Chương 2715
Như Ý
14/10/2023
Chương 2873
Cô ta hướng về phía anh ta cúi đầu, cúi đầu thật sâu: “Tôi không ngờ lại gây ra cho anh nhiều rắc rối như vậy, chuyện này sẽ không xảy ra nữa. Chúng ta… sẽ không bao giờ gặp lại, anh sẽ tránh xa mọi tai họa. Tôi… tôi đi rồi, anh sẽ bình an, tôi thực sự là gánh nặng. Nếu không có tôi anh cũng sẽ không ở đây.”
“Tôi xin lỗi, tôi thực sự xin lỗi.”
Cô ta nghẹn ngào nói, rồi nặng nề bước đi, tâm tình phức tạp.
Từ nhỏ đến lớn, cô ta chưa từng yêu ai.
Đây là lần đầu tiên của cô ta, hóa ra từ bỏ một đoạn tình cảm lại rất đau khổ.
Cô ta loạng choạng bỏ đi, được nửa đường thì gặp được Kỷ Thiên Minh.
Kỷ Thiên Minh nhanh chóng ôm lấy cô ta vào lòng.
Sắc mặt của cô ta rất khó coi, vừa nhìn đã biết bị bệnh, thế nhưng cô ta vẫn đang khóc.
“Đã xảy ra chuyện gì, bọn khốn đó bắt nạt em sao? Anh liêu mạng với bọn họ.”
“Không phải… em chính là sao chối, em khiến cho William gặp rắc rối. Nếu không phải vì em, anh ấy sẽ không xảy ra chuyện gì… đều tại em.”
“Anh ta… tức giận với em sao?”
“Anh ấy nói đúng, em nên tránh xa anh ấy. Tại sao em lại là sao chổi, thế giới nhiều người như vậy vì sao lại là em? Anh à, em thấy rất khó chịu, ở đây, thật sự rất khó chịu…”
Cô ta đau lòng chỉ vào ngực mình, khóc không thành tiếng.
Đến cuối cùng, thở hổn hển rồi ngất đi mất.
Cô ta vốn bị sốt cao, bây giờ còn rất đau lòng, bệnh tình ngày càng chuyển biến xấu Kỷ Thiên Minh ôm chặt lấy cô ta, tâm trạng vô cùng phức tạp, cô gái nhỏ này thực sự đã cảm nhận được nỗi đau thất tình.
Từ nhỏ đến lớn cô ta chưa từng yêu, cũng không biết cảm giác yêu đương là như thế nào, cô ta luôn cho răng tình yêu vốn ngọt ngào.
Nhưng hiện tại chỗ nào cũng thấy đau.
Anh ta mím môi dắt người đi không chút do dự.
David gặp anh ta ở bên ngoài, thấy chỉ có hai người bọn họ tới, anh ta lo lắng hỏi: “William đâu?”
“Không phải có trực thăng đến cứu sao? Tôi chỉ có trách nhiệm đưa Kỷ Nguyệt Trâm đi. ˆ “Trực thăng là để chi viện cho anh, anh ấy yêu cầu tôi đợi tin tức của anh. “
Nghe đến đây, Kỷ Thiên Minh cau mày.
William có ý gì? Lời nói của hai bên hoàn toàn khác nhau.
“Anh ta, muốn ở lại Đảo Sương Mù?”
Kỷ Thiên Minh găn từng chữ nói, đoán được ý định của anh.
Tín hiệu duy nhất giữa anh ta và William là thời gian.
William đã trì hoãn thời gian cho anh ta, để anh ta đến hòn đảo, sau đó trực thăng giúp anh ta dọn dẹp chướng ngại vật trên đường.
William đã tính toán mọi thứ cho anh ta, nhưng còn mình thì không nằm †rong phạm vi tính toán.
“Anh ta không thể ở lại Đảo Sương Mù một mình. Kagle chắc chắn sẽ giết anh ta. Tôi sẽ đi cứu anh ta.
David vội vàng nói, định xông vào thì bị Kỷ Thiên Minh ngăn lại.
“Anh đi thì chính là tìm đường chết. Tôi sẽ đi, giúp tôi chăm sóc Kỷ Nguyệt Trâm thật tốt.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.