Chương 1265
Như Ý
13/01/2022
Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ chương 13011 ứng với truyện Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Nhỏ trên Noveltok chương 1025 nhé các chế (cũng = chương bên Trung). Khiếp các web khác chia chương lộn xộn ghê quá. Em note lại cho mọi người rõ. Có thể lên Noveltok đọc mất phí hoặc chờ được em dịch thì đọc Free tại đây.
Vốn dĩ cô ta cho rằng, khiến Hứa Trúc Linh rời đi, thành công hạ thuốc Cố Thành Trung thì mọi chuyện có thể trót lọt xong xuôi.
Nhưng không ngờ, hiện giờ không tìm thấy Hứa Trúc Linh để ly hôn, nhà họ Quý còn gây trở ngại.
Cô ta vẫn muốn xảy ra chuyện gì đó với Cố Thành Trung để nắm được điểm yếu!
Nhưng...
Hiện giờ mọi chuyện lại càng trở nên khó khăn hơn.
Đúng lúc này, Khương Anh Tùng gọi điện thoại tới, nói mấy ngày nữa có buổi tiệc xã giao quan trọng, anh ta cần phải đích thân tham dự.
Tạ Quế Anh đứng gần đó, nghe được vài nội dung, hình như là đang bàn chuyện làm ăn kinh doanh với người phụ trách khu vực kinh tế Châu Á Thái Bình Dương.
Khách hàng như vậy, nhất định Cố Thành Trung sẽ nể mặt
Nếu là tiệc xã giao, vậy thì chắc chắn không thể thiếu uống rượu.
Ánh mắt Tạ Quế Anh lóe lên một chủ ý gì đó.
Bữa tiệc xã giao diễn ra ba ngày sau đó, mấy ngày nay cơ thể Cố Thành Trung vẫn đang phải điều trị, sợ là không uống rượu được.
Mà Tạ Quế Anh cũng đã âm thầm dự tính.
Vết thương trên mặt cô ta dần lành lại, khôi phục như ban đầu.
Cô ta nhìn khuôn mặt xinh đẹp của mình, lặng lẽ siết chặt tay lại thành nắm đấm.
Cô ta nhất định phải nghĩ cách để ngủ cùng Cố Thành Trung sau đó mang thai con của anh, con ruột đương nhiên là phải tốt hơn con nuôi rồi!
Bảy giờ Cố Thành Trung ra khỏi nhà, cô ta đi tới khách sạn trước, cải trang thành nhân viên phục vụ.
Cô ta có thuật thôi miên đặc biệt của riêng mình nên rất dễ trà trộn vào.
Cô ta đứng ở quầy bar khu vực lấy rượu, Cố Thành Trung ngồi ở ghế lô gọi một lọ Brandy và hai chai Lafite.
Cô ta đang chuẩn bị, không ngờ điện thoại di động lại đột nhiên vang lên, là Edward gọi điện tới.
Cô ta im lặng một lúc rồi nghe máy.
“Có chuyện gì vậy?”
“Nghe nói mấy ngày nay cô sống không tốt lắm, tôi chuẩn bị về thăm cô.”
“Không cần, không phải anh đi tham gia buổi diễn thuyết học thuật sao? Không cần phải trở về.”
Từ lần trước sau khi thẳng thắn thừa nhận, Edward bèn cố ý tránh mặt cô ta, đó cũng là điều cô ta muốn.
Cô ta ước gì có thể đoạn tuyệt quan hệ với anh ta.
“Tôi rất lo lắng cho cô, tôi nghe nói cô bị thương…”
“Được rồi!”
Edward còn chưa nói xong, Tạ Quế Anh đã không kiên nhẫn ngắt lời.
“Nếu anh đã biết tôi sống không được vui vẻ gì vậy thì đừng cố bào bới vết sẹo của tôi ra nữa! Tôi nó cho anh biết, con mụ khốn kiếp đó cho tôi mấy bạt tai, sớm hay muộn tôi cũng sẽ phải báo thú! Ai nợ tôi cũng sẽ phải trả cho sạch sẽ!”
Cô ta tức giận nói.
“Tạ Quế Anh… Cô là bác sĩ, nhưng chính cô lại bị bệnh rồi…”
Anh ta đang nói thì điện thoại truyền đến tín hiệu bận.
Tạ Quế Anh đã không kiên nhẫn mà cắt đứt điện thoại rồi.
Anh ta ngơ ngẩn nhìn màn hình điện thoại đen kịt, thở dài một hơi.
Tạ Quế Anh căn bản không để ý đến cuộc điện thoại của anh ta, vẫn bình tiễn tiến hành kế hoạch như cũ.
Cố Thành Trung là chủ, đương nhiên sẽ ngồi ở giữa. Chuyên trang đọc truyện ++ TRUMtruye n. m e ++
Mà cô ta đã cho một chút thuốc kích dục vào trong ly rượu vang đỏ, chỉ cần anh uống vào, nhất định sẽ trúng chiêu.
Không chỉ có cái ly đó mà cả chén dĩa, khăn ướt, không bỏ sót cái nào, cô ta không tin lần này anh có thể tránh được?
Bởi vì cuộc nói chuyện cần phải kín kẽ, nên bên trong ghế lô không có nhân viên phục vụ, mọi người đều phải chờ ở bên ngoài.
Tạ Quế Anh khẩn trương chờ đợi.
Thời gian từng giây từng phút qua đi, chớp mắt một cái đã nửa giờ trôi qua.
Cô ta đứng ở cuối hành lang, nhìn cửa ghế lô mở ra, Cố Thành Trung có chút không thoải mái được dìu ra.
Vẫn chưa rời đi mà đi thẳng lên lầu trên, nhìn dáng vẻ thì có lẽ trực tiếp thuê một căn phòng để nghỉ ngơi một chút.
Cô ta vội vàng theo đuôi, hỏi thăm số phòng, sau đó dễ như trở bàn tay lấy được thẻ phòng.
Cô ta chờ Khương Anh Tùng rời đi mới tiến vào.
Hiện giờ thuốc đã bắt đầu phát huy tác dụng, đàn ông tinh thần không tỉnh táo, chỉ có dục vọng nguyên thủy nhất trào dâng.
Bên trong phòng tối đen như mực, giơ năm ngón tay lên cũng không thể nhìn thấy.
Cô ta tìm được công tắc đèn trên tường nhưng lại phát hiện đèn hỏng, không có tác dụng gì.
Chẳng lẽ khách sạn có vấn đề?
Trong lòng cô ta có chút sốt ruột, tối lửa tắt đèn như vậy sao có thể tìm người được đây?
Cô ta có chút vội vàng, không cẩn thận đụng phải bàn trà, đau đớn kêu lên, cả người cũng nghiêng ngả.
Thế nhưng… bất giác lại rơi vào một vòng tay rắn chắc, ôm chặt lấy cô ta.
Lòng bàn tay anh nóng bỏng, thấm một lớp mồ hôi mỏng, đặt trên vai cô ta, cách một lớp quần áo nhưng cô ta vẫn có thể cảm nhận được cảm xúc nóng bỏng của thứ trên người anh.
Là… là Cố Thành Trung?
“Cố… Cố Thành Trung?”
Cô ta theo bản năng gọi một tiếng, đáp lại cô ta là một nụ hôn mãnh liệt, nồng cháy.
Lúc này, cô ta nào có tâm tư để phân biệt, số phòng không sai, cô ta cũng tận mắt nhìn thấy Khương Anh Tùng đi từ bên trong phòng ra.
Vừa mới tiến vào không nói hai lời đã cưỡng hôn rồi cởi quần áo, ngoại trừ Cố Thành Trung bị trúng thuốc thì còn có thể là ai được chứ?
Hai người dần ngã xuống giường, thị lực của người đàn ông trong bóng tối có vẻ rất tốt, không hề đụng phải chướng ngại vật nào cả.
Bàn tay to lớn có chút thô ráp, khi cởi bỏ quần áo, đôi tay đột nhiên dừng lại.
Người đàn ông trên người đột nhiên dừng lại, ngay sau đó bò xuống dưới giường, tựa như muốn bỏ chạy.
Cô ta vừa mới chìm đắm trong nụ hôn dài, đầu óc còn có chút choáng váng, suýt chút nữa không kịp phản ứng lại.
Cô ta vội bắt lấy tay Cố Thành Trung, giọng nói kiều mị, mê hoặc: “Đừng đi… đừng đi được không? Chẳng lẽ anh không thích em sao? Chẳng lẽ… anh không muốn thân mật với em sao?”
Đôi tay cô ta chậm rãi lướt qua, như một con rắn mê người.
Cuối cùng, cả người dán sát vào lưng anh, nhiệt tình ôm lấy.
Đôi môi nóng bỏng của cô ta hôn vào cổ anh, giọng nói đầy dịu dàng mê hoặc lại vang lên: “Đừng rời bỏ em có được không, em yêu anh, anh muốn em đi có được không…”
“Đừng rời khỏi em…”
Cô ta đau khổ cầu xin, cho dù là người đàn ông nào cũng không thể chống lại được, huống hồ giờ phút này anh còn đang bị hạ thuốc, càng khó có thể chịu đựng được.
Cho dù trong đáy lòng, trong tiềm thức anh luôn chung thủy với Hứa Trúc Linh, nhưng lại không thể chống lại được tác dụng của thuốc.
Tạ Quế Anh tự mình chế tạo, nếu không tìm người giải quyết, dục vọng sẽ như lửa thiêu đốt cơ thể suốt đêm, so với chết còn khó chịu hơn.
Cảm giác đó đúng là sống không bằng chết!
Quả nhiên, người đàn ông khẽ động, ngược lại cậy mạnh quay ngược lại áp đảo cô ta.
Sáng sớm ngày hôm sau, ánh nắng chiếu rọi trong phòng, Tạ Quế Anh có thể cảm nhận được, mơ mơ màng màng mở to mắt.
Cô ta theo bản năng chạm vào bên cạnh giường, phát hiện chỗ bên cạnh đã lạnh toát, trống rỗng.
Trong nháy mắt cô ta trở nên tỉnh táo, còn tưởng rằng tối qua mình nằm mơ, nhưng nhìn thấy những vết tích loang lổ chồng chất trên người mình, chớp mắt cô ta có thể hiểu được tất cả đều là sự thật.
Cô ta cuối cùng cũng đã đi được cùng Cố Thành Trung tới bước này, cũng coi như là cách kế hoạch của cô ta càng gần hơn một bước!
Khóe miệng cô ta cong lên một nụ cười đắc ý. nhưng nhìn thấy vết máu đỏ kia, vẫn là cảm thấy có chút ngại ngùng đỏ mặt.
Cô ta thức dậy rửa mặt, thân mình trần trụi, nhìn chính mình trong gương.
Những vết đỏ đan xen trải rộng khắp cơ thể, có thể thấy được đêm qua hai người điên cuồng tới mức nào.
Không ngờ anh lại lợi hại như vậy, cảm giác của cô ta đêm qua như muốn chết đến nơi.
Cô ta thoải mái tắm rửa, sau đó vẫn luôn chờ đợi Cố Thành Trung chủ động liên lạc với mình, thế nhưng mãi vẫn không thấy động tĩnh gì.
Thế nhưng nhân viên phục vụ khách sạn lại mang quần áo vừa bữa sáng tới.
“Đây đều là anh Cố Thành Trung phân phó, nói tối qua cô Tạ Quế Anh vất vả rồi, sáng nay anh ấy có cuộc họp cần phải giải quyết nên không thể không rời đi trước.”
“Vậy anh ấy… anh ấy đi lúc nào?”
“Bảy giờ mười phút sáng anh ấy rời khỏi khách sạn.”
“Sớm như vậy sao?” Cô ta có chút kinh ngạc, thuốc có công dụng mạnh như vậy, hai người sung sức chiến đấu hoan lạc hơn hai tiếng đồng hồ mà ngày hôm sau anh còn phải đi làm việc, đúng là quá vất vả.
Có điều, điều này cũng chứng minh người đàn ông cô ta coi trọng quả thật rất ưu tú, cho dù là kỹ năng trên giường hay là năng lực làm việc đều tốt như vậy!
Vốn dĩ cô ta cho rằng, khiến Hứa Trúc Linh rời đi, thành công hạ thuốc Cố Thành Trung thì mọi chuyện có thể trót lọt xong xuôi.
Nhưng không ngờ, hiện giờ không tìm thấy Hứa Trúc Linh để ly hôn, nhà họ Quý còn gây trở ngại.
Cô ta vẫn muốn xảy ra chuyện gì đó với Cố Thành Trung để nắm được điểm yếu!
Nhưng...
Hiện giờ mọi chuyện lại càng trở nên khó khăn hơn.
Đúng lúc này, Khương Anh Tùng gọi điện thoại tới, nói mấy ngày nữa có buổi tiệc xã giao quan trọng, anh ta cần phải đích thân tham dự.
Tạ Quế Anh đứng gần đó, nghe được vài nội dung, hình như là đang bàn chuyện làm ăn kinh doanh với người phụ trách khu vực kinh tế Châu Á Thái Bình Dương.
Khách hàng như vậy, nhất định Cố Thành Trung sẽ nể mặt
Nếu là tiệc xã giao, vậy thì chắc chắn không thể thiếu uống rượu.
Ánh mắt Tạ Quế Anh lóe lên một chủ ý gì đó.
Bữa tiệc xã giao diễn ra ba ngày sau đó, mấy ngày nay cơ thể Cố Thành Trung vẫn đang phải điều trị, sợ là không uống rượu được.
Mà Tạ Quế Anh cũng đã âm thầm dự tính.
Vết thương trên mặt cô ta dần lành lại, khôi phục như ban đầu.
Cô ta nhìn khuôn mặt xinh đẹp của mình, lặng lẽ siết chặt tay lại thành nắm đấm.
Cô ta nhất định phải nghĩ cách để ngủ cùng Cố Thành Trung sau đó mang thai con của anh, con ruột đương nhiên là phải tốt hơn con nuôi rồi!
Bảy giờ Cố Thành Trung ra khỏi nhà, cô ta đi tới khách sạn trước, cải trang thành nhân viên phục vụ.
Cô ta có thuật thôi miên đặc biệt của riêng mình nên rất dễ trà trộn vào.
Cô ta đứng ở quầy bar khu vực lấy rượu, Cố Thành Trung ngồi ở ghế lô gọi một lọ Brandy và hai chai Lafite.
Cô ta đang chuẩn bị, không ngờ điện thoại di động lại đột nhiên vang lên, là Edward gọi điện tới.
Cô ta im lặng một lúc rồi nghe máy.
“Có chuyện gì vậy?”
“Nghe nói mấy ngày nay cô sống không tốt lắm, tôi chuẩn bị về thăm cô.”
“Không cần, không phải anh đi tham gia buổi diễn thuyết học thuật sao? Không cần phải trở về.”
Từ lần trước sau khi thẳng thắn thừa nhận, Edward bèn cố ý tránh mặt cô ta, đó cũng là điều cô ta muốn.
Cô ta ước gì có thể đoạn tuyệt quan hệ với anh ta.
“Tôi rất lo lắng cho cô, tôi nghe nói cô bị thương…”
“Được rồi!”
Edward còn chưa nói xong, Tạ Quế Anh đã không kiên nhẫn ngắt lời.
“Nếu anh đã biết tôi sống không được vui vẻ gì vậy thì đừng cố bào bới vết sẹo của tôi ra nữa! Tôi nó cho anh biết, con mụ khốn kiếp đó cho tôi mấy bạt tai, sớm hay muộn tôi cũng sẽ phải báo thú! Ai nợ tôi cũng sẽ phải trả cho sạch sẽ!”
Cô ta tức giận nói.
“Tạ Quế Anh… Cô là bác sĩ, nhưng chính cô lại bị bệnh rồi…”
Anh ta đang nói thì điện thoại truyền đến tín hiệu bận.
Tạ Quế Anh đã không kiên nhẫn mà cắt đứt điện thoại rồi.
Anh ta ngơ ngẩn nhìn màn hình điện thoại đen kịt, thở dài một hơi.
Tạ Quế Anh căn bản không để ý đến cuộc điện thoại của anh ta, vẫn bình tiễn tiến hành kế hoạch như cũ.
Cố Thành Trung là chủ, đương nhiên sẽ ngồi ở giữa. Chuyên trang đọc truyện ++ TRUMtruye n. m e ++
Mà cô ta đã cho một chút thuốc kích dục vào trong ly rượu vang đỏ, chỉ cần anh uống vào, nhất định sẽ trúng chiêu.
Không chỉ có cái ly đó mà cả chén dĩa, khăn ướt, không bỏ sót cái nào, cô ta không tin lần này anh có thể tránh được?
Bởi vì cuộc nói chuyện cần phải kín kẽ, nên bên trong ghế lô không có nhân viên phục vụ, mọi người đều phải chờ ở bên ngoài.
Tạ Quế Anh khẩn trương chờ đợi.
Thời gian từng giây từng phút qua đi, chớp mắt một cái đã nửa giờ trôi qua.
Cô ta đứng ở cuối hành lang, nhìn cửa ghế lô mở ra, Cố Thành Trung có chút không thoải mái được dìu ra.
Vẫn chưa rời đi mà đi thẳng lên lầu trên, nhìn dáng vẻ thì có lẽ trực tiếp thuê một căn phòng để nghỉ ngơi một chút.
Cô ta vội vàng theo đuôi, hỏi thăm số phòng, sau đó dễ như trở bàn tay lấy được thẻ phòng.
Cô ta chờ Khương Anh Tùng rời đi mới tiến vào.
Hiện giờ thuốc đã bắt đầu phát huy tác dụng, đàn ông tinh thần không tỉnh táo, chỉ có dục vọng nguyên thủy nhất trào dâng.
Bên trong phòng tối đen như mực, giơ năm ngón tay lên cũng không thể nhìn thấy.
Cô ta tìm được công tắc đèn trên tường nhưng lại phát hiện đèn hỏng, không có tác dụng gì.
Chẳng lẽ khách sạn có vấn đề?
Trong lòng cô ta có chút sốt ruột, tối lửa tắt đèn như vậy sao có thể tìm người được đây?
Cô ta có chút vội vàng, không cẩn thận đụng phải bàn trà, đau đớn kêu lên, cả người cũng nghiêng ngả.
Thế nhưng… bất giác lại rơi vào một vòng tay rắn chắc, ôm chặt lấy cô ta.
Lòng bàn tay anh nóng bỏng, thấm một lớp mồ hôi mỏng, đặt trên vai cô ta, cách một lớp quần áo nhưng cô ta vẫn có thể cảm nhận được cảm xúc nóng bỏng của thứ trên người anh.
Là… là Cố Thành Trung?
“Cố… Cố Thành Trung?”
Cô ta theo bản năng gọi một tiếng, đáp lại cô ta là một nụ hôn mãnh liệt, nồng cháy.
Lúc này, cô ta nào có tâm tư để phân biệt, số phòng không sai, cô ta cũng tận mắt nhìn thấy Khương Anh Tùng đi từ bên trong phòng ra.
Vừa mới tiến vào không nói hai lời đã cưỡng hôn rồi cởi quần áo, ngoại trừ Cố Thành Trung bị trúng thuốc thì còn có thể là ai được chứ?
Hai người dần ngã xuống giường, thị lực của người đàn ông trong bóng tối có vẻ rất tốt, không hề đụng phải chướng ngại vật nào cả.
Bàn tay to lớn có chút thô ráp, khi cởi bỏ quần áo, đôi tay đột nhiên dừng lại.
Người đàn ông trên người đột nhiên dừng lại, ngay sau đó bò xuống dưới giường, tựa như muốn bỏ chạy.
Cô ta vừa mới chìm đắm trong nụ hôn dài, đầu óc còn có chút choáng váng, suýt chút nữa không kịp phản ứng lại.
Cô ta vội bắt lấy tay Cố Thành Trung, giọng nói kiều mị, mê hoặc: “Đừng đi… đừng đi được không? Chẳng lẽ anh không thích em sao? Chẳng lẽ… anh không muốn thân mật với em sao?”
Đôi tay cô ta chậm rãi lướt qua, như một con rắn mê người.
Cuối cùng, cả người dán sát vào lưng anh, nhiệt tình ôm lấy.
Đôi môi nóng bỏng của cô ta hôn vào cổ anh, giọng nói đầy dịu dàng mê hoặc lại vang lên: “Đừng rời bỏ em có được không, em yêu anh, anh muốn em đi có được không…”
“Đừng rời khỏi em…”
Cô ta đau khổ cầu xin, cho dù là người đàn ông nào cũng không thể chống lại được, huống hồ giờ phút này anh còn đang bị hạ thuốc, càng khó có thể chịu đựng được.
Cho dù trong đáy lòng, trong tiềm thức anh luôn chung thủy với Hứa Trúc Linh, nhưng lại không thể chống lại được tác dụng của thuốc.
Tạ Quế Anh tự mình chế tạo, nếu không tìm người giải quyết, dục vọng sẽ như lửa thiêu đốt cơ thể suốt đêm, so với chết còn khó chịu hơn.
Cảm giác đó đúng là sống không bằng chết!
Quả nhiên, người đàn ông khẽ động, ngược lại cậy mạnh quay ngược lại áp đảo cô ta.
Sáng sớm ngày hôm sau, ánh nắng chiếu rọi trong phòng, Tạ Quế Anh có thể cảm nhận được, mơ mơ màng màng mở to mắt.
Cô ta theo bản năng chạm vào bên cạnh giường, phát hiện chỗ bên cạnh đã lạnh toát, trống rỗng.
Trong nháy mắt cô ta trở nên tỉnh táo, còn tưởng rằng tối qua mình nằm mơ, nhưng nhìn thấy những vết tích loang lổ chồng chất trên người mình, chớp mắt cô ta có thể hiểu được tất cả đều là sự thật.
Cô ta cuối cùng cũng đã đi được cùng Cố Thành Trung tới bước này, cũng coi như là cách kế hoạch của cô ta càng gần hơn một bước!
Khóe miệng cô ta cong lên một nụ cười đắc ý. nhưng nhìn thấy vết máu đỏ kia, vẫn là cảm thấy có chút ngại ngùng đỏ mặt.
Cô ta thức dậy rửa mặt, thân mình trần trụi, nhìn chính mình trong gương.
Những vết đỏ đan xen trải rộng khắp cơ thể, có thể thấy được đêm qua hai người điên cuồng tới mức nào.
Không ngờ anh lại lợi hại như vậy, cảm giác của cô ta đêm qua như muốn chết đến nơi.
Cô ta thoải mái tắm rửa, sau đó vẫn luôn chờ đợi Cố Thành Trung chủ động liên lạc với mình, thế nhưng mãi vẫn không thấy động tĩnh gì.
Thế nhưng nhân viên phục vụ khách sạn lại mang quần áo vừa bữa sáng tới.
“Đây đều là anh Cố Thành Trung phân phó, nói tối qua cô Tạ Quế Anh vất vả rồi, sáng nay anh ấy có cuộc họp cần phải giải quyết nên không thể không rời đi trước.”
“Vậy anh ấy… anh ấy đi lúc nào?”
“Bảy giờ mười phút sáng anh ấy rời khỏi khách sạn.”
“Sớm như vậy sao?” Cô ta có chút kinh ngạc, thuốc có công dụng mạnh như vậy, hai người sung sức chiến đấu hoan lạc hơn hai tiếng đồng hồ mà ngày hôm sau anh còn phải đi làm việc, đúng là quá vất vả.
Có điều, điều này cũng chứng minh người đàn ông cô ta coi trọng quả thật rất ưu tú, cho dù là kỹ năng trên giường hay là năng lực làm việc đều tốt như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.