Chương 967
Như Ý
08/09/2021
Hiện nay, các anh hùng bàn phím đầy rẫy trên mạng, chỉ cần sơ sẩy một tí là sẽ bị bêu xấu đến tám đời tổ tông.
Nhưng Hứa Trúc Linh lại xử lý rất tốt, vừa cứng rắn vừa mềm mại, khiến người ta không khó chịu, ngược lại càng cảm kích.
Mọi người dần dần hiểu được tại sao cô có thể thu hút được Cố Thành Trung, quả thật có điều gì đó phi thường, e răng không có người phụ nữ nào có thể làm được toàn diện như vậy.
Hứa Trúc Linh chỉ phát hiện ra trên đường đến đồn cảnh sát rằng cuộc họp báo của mình đã được đồng bộ hóa với màn hình LED lớn nhất ở Đà Nẵng.
Tin tức đưa tin, đám đông ở quảng trường chật cứng người, tất cả đều ngẩng đầu nhìn màn hình, gây ra hiện tượng cửa hàng không người trông coi, đúng là một hiện tượng lạ của Đà Nẵng.
Hứa Trúc Linh ngạc nhiên chỉ vào liên kết web và nói: “Làm sao điều này có thể xảy ra? Em đã không đồng bộ hóa nó. Tại sao em lại xuất hiện ở đây? Em chỉ muốn chặn miệng của phóng viên thôi, em không muốn đe dọa người của Đà Nẵng đâu” Bây giờ uy danh của cô lừng lẫy như vậy, ai cũng kiêng dè, kính nể.
Hình ảnh người phụ nữ mạnh mẽ đứng lên, rất phong trần.
Cố Thành Trung nói: “Anh đã phân phó đấy”
“Vì sao? Anh tin tưởng em như vậy sao, không sợ em làm loạn buổi họp báo, không sợ em không trả lời được câu hỏi của phóng viên, liên lụy đến Cố Linh sao?”
“Anh tin em”
Cố Thành Trung trả lời ba chữ.
Ngắn gọn và mạnh mẽ.
Cô khẽ run khi nghe thấy điều đó.
Không cần giải thích, chỉ cần đơn giản là tin tưởng.
Đặt danh tiếng của bản thân, và thậm chí cả danh tiếng của cả gia tộc họ Cố vào tay cô.
Ngay cả Hứa Trúc Linh cũng không nắm chắc thành công khi lên sân khấu, chưa chắc sẽ đánh được một trận đẹp mắt, nhưng không ngờ rằng Cố Thành Trung đã tin tưởng cô như vậy.
“Anh không sợ em sẽ hủy hoại anh sao?”
“Không sợ, em vì anh mà dám đối mặt với đám phóng viên như hổ đói kia. Anh sẽ cùng lên tiến cùng tiếng lùi cùng “Sao có thể một mình em tiến lùi được? Em làm rất tốt, để lại tiếng vang rất tốt đấy thôi, giám đốc Triệu còn khên em, cười toe toét luôn ấy” Hứa Trúc Linh nghe vậy, hai má nóng bừng.
Cũng may là không có nguy hiểm gì, nếu như mọi chuyện đổ bể thì cô không thể tưởng tượng được hậu quả.
Cô xoa mặt và thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
“Em bày tỏ tình yêu của em với anh trước mặt tất cả những người ở Đà Nẵng, anh rất cảm động”
Anh nói một cách trìu mến, giọng anh mềm mại vô cùng.
“Ô ô, nếu anh biết anh xem, tất cả mọi người đều nhìn thấy, có đánh chết em cũng không nói như vậy đâu, thật là xấu hổ quá đi!” Cô khóc không ra nước mắt, Đà Nẵng có bao nhiêu người chứ, nhiều người như vậy đều đã xem, cô thật sự xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu”
Đúng lúc này, Khương Anh Tùng lái xe phía trước thực sự không nhịn được nữa.
“Vợ tôi đưa con về quê, thế mà các người lại bắt nạt tôi nhân lúc cô ấy đi vắng như thế này à?”
Nghe vậy, Cố Thành Trung không nhịn được hung hăng trừng mắt: “Nếu như cậu lại phá hủy bầu không khí thì tôi sẽ để Thanh Huyền đi công tác, để cậu ở nhà trông con”
“Ừm… thưa anh, anh coi như tôi chưa nói gì đi.”
Lúc mới đầu vụ việc này là một cú đánh lớn đối với Cố Linh, nhưng do Hứa Trúc Linh làm rõ, sau đó phía cảnh sát xác nhận rằng nó không liên quan gì đến Cố Thành Trung, từ đó thị trường chứng khoán của Cố Linh đã tăng trưởng với tốc độ chưa từng có, càng ngày càng có nhiều người mua hơn.
Hứa Trúc Linh rất tò mò không biết rốt cuộc ai là người đứng sau tất cả chuyện này, rõ ràng đã hại cả một cái mạng.
Dù không đạt được mục đích nhưng con người không thể từ cõi chết trở về, dù sao đó cũng là một kiếp hồng nhan.
Cô định chu toàn cho cô ấy, để cô ấy sống thật tốt với con mình, nhưng lại xảy ra chuyện như vậy.
€ô hỏi thăm Cố Thành Trung thì mới biết được người đứng sau vụ việc này giở trò quỷ là Lucia.
Những kẻ khủng bố tấn công gần đó, cũng là thủ đoạn của cô ta.
Biết được tin này, toàn thân cô lạnh run.
Nhưng Hứa Trúc Linh lại xử lý rất tốt, vừa cứng rắn vừa mềm mại, khiến người ta không khó chịu, ngược lại càng cảm kích.
Mọi người dần dần hiểu được tại sao cô có thể thu hút được Cố Thành Trung, quả thật có điều gì đó phi thường, e răng không có người phụ nữ nào có thể làm được toàn diện như vậy.
Hứa Trúc Linh chỉ phát hiện ra trên đường đến đồn cảnh sát rằng cuộc họp báo của mình đã được đồng bộ hóa với màn hình LED lớn nhất ở Đà Nẵng.
Tin tức đưa tin, đám đông ở quảng trường chật cứng người, tất cả đều ngẩng đầu nhìn màn hình, gây ra hiện tượng cửa hàng không người trông coi, đúng là một hiện tượng lạ của Đà Nẵng.
Hứa Trúc Linh ngạc nhiên chỉ vào liên kết web và nói: “Làm sao điều này có thể xảy ra? Em đã không đồng bộ hóa nó. Tại sao em lại xuất hiện ở đây? Em chỉ muốn chặn miệng của phóng viên thôi, em không muốn đe dọa người của Đà Nẵng đâu” Bây giờ uy danh của cô lừng lẫy như vậy, ai cũng kiêng dè, kính nể.
Hình ảnh người phụ nữ mạnh mẽ đứng lên, rất phong trần.
Cố Thành Trung nói: “Anh đã phân phó đấy”
“Vì sao? Anh tin tưởng em như vậy sao, không sợ em làm loạn buổi họp báo, không sợ em không trả lời được câu hỏi của phóng viên, liên lụy đến Cố Linh sao?”
“Anh tin em”
Cố Thành Trung trả lời ba chữ.
Ngắn gọn và mạnh mẽ.
Cô khẽ run khi nghe thấy điều đó.
Không cần giải thích, chỉ cần đơn giản là tin tưởng.
Đặt danh tiếng của bản thân, và thậm chí cả danh tiếng của cả gia tộc họ Cố vào tay cô.
Ngay cả Hứa Trúc Linh cũng không nắm chắc thành công khi lên sân khấu, chưa chắc sẽ đánh được một trận đẹp mắt, nhưng không ngờ rằng Cố Thành Trung đã tin tưởng cô như vậy.
“Anh không sợ em sẽ hủy hoại anh sao?”
“Không sợ, em vì anh mà dám đối mặt với đám phóng viên như hổ đói kia. Anh sẽ cùng lên tiến cùng tiếng lùi cùng “Sao có thể một mình em tiến lùi được? Em làm rất tốt, để lại tiếng vang rất tốt đấy thôi, giám đốc Triệu còn khên em, cười toe toét luôn ấy” Hứa Trúc Linh nghe vậy, hai má nóng bừng.
Cũng may là không có nguy hiểm gì, nếu như mọi chuyện đổ bể thì cô không thể tưởng tượng được hậu quả.
Cô xoa mặt và thở ra một hơi dài nhẹ nhõm.
“Em bày tỏ tình yêu của em với anh trước mặt tất cả những người ở Đà Nẵng, anh rất cảm động”
Anh nói một cách trìu mến, giọng anh mềm mại vô cùng.
“Ô ô, nếu anh biết anh xem, tất cả mọi người đều nhìn thấy, có đánh chết em cũng không nói như vậy đâu, thật là xấu hổ quá đi!” Cô khóc không ra nước mắt, Đà Nẵng có bao nhiêu người chứ, nhiều người như vậy đều đã xem, cô thật sự xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu”
Đúng lúc này, Khương Anh Tùng lái xe phía trước thực sự không nhịn được nữa.
“Vợ tôi đưa con về quê, thế mà các người lại bắt nạt tôi nhân lúc cô ấy đi vắng như thế này à?”
Nghe vậy, Cố Thành Trung không nhịn được hung hăng trừng mắt: “Nếu như cậu lại phá hủy bầu không khí thì tôi sẽ để Thanh Huyền đi công tác, để cậu ở nhà trông con”
“Ừm… thưa anh, anh coi như tôi chưa nói gì đi.”
Lúc mới đầu vụ việc này là một cú đánh lớn đối với Cố Linh, nhưng do Hứa Trúc Linh làm rõ, sau đó phía cảnh sát xác nhận rằng nó không liên quan gì đến Cố Thành Trung, từ đó thị trường chứng khoán của Cố Linh đã tăng trưởng với tốc độ chưa từng có, càng ngày càng có nhiều người mua hơn.
Hứa Trúc Linh rất tò mò không biết rốt cuộc ai là người đứng sau tất cả chuyện này, rõ ràng đã hại cả một cái mạng.
Dù không đạt được mục đích nhưng con người không thể từ cõi chết trở về, dù sao đó cũng là một kiếp hồng nhan.
Cô định chu toàn cho cô ấy, để cô ấy sống thật tốt với con mình, nhưng lại xảy ra chuyện như vậy.
€ô hỏi thăm Cố Thành Trung thì mới biết được người đứng sau vụ việc này giở trò quỷ là Lucia.
Những kẻ khủng bố tấn công gần đó, cũng là thủ đoạn của cô ta.
Biết được tin này, toàn thân cô lạnh run.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.