Chương 1166
Như Ý
05/01/2022
“Sau này, nhìn thấy tôi tốt nhất cô nên đi đường vòng, tôi đối với người mà mình không thích, tính tình sẽ không tốt lắm đâu”
Cô lạnh lùng nói, trực tiếp quay người rời đi, không thèm quay đầu lại.
“Cô… Hứa Trúc Linh, cô đứng lại cho tôi, tôi liều với cô”
Laura tức đến nỗi toàn thân run rẩy, vậy mà lại cầm bình hoa lên, muốn ném qua.
Nhưng không ngờ cổ tay cô ta bị một sức lực mạnh mẽ giữ lại.
Cô ta ngẩng đầu lên nhìn Diên ở bên cạnh, sắc mặt cậu ta âm trầm, vô cùng lạnh lùng.
“Cậu… cậu chủ?”
Diên không nói gì, chỉ là sức lực trên tay càng lúc càng mạnh.
Laura không chịu được nữa, bình hoa trong tay trượt xuống, choang một tiếng vỡ trên mặt đất.
Hứa Trúc Linh đi đến cửa thì nghe thấy tiếng động, trái tim run lên, suýt chút nữa không nhịn được quay đầu lại.
Nhưng cuối cùng, cô vẫn ép mình hạ quyết tâm.
Cô biết, Diên ra rồi.
Diên không nói lời nào, trực tiếp lôi Laura đến thư phòng, sau đó dùng sức đẩy ra.
“Cậu chủ”
Cô ta quỳ trên đất, giọng nói run rẩy.
Cậu ta sải bước về phía trước, cuối cùng đôi giày da giẫm lên mu bàn tay cô ta. Sau đó xoay, từ từ dùng lực.
Cô ta đau đến nỗi hình ảnh trước mặt mờ đi, nhưng không dám phản kháng.
“Cô dám động đến cô ấy?”
tôi không thể nhìn được cô ta đối với cậu chủ như vậy. Cậu chủ, cậu vì một người phụ nữ như vậy không đáng”
“Không đáng? Tôi có đáng hay không, từ lúc nào đến được cô dạy tôi chứ? Cô ấy không đáng, cô thì đáng sao?”
“Tôi… Laura trước giờ chưa từng nghĩ sẽ ở cùng cậu chủ, không dám… không dám nghĩ đến”
“Như vậy là tốt nhất, người làm nên có bổn phận của người làm.
Đừng có thử so sánh với cô ấy, cô không so được với cô ấy”
“Tôi “Laura không dám”
“Nếu như không nhìn vào hiệu quả làm việc cao của cô, là người có thể dùng bên cạnh tôi, nếu không hôm nay chỉ với hành động cô tát cô ấy một cái, tôi đã có thể giết cô rồi. Tự mình đi nhận phạt, cút”
Diên âm trầm nói.
Cậu ta ở trong phòng sách nghe rất rõ ràng.
Nghe thấy khi cô bị tát, trái tim đều run rẩy.
Cậu ta suýt chút nữa không thể khống chế nổi lao ra ngoài, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.
Cậu ta đang đợi, đợi khi Hứa Trúc Linh không chịu nổi nữa sẽ ra mặt, vậy thì quan hệ của bọn họ nói không chừng có cơ hội vãn hồi.
Nhưng…
Cậu ta quên rồi, mình thay đổi, đồng thời cô cũng thay đổi.
Cô trở lên mạnh mẽ, tính cách kiên định, có năng lực tiếp nhận thế giới đầy khó khăn này.
Cô không phải là một cô gái ngây thơ dễ bị bắt nạt ngày xưa nữa.
Cậu ta vừa nghĩ đến đây, trong lòng lại khó chịu.
Cô lạnh lùng nói, trực tiếp quay người rời đi, không thèm quay đầu lại.
“Cô… Hứa Trúc Linh, cô đứng lại cho tôi, tôi liều với cô”
Laura tức đến nỗi toàn thân run rẩy, vậy mà lại cầm bình hoa lên, muốn ném qua.
Nhưng không ngờ cổ tay cô ta bị một sức lực mạnh mẽ giữ lại.
Cô ta ngẩng đầu lên nhìn Diên ở bên cạnh, sắc mặt cậu ta âm trầm, vô cùng lạnh lùng.
“Cậu… cậu chủ?”
Diên không nói gì, chỉ là sức lực trên tay càng lúc càng mạnh.
Laura không chịu được nữa, bình hoa trong tay trượt xuống, choang một tiếng vỡ trên mặt đất.
Hứa Trúc Linh đi đến cửa thì nghe thấy tiếng động, trái tim run lên, suýt chút nữa không nhịn được quay đầu lại.
Nhưng cuối cùng, cô vẫn ép mình hạ quyết tâm.
Cô biết, Diên ra rồi.
Diên không nói lời nào, trực tiếp lôi Laura đến thư phòng, sau đó dùng sức đẩy ra.
“Cậu chủ”
Cô ta quỳ trên đất, giọng nói run rẩy.
Cậu ta sải bước về phía trước, cuối cùng đôi giày da giẫm lên mu bàn tay cô ta. Sau đó xoay, từ từ dùng lực.
Cô ta đau đến nỗi hình ảnh trước mặt mờ đi, nhưng không dám phản kháng.
“Cô dám động đến cô ấy?”
tôi không thể nhìn được cô ta đối với cậu chủ như vậy. Cậu chủ, cậu vì một người phụ nữ như vậy không đáng”
“Không đáng? Tôi có đáng hay không, từ lúc nào đến được cô dạy tôi chứ? Cô ấy không đáng, cô thì đáng sao?”
“Tôi… Laura trước giờ chưa từng nghĩ sẽ ở cùng cậu chủ, không dám… không dám nghĩ đến”
“Như vậy là tốt nhất, người làm nên có bổn phận của người làm.
Đừng có thử so sánh với cô ấy, cô không so được với cô ấy”
“Tôi “Laura không dám”
“Nếu như không nhìn vào hiệu quả làm việc cao của cô, là người có thể dùng bên cạnh tôi, nếu không hôm nay chỉ với hành động cô tát cô ấy một cái, tôi đã có thể giết cô rồi. Tự mình đi nhận phạt, cút”
Diên âm trầm nói.
Cậu ta ở trong phòng sách nghe rất rõ ràng.
Nghe thấy khi cô bị tát, trái tim đều run rẩy.
Cậu ta suýt chút nữa không thể khống chế nổi lao ra ngoài, nhưng cuối cùng vẫn nhịn được.
Cậu ta đang đợi, đợi khi Hứa Trúc Linh không chịu nổi nữa sẽ ra mặt, vậy thì quan hệ của bọn họ nói không chừng có cơ hội vãn hồi.
Nhưng…
Cậu ta quên rồi, mình thay đổi, đồng thời cô cũng thay đổi.
Cô trở lên mạnh mẽ, tính cách kiên định, có năng lực tiếp nhận thế giới đầy khó khăn này.
Cô không phải là một cô gái ngây thơ dễ bị bắt nạt ngày xưa nữa.
Cậu ta vừa nghĩ đến đây, trong lòng lại khó chịu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.