Chương 2047
Như Ý
24/11/2022
Chương 2203
“Nhìn đi, chiêu mà người anh em của anh bày cho không tồi chứ, anh phải chịu thiệt bị bệnh tâm thần thôi, lợi dụng lòng tốt của cô ấy, con gái thì dễ mềm lòng, giả vờ là người yếu ớt, cô ấy chắc chắn sẽ thương hại anh.”
“Chẳng phải lúc trước anh thường hay giả vờ yếu để lợi dụng hay sao?
Dùng lại chiêu cũ!”
Phó Lâm nói ý xúi giục.
Cố Thành Trung nghe thấy lời này, không nhịn được mà nhớ lại hồi mới quen Hứa Trúc Linh, chẳng phải anh cũng dùng chiêu giả vờ yếu để lợi dụng sao?
Nhưng cô không chút cảnh giác, vấn luôn cho rằng anh không quyền không thế, gia cảnh nhà họ Cố thì khó khăn, rõ là cơ thể gầy gò, nhưng lần nào cũng ở phía trước che chăn cho mình, chỉ sợ mình bị người khác ức hiếp.
Nghĩ đến đây, khoé môi không kìm được mà cong lên.
Phó Lâm sau khi thấy thế, xúc động nói: “Em nhìn anh lúc này, tê liệt khuôn mặt cũng sắp khỏi rồi, đúng là tâm bệnh phải chữa bằng tâm thuốc.”
.
“Cảm ơn nhiều “Em đây không làm việc không công đâu nhé, mau xoá video đi, hơn nữa đợi anh theo đuổi thành công, thì mau chóng quay lại quản lý tập đoàn Cố Linh, em còn chưa lấy được vợ đâu đấy!”
Phó Lâm khẩn thiết nói.
“Được, còn nữa anh không có lưu video.”
“Anh hù doạ em? Gái tên…” Phó Lâm đang định buột miệng chửi lớn, lại nghe thấy tiếng bước chân quay lại của Hứa Trúc Linh, lập tức thay đổi ngữ điệu, ôm chầm lấy người Cố Thành Trung: “Anh, tuổi anh còn trẻ, sao lại bị điên chứ, Trúc Linh đã mất rồi, cô ấy thực sự không phải Trúc Linhl”
“Trúc Linh, em quay lại rồi.
Cố Thành Trung thấy Phó Lâm nhập vai như vậy, cũng diễn cùng anh ta đến cùng, nhìn thấy Hứa Trúc Linh lộ ra nụ cười ấm áp, vẫy tay với cô.
Hả?
Ngốc thật rồi sao?
“Đây…đây là tình huống gì vậy?”
Hứa Trúc Linh có chút mơ hồ, vừa đi đến bên cạnh giường, Cố Thành Trung kéo tay cô lại một cách rất tự nhiên.
Phó Lâm trộm nhìn một cái, trong lòng nghĩ đây đúng là một màn mang tính lịch sử.
Hứa Trúc Linh cảm nhận được, lập tức rút tay lại, giọng điệu thét lên.
“Anh làm cái gì vậy?”
“Vợ ơi, anh làm sai điều gì? Sao em hung dữ với anh?”
“Anh biết, anh không nên ra tay đánh người, sau này sẽ không như vậy nữa.”
“Hả?” Hứa Trúc Linh vẫn còn đang mơ hồ.
“Vợ ơi, em giận rồi à? anh biết lỗi rồi, anh sẽ sửa mà, em đừng phớt lờ anh được không? Đừng bỏ lại anh, đừng phớt lờ anh.”
“Từ đã, tôi không phải..”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.