Chương 2010
Như Ý
24/11/2022
Chương 2166
“Cô ta sao?”
Cố Thành Trung hoàn toàn bừng tỉnh, liếc nhìn cả phòng bệnh không có hình bóng của Hứa Trúc Linh.
“Cô ta đâu rồi, bắt cô ta về đây cho tôi, tôi còn có việc rất quan trọng cần hỏi cô ta.”
Cô ấy là người hiểu Hứa Trúc Linh nhất, cũng là niềm an ủi cuối cùng của anh.
Anh ta có hơi nóng vội, không bận tâm bản thân đang truyền nước, nhấc chăn qua một bên rồi bước xuống.
Khương Anh Tùng vội vã can ngăn, nói: “cô An Ny không rời khỏi đây, giờ cô ấy đang chuẩn bị đồ ăn cho anh trong bếp. Tiên sinh quên rồi sao, cô An Ny và cô Trúc Linh đều là học trò yêu thích của đầu bếp nổi tiếng Gordon Ramsay, nhất định tay nghề rất tốt.
“Sao cô ta chịu nấu cơm cho tôi An TÀ DJ được, cô ta có bài xích rất lớn với tôi.
Cố Thành Trung có hơi hoài nghi.
Khương Anh Tùng đem chuyện khiêu khích cô lúc nãy kể hết toàn bộ ra.
Cố Thành Trung nghe xong câu này, trong lòng cũng không biết là cảm xúc gì.
Người bạn mà Trúc Linh tìm kiếm thật giống với cô, hay lúng túng, hơn nữa IQ cũng không cao, mới có chút chuyện này mà đã dễ dàng bị lừa rồi.
Anh ta đợi chưa được bao lâu, Hứa Trúc Linh liền mang cháo gà lót dạ đến, bên trong còn cho thêm không ít dược liệu, còn chưa mở nắp đã ngửi thấy mùi thơm ngào ngạt.
Khương Anh Tùng không kìm được mà hai mắt sáng lên, xem ra lần này anh tìm đúng người rồi.
Anh không làm phiền hai người họ nữa, tiên sinh mấy tháng nay không có nói chuyện với người ngoài, bây giờ khó tránh được sự vui mừng, có thể cùng người khác nói chuyện, đây đúng là chuyện tốt mà.
Từ ngày Hứa Trúc Linh qua đời đến nay anh vẫn chưa thể tự mình bước ra khỏi sự ám ảnh đó, bây giờ như người chết đuối đang cố nắm chặt lấy khúc gỗ mục vậy.
Không có ai biết cuối cùng cô Trúc Linh đã nói gì, đây cũng là động lực để Cố Thành Trung tiếp tục chịu đựng.
Anh đóng cửa lại, dặn dò bác sĩ không được đến làm phiền.
Trong chốc lát, trong phòng bệnh chỉ còn lại hai người bọn họ.
Hứa Trúc Linh có hơi miễn cưỡng, đem đồ ăn đưa đến trước mặt anh ta, nói: “Này, bữa ăn dinh dưỡng của anh, nếu anh thấy ngon thì làm ơn nói với thư kí Khương của anh, sau này thấy tôi thì khách sáo một chút!”
“Cô nói cho tôi biết, rốt cuộc Trúc Linh đã nói gì với cô!”
“Hình như anh không muốn sống nữa thì phải? Đến mức này rồi mà còn quan tâm Hứa Trúc Linh nói cái gì sao?”
Cô trợn trừng mắt, hơi sững sờ.
“Tôi chỉ là muốn biết…cô ấy cuối cùng muốn cái gì.”
“Biết rồi thì sao, người chết cũng không thể sống lại, lẽ nào anh còn thể xoay chuyển được gì?”
Cô giận dữ nói.
Cố Thành Trung nghe xong cũng hơi bối rối, cô ấy nói đúng, giờ biết rồi còn có tác dụng gì? Người chết không thể sống lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.