Chương 2588
Như Ý
13/07/2023
Chương 2745
Cô ta vừa mệt vừa buồn ngủ, chỉ muốn ngủ một giấc đến khi trời sáng.
Tuy nhiên lại có một vấn đề luôn ấp ủ trong lòng rất khó để buông bỏ.
Nếu như không hỏi, chắc chắn cô ta sẽ nhịn chết.
Do dự hết lần này đến lần khác, cô ta vấn lấy hết can đảm hỏi.
“Anh… anh còn yêu cô ấy không?”
“Tôi không biết.”
“Không biết?”
Cô ta sững sờ.
“Tôi không thể phân biệt được đâu là tình yêu và đâu là không. Tôi từng nghĩ rằng nếu liều lĩnh bắt được cô ấy thì đó chính là tình yêu. Bây giờ tôi nghĩ rằng để cô ấy tự do cũng chính là tình yêu. Bây giờ tôi chỉ biết dù có nỗ lực bao nhiêu thì cô ấy vẫn không thuộc về tôi. Không đạt được chính là không đạt được.”
“Đột ngột từ bỏ người mình đã thích nhiều năm như vậy thật sự có chút khó chịu nhưng cũng không đến nỗi khó chịu đến chết. Không sống vì cô ấy thì tôi không tìm được giá trị khác của sự sống hay sao? Tôi là tôi, Chiêu Nhân Thân vương của Hà Nội. Cô ấy gạt bỏ tôi nhưng lại có một số người coi tôi như báu vật có phải không?”
Mắt anh ta rơi thắng vào trên người A Lê. Cô ta hơi đỏ mặt và né tránh ánh mắt của anh ta một cách rụt rè.
“Ai… ai coi anh như báu vật?”
“linh.
“Mới, mới không có… tất cả mọi thứ đều là vì nhiệm vụ mà thôi.”
“Anh đã cho em nhiều cơ hội, em có thể giết anh hoặc là rời đi nhưng em lại không làm gì cả. Anh hiếm khi say xỉn trước mặt người ngoài, kể cả trước mặt nhà vua. Một con sói sẽ không chịu xoay lưng của nó về phía bất kỳ ai, bởi vì nó lo lắng những người đứng sau nó sẽ đâm lại nó. Nhưng mà anh đã để phía sau lại cho em.”
“Nếu nói như vậy, việc từ bỏ Nhật Kinh Lê Sa là điều không thể tránh khỏi, nhưng phải mất một thời gian dài. Và em chính là chất xúc tác hủy bỏ tất cả sự kiên nhẫn của anh. Anh không muốn tiếp tục lãng phí thời gian của mình, muốn sử dụng thời gian này để làm điều gì đó có ý nghĩa.”
“Ví… ví dụ như? “
“Ví dụ, để chung sống hòa hợp cùng em, tuy anh không biết nhiều về em nhưng miễn là em cho anh thời gian, anh sẽ chứng minh cho em thấy rằng anh thật sự nghiêm túc.” Bốn chữ cuối cùng, mỗi chữ… thật mạnh mẽ.
Khi A Lê nghe nói xong, trong lòng cô ta đã rối bời tê dại.
Gô ta nghiến chặt răng, không biết có nên tin hay không.
Cô ta luôn cảm thấy Cung Xuyên Minh Âm luôn xem mình như vật thế thân, bởi vì Lê Sa sẽ không đối xử dịu dàng với anh ta như vậy, vì vậy anh ta sẽ đổi cô ta thành Lê Sa và mơ tưởng về một cái kết khác.
Nhưng… như vậy thì có quan hệ gì chứ?
Thật sự A Lê thấy rằng anh ta rất tốt, trở thành người chăn gối của anh ta, sau này anh ta sẽ không có bất cứ tình cảm nào với người khác.
Tên… chẳng qua chỉ là danh hiệu, còn sống như thế nào thì chỉ có bản thân mình biết.
Gô ta suy nghĩ một lúc lâu, cuối cùng cũng nhìn rõ lòng mình, mạnh mẽ gật đầu.
“Em… em tin anh.”
Cô ta thốt ra những lời ấm áp, chắc chăn đó là lời khẳng định lớn nhất dành cho Cung Xuyên Minh Âm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.