Chương 2217
Như Ý
24/11/2022
Chương 2373
“Anh cũng biết quy định nhà em, con gái cả kế thừa, còn nhà trai ở rể. Chị gái của em đến nay chưa kết hôn, là bởi vì rất khó có thể tìm được một người đàn ông ngang hàng chịu ở rể. Em thì có thể gả cho nhà khác, cho nên từ nhỏ đã đính hôn với Samegawa Akane.”
“Nhưng hiện giờ em không thể, Công ty Nikkyo cần một chủ nhân, bọn họ không cần chủ nhân này giỏi giang có năng lực, em chỉ là bộ mặt của bọn _ họ, tượng trưng của gia tộc. Công ty Nikkyo là công ty cổ xưa nhất Hà Nội, từ ban đầu chủ yếu là tu sửa thân miếu, kéo dài suốt ngàn năm.”
“Tư tưởng của mấy lão già đó đã ăn sâu bén rễ, cho rằng chủ nhân đầu tiên của gia tộc là nữ, nên từ nay về sau đều là nữ thì có thể phù hộ cho gia tộc thịnh vượng trường tôn. Mà sự thật cũng chứng minh, khi phụ nữ kế thừa thì quả thật mưa thuận gió hoà, mà khi đàn ông kế thừa thì lại rối ren bất ổn, có lẽ do dã tâm của đàn ông quá lớn. Thế nên em không thể gả cho nhà khác.”
“Samegawa Akane đã cầu xin Minh hoàng rất lâu, nhưng cũng không thuyết phục nổi trưởng bối trong tộc để anh ta cưới em, chứ chưa nói gì đến để mấy lão già đó cho em gả ra nước ngoài.
Anh là chủ nhân của Kettering, anh không có con nối dõi, cũng không còn anh chị em, chỉ sợ vua Halley cũng sẽ không chịu thả anh đi, mà em cũng không muốn để anh tới Công ty Nikkyo.”
“Cho nên… Liệu chúng ta có thể ở bên nhau thật không?”
Lúc cô ấy nói đến đây, mây đen giăng kín gương mặt nhỏ, ánh mắt ảm đạm không có ánh sáng.
Đột nhiên trong đầu cô ấy nảy ra một ý, cô ấy kích động nói: “Hay là…
Chúng ta chạy trốn đi, giống như bà ngoại em ấy.”
“Anh từng hỏi thăm chuyện này, chẳng phải sau đó bà ấy đã bị bắt về, cuối cùng chết trong u sâu hay sao?”
“Nhưng… Ít ra có thể trải qua mấy năm hạnh phúc.”
“Anh không thỏa mãn chỉ với mấy năm hạnh phúc, anh muốn ở với em cả đời.”
Cậu siết chặt bàn tay nhỏ nhắn của cô ấy, độ ấm liên tục truyền tới từ lòng bàn tay đã sưởi ấm trái tim cô ấy.
Cô ấy nghe thấy vậy, trái tim khẽ run, tựa như có một viên đá ném xuống mặt hồ, tạo nên từng vòng gợn sóng một.
“Anh sẽ cưới em danh chính ngôn thuận, thông báo cho cả thế giới, để cả thế giới này đều biết em là vợ của anh.
Cho dù gian khổ đến đâu anh cũng sẽ làm được, không tiếc mọi giá.”
Cô ấy nghe thấy vậy, hé miệng thở dốc, muốn nói nhưng lại không nói được gì.
Công ty Nikkyo sẽ không đời nào thả cô ấy đi, nhưng… Không biết vì sao cô ấy vấn bằng lòng tin tưởng cậu.
Chẳng sợ đây là một chuyện tuyệt đối không thể làm được, nhưng cậu có thể có được tấm lòng như vậy, cô ấy đã cảm thấy mãn nguyện rồi.
“Vậy thì… Hiện giờ chúng ta là mối quan hệ gì? Người yêu à? Là cái kiểu yêu đương vụng trộm ấy hả?”
Cô ấy hỏi một cách chờ mong, cẩn thận dè dặt.
__ Đáy lòng đã có đáp án rồi, nhưng vân căng thẳng sợ hãi.
“Anh đã nói anh đến đây là vì có hẹn với em.”
“Hả?”
“Hẹn hò đó, đồ ngốc.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.