
Cơn giận giữ của anh lên cao trào. Anh chụp lấy con dao rọc giấy trong tay bọn đàn em của chúng. Đâm mạnh vào lòng bàn tay của hắn. Khiến máu tươi từ từ chảy ra. Hắn ta đau đớn, nhưng dù sao cũng là đại ca nên hắn không hề kêu la một tiếng.
"
Cả hai người được Bi long đưa tới bệnh viện. Nhưng anh ép họ phải giữ kín chuyện này. Nếu để chủ tịch biết chắc chắn ông sẽ đổ lỗi do Bạch Dương anh mới bị người ta đánh, ông sẽ tìm cách đuổi cậu đi. Anh rất sợ ba anh sẽ biết chuyện của anh.
Anh được đưa vào phòng cấp cứu vì vết thương ở chân và bụng. Cậu chỉ bị chảy máu miệng không sao cả.
Cậu đã không thể ngờ, người đàn ông má cậu không bao giờ nghĩ sẽ với tới kia. Lại có thể vì cậu mà cả tính mạng cũng không cần.
Cậu nhìn về phía cửa phòng cấp cứu "Cảm ơn anh"
Cửa phòng mở ra. Bác sĩ cho phép người nhà vào thăm. Cậu ngau lập tức chạy vào phòng.
Nhìn chân và bụng anh bị vải băng trắng xóa, mà tim cậu quặn thắt.
Cậu ngồi xuống bên giường. Hai tay nắm chặt tay của anh. Cậu chỉ mong anh ngay lập tức tỉnh lại thôi.
"Anh tỉnh rồi"
"Sao lại khóc nữa, anh không sao rồi mà"
Cậu mặc kệ bụng anh bị thương. Nằm đè lên nó, ôm anh khóc ròng.
"Em thật may mắn khi có anh"
Anh nhẹ nhàng xoa đầu cậu, lau đi những giọt nước mắt của cậu.
"Còn anh thật may mắn vì có cả thế giới ôm anh."
Ánh mắt đầy khó hiểu của cậu.
"Thế giới gì?" Chắc anh bị thương nặng rồi.
"Thế giới của anh là em đó"
Giờ cậu mới kịp hiểu ý của anh....
Cậu cười vui vẻ lắm...
Cậu về nhà nấu cháo đem tới cho anh ăn. Cậu ghé vào siêu thị mua ít thịt heo, cà rốt, mồng tới
Về từ tay nấu cháo dinh dưỡng cho anh. Nấu xong cậu đem tới bệnh viện cho anh. Đi tới cửa phòng bệnh, cậu nhìn thấy trợ lý Bá Vinh trong đó.
"Cậu biết vì sao ông ta cho người bắt Bạch Dương không?"
"Ông ta là nhằm vào tao không phải em ấy. Vì lần trước tao đánh hắn ta bị thương nặng phải nhập viện mà"
"Tao vẫn luôn thắc mắc, tại sao mày đánh ông ta?"
"Vì hắn dám đụng vào người của tao. Nếu kẻ nào dám đụng tới một cọng tóc của em ấy. Tao thề không cho nó tàn phế, thì cũng gãy tay, gãy chân"
Bá Vinh nghe mà run luôn.
"Ghê, mày yêu Bạch Dương thật à?"
"Phải, tao rất yêu em ấy. Chỉ cần em ấy vui thì làm gì cũng được. Tao giờ đang lo về ba tao. Nên không thể thoải mái công khai em ấy được. Tao rất muốn cho tất cả mọi người biết em ấy là người Võ Nhật Nam này yêu nhất."
Bá Vinh đã phải nhìn anh với một con mắt khác. Từ ngày cậu Bạch Dương này xuất hiện. Anh thay đổi rất nhiều, tù tính cách cho tới bề ngoài.
...
Cạu đã nghe tất cả cuộc trò chuyện đó. Và cũng đã chắc chắn hơn tình cảm anh dành cho cậu nhiều như thế nào. Việc của cậu bây giờ là phải đền đáp lại nó ra sao.
________________________________Hãy yêu thương nhau nhiều vào nhá. Cảm ơn những lời hỏi thăm của mọi người tới hai bé nha.
"Võ tổng anh mau về đi, chúng sẽ đánh anh chết mất"
Anh vẫn cố gắng gượng để đứng lên nở nụ cười tươi nhìn cậu.
"Anh không sao"
Bọn chúng lại đánh một gậy vào bụng anh.
"Á" Tiếng la của anh, khiến cậu thư ký đau lòng khôn xiết.
"Làm ơn tha cho anh ấy đi, các người là ai? Sao lại muốn đánh anh ấy, tại sao lại bắt tôi."
Bảy gà tát vào miệng Bạch Dương
"Im miệng đi thằng khốn"
Nhìn thấy người anh yêu anh nâng niu như thế mà bị người khác đánh như vậy. Máu trong người anh sục sôi lên. Ngay lúc này anh chỉ muốn bóp chết ai đó thôi.
Anh chỉ tay về phía chúng.
"Sao các ngươi dám đụng vào em ấy. Các người chán sống rồi đúng không? ".
Anh vùng dậy, đánh chúng gục ngã. Tay vơ lấy được chiếc gậy đánh vào người chúng.
Lúc này Bi long vừa kịp lúc tới, lúc anh ngã khụy xuống. Cánh tay Bi long vừa kịp đỡ anh dậy.
"Ông bạn của tôi không sao chứ?".
"Không sao, san bằng chỗ đây đi"
Anh chạy tới chỗ cậu cởi trới cho cậu. Máu trên chân anh chảy xuống.
Anh nhìn người con trai trước mắt mình đã khóc đến sưng cả mắt rồi.
Vừa được cởi dây trói xong, cậu đứng dậy chồm tới ôm lấy cổ anh.
"Sao Võ tổng của em ngốc thế. Em không đáng để anh tốt với em như vậy đâu. Em.. Em.. "
"Vì em là thế giới của anh"
"Em cũng đã rất sợ, cảm ơn vì anh đã tới cứa em." Cậu nói trong nước mắt và tiếng nấc.
Anh đưa tay lau vết máu trên khóe miệng của cậu. Nhìn rõ hình dấu 10 ngón tay trên má của cậu. Anh lại càng tức giận hơn, chỉ muốn đánh ai đó ngay bây giờ.
"Thằng nào dám đánh bạn của Bi long này".
Bọn đàn em Bảy gà nghe thấy tên Bi long, hai tay run rẩy sợ sệt.
Cả đám quỳ xuống không dám hó hé. Còn Bảy Gà vẫn cương quyết chống trả.
Bọn chúng bị đánh cho tàn phế.
"Ai sai các ngươi đánh cậu ta?"
Bọn chúng vẫn câm như hến không nói. Bi long dùng con dao rọc giấy cứa một đườg trên mu bàn tay của từng đứa. Máu tươi bắt đầu chảy ra.
Một tên không chịu nổi sự tra tấn đã khai ra Hà tổng sai họ.
"
Nam tức giận hơn khi nghe tên Hà tổng . Anh liền tra hỏi tên nào đã đánh vào miệng của Bạch Dương. Tất cả không dám nói, vì chính Bảy Gà là người làm chuyện đó.
Bi long hiểu ý ông bạn, nên sai đàn em trói Bảy Gà lại.
"Tay nào của mày động vào em ấy?"
Bảy Gà là đại ca có tiếng hắn thà chết không chịu nhục.
"Tao dùng cả hai tay, rồi mày làm gì tao."
Cơn giận giữ của anh lên cao trào. Anh chụp lấy con dao rọc giấy trong tay bọn đàn em của chúng. Đâm mạnh vào lòng bàn tay của hắn. Khiến máu tươi từ từ chảy ra. Hắn ta đau đớn, nhưng dù sao cũng là đại ca nên hắn không hề kêu la một tiếng.
"
Cả hai người được Bi long đưa tới bệnh viện. Nhưng anh ép họ phải giữ kín chuyện này. Nếu để chủ tịch biết chắc chắn ông sẽ đổ lỗi do Bạch Dương anh mới bị người ta đánh, ông sẽ tìm cách đuổi cậu đi. Anh rất sợ ba anh sẽ biết chuyện của anh.
Anh được đưa vào phòng cấp cứu vì vết thương ở chân và bụng. Cậu chỉ bị chảy máu miệng không sao cả.
Cậu đã không thể ngờ, người đàn ông má cậu không bao giờ nghĩ sẽ với tới kia. Lại có thể vì cậu mà cả tính mạng cũng không cần.
Cậu nhìn về phía cửa phòng cấp cứu "Cảm ơn anh"
Cửa phòng mở ra. Bác sĩ cho phép người nhà vào thăm. Cậu ngau lập tức chạy vào phòng.
Nhìn chân và bụng anh bị vải băng trắng xóa, mà tim cậu quặn thắt.
Cậu ngồi xuống bên giường. Hai tay nắm chặt tay của anh. Cậu chỉ mong anh ngay lập tức tỉnh lại thôi.
"Anh tỉnh rồi"
"Sao lại khóc nữa, anh không sao rồi mà"
Cậu mặc kệ bụng anh bị thương. Nằm đè lên nó, ôm anh khóc ròng.
"Em thật may mắn khi có anh"
Anh nhẹ nhàng xoa đầu cậu, lau đi những giọt nước mắt của cậu.
"Còn anh thật may mắn vì có cả thế giới ôm anh."
Ánh mắt đầy khó hiểu của cậu.
"Thế giới gì?" Chắc anh bị thương nặng rồi.
"Thế giới của anh là em đó"
Giờ cậu mới kịp hiểu ý của anh....
Cậu cười vui vẻ lắm...
Cậu về nhà nấu cháo đem tới cho anh ăn. Cậu ghé vào siêu thị mua ít thịt heo, cà rốt, mồng tới
Về từ tay nấu cháo dinh dưỡng cho anh. Nấu xong cậu đem tới bệnh viện cho anh. Đi tới cửa phòng bệnh, cậu nhìn thấy trợ lý Bá Vinh trong đó.
"Cậu biết vì sao ông ta cho người bắt Bạch Dương không?"
"Ông ta là nhằm vào tao không phải em ấy. Vì lần trước tao đánh hắn ta bị thương nặng phải nhập viện mà"
"Tao vẫn luôn thắc mắc, tại sao mày đánh ông ta?"
"Vì hắn dám đụng vào người của tao. Nếu kẻ nào dám đụng tới một cọng tóc của em ấy. Tao thề không cho nó tàn phế, thì cũng gãy tay, gãy chân"
Bá Vinh nghe mà run luôn.
"Ghê, mày yêu Bạch Dương thật à?"
"Phải, tao rất yêu em ấy. Chỉ cần em ấy vui thì làm gì cũng được. Tao giờ đang lo về ba tao. Nên không thể thoải mái công khai em ấy được. Tao rất muốn cho tất cả mọi người biết em ấy là người Võ Nhật Nam này yêu nhất."
Bá Vinh đã phải nhìn anh với một con mắt khác. Từ ngày cậu Bạch Dương này xuất hiện. Anh thay đổi rất nhiều, tù tính cách cho tới bề ngoài.
...
Cạu đã nghe tất cả cuộc trò chuyện đó. Và cũng đã chắc chắn hơn tình cảm anh dành cho cậu nhiều như thế nào. Việc của cậu bây giờ là phải đền đáp lại nó ra sao.
________________________________Hãy yêu thương nhau nhiều vào nhá. Cảm ơn những lời hỏi thăm của mọi người tới hai bé nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.