Chương 557: Kiếm tiền và yêu em
Như Ý
17/05/2021
Lẽ nào là người của nhà họ Quý sao? Dù gì thì trước đó cũng đã từng trải qua một sự kiện rồi.
Cô suy nghĩ đến mức đầu có chút đau nhức, đến mức gần như không thở nổi.
Đúng lúc này, Cổ Thành Trung đi tới hỏi: "Làm sao vậy? Sắc mặt em khó coi quá, không thoải mái sao?" "Phó Minh Tước đã đến, còn nói rằng sẽ giết một người. Người đó có liên quan đến em, nhưng em không biết đó là ai."
Nghe vậy Cổ Thành Trung không khỏi cau mày, có vẻ như anh đã đánh giá thấp Phó Minh Tước. Ở một nơi trong ngoài đều có tại mặt của nhà họ Cổ vậy mà anh ta vẫn có thể ra vào tự do như vậy. "Em nghi ngờ là người của nhà họ Quý, dù sao thì ổn ảo trước đó cũng có chút không vui vẻ gì." "Cho dù em biết rồi thì có thể làm gì chứ, để phòng một tên sát thủ sao? Người nhà họ Quý đều không đơn giản, bọn họ sẽ có người bảo vệ, dù em có Chương 557: Kiếm tiền và yêu em
Lẽ nào là người của nhà họ Quý sao? Dù gì thì trước đó cũng đã từng trải qua một sự kiện rồi.
Cô suy nghĩ đến mức đầu có chút đau nhức, đến mức gần như không thở nổi.
Đúng lúc này, Cổ Thành Trung đi tới hỏi: "Làm sao vậy? Sắc mặt em khó coi quá, không thoải mái sao?" "Phó Minh Tước đã đến, còn nói rằng sẽ giết một người. Người đó có liên quan đến em, nhưng em không biết đó là ai."
Nghe vậy Cổ Thành Trung không khỏi cau mày, có vẻ như anh đã đánh giá thấp Phó Minh Tước. Ở một nơi trong ngoài đều có tại mặt của nhà họ Cổ vậy mà anh ta vẫn có thể ra vào tự do như vậy. "Em nghi ngờ là người của nhà họ Quý, dù sao thì ổn ảo trước đó cũng có chút không vui vẻ gì." "Cho dù em biết rồi thì có thể làm gì chứ, để phòng một tên sát thủ sao? Người nhà họ Quý đều không đơn giản, bọn họ sẽ có người bảo vệ, dù em có bắt an thì cũng không có cách nào. Hơn nữa, Phú Minh Tước muốn động tới bọn họ, e rằng cái giá phải đưa ra cũng không nhỏ. Anh ta sẽ suy nghĩ kỹ trước khi hành động, em không cần quá bận tâm về chuyện đó. "Có phải là không quen với những chuyện như vậy không? Để anh đưa em lên lầu nghỉ ngơi một lát." "Ừm, em cũng muốn ngủ một giấc
Sau khi bị Phó Minh Tước gây rồi một trận, cô cũng không còn tâm tư để ứng phó với những người đó nữa, chỉ đơn giản mà né ra. Cô ngủ một giấc, đến khi tỉnh lại, không nghĩ tới Cổ Thành Trung vẫn còn ở bên cạnh, anh đang chăm chú đọc sách.
Cô còn nhớ là anh đã đi xuống lầu rồi mà. "Sao anh lại ở đây? Không cần phải đi xã giao sao?" "Không cần, anh muốn ở lại đây cùng em. Hơn nữa không có em bên cạnh, đảm phụ nữ đó sắp ăn thịt anh luôn rồi." "Bọn họ đều biết anh đã có chủ rồi, tại sao vẫn còn như vậy?" "Bởi vì chúng ta chưa kết hôn, bọn họ thì cho rằng bản thân vẫn còn có cơ hội. Cho nên là, chỉ mong nhữ hoàng của anh mau mau lớn lên, sớm ngày đem anh bắt an thì cũng không có cách nào. Hơn nữa, Phú Minh Tước muốn động tới bọn họ, e rằng cái giá phải đưa ra cũng không nhỏ. Anh ta sẽ suy nghĩ kỹ trước khi hành động, em không cần quá bận tâm về chuyện đó. "Có phải là không quen với những chuyện như vậy không? Để anh đưa em lên lầu nghỉ ngơi một lát." "Ừm, em cũng muốn ngủ một giấc
Sau khi bị Phó Minh Tước gây rồi một trận, cô cũng không còn tâm tư để ứng phó với những người đó nữa, chỉ đơn giản mà né ra. Cô ngủ một giấc, đến khi tỉnh lại, không nghĩ tới Cổ Thành Trung vẫn còn ở bên cạnh, anh đang chăm chú đọc sách.
Cô còn nhớ là anh đã đi xuống lầu rồi mà. "Sao anh lại ở đây? Không cần phải đi xã giao sao?" "Không cần, anh muốn ở lại đây cùng em. Hơn nữa không có em bên cạnh, đảm phụ nữ đó sắp ăn thịt anh luôn rồi." "Bọn họ đều biết anh đã có chủ rồi, tại sao vẫn còn như vậy?" "Bởi vì chúng ta chưa kết hôn, bọn họ thì cho rằng bản thân vẫn còn có cơ hội. Cho nên là, chỉ mong nhữ hoàng của anh mau mau lớn lên, sớm ngày đem anh về nhà nuôi đi."
Có Thành Trung ấm ức nói, khóe miệng khẽ nhếch lên lỗ ra nụ cười quyền rũ mẽ người.
Khuôn mặt này ba trăm sáu mươi độ không một góc chết, càng không có chỗ nào để chế, giống như đứa con cưng được thượng đế cẩn thận khắc tạc ra vậy.
Nhìn mãi không chán.
Trong đôi mắt thanh thuần trong vắt của anh phản chiều hình bóng của Hứa Trúc Linh, phảng phất như đã uống phải rượu mà dâng lên vài phần men say.
Hai gò má cô ửng đỏ, cười nói: "Em có thể cũng đánh dấu anh một cái được không?" "Không sợ người khác cho rằng chúng ta làm chuyện gì đó xấu hổ sao?" "Như vậy thì càng tốt, các cô gái khác sẽ không nhớ nhung về anh nữa." "Vậy em tới đây đi."
Cổ Thành Trung bế cô lên, để cô ngồi trên người anh.
Tư thế này rất mờ ám, cũng vô cùng thân mật Cả người có đạng ngồi trên người anh đều có thể cảm nhận rõ ràng từng sự thay đổi trên cơ thể anh về nhà nuôi đi."
Có Thành Trung ấm ức nói, khóe miệng khẽ nhếch lên lỗ ra nụ cười quyền rũ mẽ người.
Khuôn mặt này ba trăm sáu mươi độ không một góc chết, càng không có chỗ nào để chế, giống như đứa con cưng được thượng đế cẩn thận khắc tạc ra vậy.
Nhìn mãi không chán.
Trong đôi mắt thanh thuần trong vắt của anh phản chiều hình bóng của Hứa Trúc Linh, phảng phất như đã uống phải rượu mà dâng lên vài phần men say.
Hai gò má cô ửng đỏ, cười nói: "Em có thể cũng đánh dấu anh một cái được không?" "Không sợ người khác cho rằng chúng ta làm chuyện gì đó xấu hổ sao?" "Như vậy thì càng tốt, các cô gái khác sẽ không nhớ nhung về anh nữa." "Vậy em tới đây đi."
Cổ Thành Trung bế cô lên, để cô ngồi trên người anh.
Tư thế này rất mờ ám, cũng vô cùng thân mật Cả người có đạng ngồi trên người anh đều có thể cảm nhận rõ ràng từng sự thay đổi trên cơ thể anh Nhiệt độ cơ thể tăng lên, hô hấp dồn dập, nơi đó cũng
Má cô càng thêm ứng hồng, "Nơi nơi đó, "Đây vốn rất bình thường, nếu anh không có chút biển hóa nào, em mới thật sự phải lo lắng không biết anh có chuyện gì không đó" Giọng nói Cổ Thành Trung mang theo tia bắt đắc dĩ nói, căn bản là không khống chế được dục vọng. "Nếu em không muốn để lại dấu hôn, vậy có thể để một dấu son môi, như vậy cũng có thể ngăn chặn đảm oanh oanh yến yến đó." "Em muốn hôn anh" “Cái gì?” Đột nhiên nghe được những lời này, trong lòng Cổ Thành Trung khẽ run lên.
Hứa Trúc Linh không có trả lời, mà là trực tiếp hành động.
Nụ hôn này khi mới bắt đầu là do cô chiếm thế chủ động tới, nhưng không hiểu sao Cổ Thành Trung lại đảo khách thành chủ, chỉ vô ý một chút đã đè cô xuống dưới thân mình mà chiếm lấy.
Cô cũng không giãy giụa, cả người giống như người đang chìm trong biển nước, treo ở trên người Nhiệt độ cơ thể tăng lên, hô hấp dồn dập, nơi đó cũng
Má cô càng thêm ứng hồng, "Nơi nơi đó, "Đây vốn rất bình thường, nếu anh không có chút biển hóa nào, em mới thật sự phải lo lắng không biết anh có chuyện gì không đó" Giọng nói Cổ Thành Trung mang theo tia bắt đắc dĩ nói, căn bản là không khống chế được dục vọng. "Nếu em không muốn để lại dấu hôn, vậy có thể để một dấu son môi, như vậy cũng có thể ngăn chặn đảm oanh oanh yến yến đó." "Em muốn hôn anh" “Cái gì?” Đột nhiên nghe được những lời này, trong lòng Cổ Thành Trung khẽ run lên.
Hứa Trúc Linh không có trả lời, mà là trực tiếp hành động.
Nụ hôn này khi mới bắt đầu là do cô chiếm thế chủ động tới, nhưng không hiểu sao Cổ Thành Trung lại đảo khách thành chủ, chỉ vô ý một chút đã đè cô xuống dưới thân mình mà chiếm lấy.
Cô cũng không giãy giụa, cả người giống như người đang chìm trong biển nước, treo ở trên người anh, tìm kiếm một chút sức sống.
Cuối cùng liền không khỏi thở dốc, động tình cũng động tâm rồi... "Không thể tiếp tục nữa." Có Thành Trung khôi phục lại lý trí, tách khỏi cơ thể cô. "Chuyện... chuyện này thật sự không tốt."
Cô vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào trong chăn, xấu hồ nói. "Anh đi tắm để bình tĩnh lại một chút, em nghỉ ngơi một lát đi. Anh đã chuẩn bị đồ ăn cho em rồi, đói bụng thì ăn một chút." "Vậy thì anh tự giải quyết chút đi, đừng nín nhịn..
Lời vừa nói ra, Hứa Trúc Linh liền muốn cắn đứt đầu lưỡi,
Cái quái gì thế?
Cô đang nói lung tung gì vậy?
Cổ Thành Trung cũng sửng sốt một giây, lập tức liền nhíu mày. "Em đang nghĩ gì đó?"
Anh bắt đắc dĩ nói. “Cái đó, em có thể hiểu được..." "Hiểu được cái rầm" Cố Thành Trung không khỏi văng tục, anh gỗ giờ anh, tìm kiếm một chút sức sống.
Cuối cùng liền không khỏi thở dốc, động tình cũng động tâm rồi... "Không thể tiếp tục nữa." Có Thành Trung khôi phục lại lý trí, tách khỏi cơ thể cô. "Chuyện... chuyện này thật sự không tốt."
Cô vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào trong chăn, xấu hồ nói. "Anh đi tắm để bình tĩnh lại một chút, em nghỉ ngơi một lát đi. Anh đã chuẩn bị đồ ăn cho em rồi, đói bụng thì ăn một chút." "Vậy thì anh tự giải quyết chút đi, đừng nín nhịn..
Lời vừa nói ra, Hứa Trúc Linh liền muốn cắn đứt đầu lưỡi,
Cái quái gì thế?
Cô đang nói lung tung gì vậy?
Cổ Thành Trung cũng sửng sốt một giây, lập tức liền nhíu mày. "Em đang nghĩ gì đó?"
Anh bắt đắc dĩ nói. “Cái đó, em có thể hiểu được..." "Hiểu được cái rầm" Cố Thành Trung không khỏi văng tục, anh gỗ giờ đầu cô: "Loại chuyện này, sau này em muốn trấn cũng trốn không được. Bây giờ, em an phân cho anh, cũng đừng nghĩ máy chuyện lung tung này nữa. Tuổi còn nhỏ đã bắt đầu không biết trên dưới thế này rồi, nếu để truyền ra ngoài, người ta sẽ nói người làm gia trường như anh không giáo dục em đàng hoàng "Khụ khụ, Cổ Thành Trung, anh đứng đắn mà giáo dục em như vậy có thích hợp không? Em... Em đâu có giờ trò lưu manh với người khác, em cũng không có nói mấy lời tục tĩu nào. Việc... việc gì anh phải đến mức như vậy? Giáo dục em thế này!"
Hứa Trúc Linh bĩu môi, cực kì không vui mà nói.
Có thể cảm nhận được loại tuyệt vọng đó không?
Cô đã luôn chuẩn bị sẵn sàng cho anh tất cả, nhưng Cổ Thành Trung luôn kịp thời ngăn cản, rút tay thối lui, thậm chí còn nghiêm túc giáo dục khiến cho cô cảm thấy mình như là một kẻ mặt dày không biết xấu hổ vậy.
Cô đã làm gì sai nào? Đều đã thân thiết tới bước này rồi, cô không thể quan tâm đến việc cá nhân của anh một chút sao? "Bởi vì, anh sợ là bản thân không tự chủ được, muốn ăn sạch em"
Có Thành Trung đỡ trấn nói: "Hơn nữa, anh có chấp đến khi em hai mươi tuổi là vì khi đó tất cả đầu cô: "Loại chuyện này, sau này em muốn trấn cũng trốn không được. Bây giờ, em an phân cho anh, cũng đừng nghĩ máy chuyện lung tung này nữa. Tuổi còn nhỏ đã bắt đầu không biết trên dưới thế này rồi, nếu để truyền ra ngoài, người ta sẽ nói người làm gia trường như anh không giáo dục em đàng hoàng "Khụ khụ, Cổ Thành Trung, anh đứng đắn mà giáo dục em như vậy có thích hợp không? Em... Em đâu có giờ trò lưu manh với người khác, em cũng không có nói mấy lời tục tĩu nào. Việc... việc gì anh phải đến mức như vậy? Giáo dục em thế này!"
Hứa Trúc Linh bĩu môi, cực kì không vui mà nói.
Có thể cảm nhận được loại tuyệt vọng đó không?
Cô đã luôn chuẩn bị sẵn sàng cho anh tất cả, nhưng Cổ Thành Trung luôn kịp thời ngăn cản, rút tay thối lui, thậm chí còn nghiêm túc giáo dục khiến cho cô cảm thấy mình như là một kẻ mặt dày không biết xấu hổ vậy.
Cô đã làm gì sai nào? Đều đã thân thiết tới bước này rồi, cô không thể quan tâm đến việc cá nhân của anh một chút sao? "Bởi vì, anh sợ là bản thân không tự chủ được, muốn ăn sạch em"
Có Thành Trung đỡ trấn nói: "Hơn nữa, anh có chấp đến khi em hai mươi tuổi là vì khi đó tất cả phương diện trên thân thể em đã hoàn toàn phát triển. Ngoài ra, sau hai mươi lăm tuổi phụ nữ mới nên có thai, như vậy tổn thương đối với sức khỏe sẽ ở tỉ lệ nhà nhất " "Khi dục vọng của đàn ông tới thì trực quan sẽ kích thích hơn so với phụ nữ, vì vậy cũng khó mà chịu đựng được. Không phải anh không muốn em, anh cũng rất muốn được tham lam một chút. Nhưng anh quan tâm đến thân thể của em hơn, những ngày tháng sau này của anh và em còn dài, không cần với những chuyện này, anh phải chờ em từ từ lớn lên." "Có thể em nghĩ rằng chẳng có sự khác biệt nào giữa bây giờ và nửa năm sau, nhưng trong tương lai, em sẽ cảm thấy rằng năm mười chín tuổi mình đã làm chuyện xấu. Nhưng đợi đến khi em hai mươi tuổi, tới tuổi kết hôn hợp pháp rồi, em sẽ cảm thấy khoảnh khắc kết hôn năm hai mươi tuổi, cho anh lần đầu tiên quý giá nhất của em mới là thời điểm tốt nhất." "Anh sợ tương lai em sẽ hối hận, có hiểu không?"
Nghe hết một chuỗi dài này khiến Hứa Trúc Linh vô cùng ngạc nhiên, Cổ Thành Trung lấy đâu ra thời gian để nghiên cứu những thứ này chứ? "Cổ Thành Trung.., sao anh có thể suy nghĩ thấu đáo mọi chuyện như vậy? Phân tích thật đến nơi đến phương diện trên thân thể em đã hoàn toàn phát triển. Ngoài ra, sau hai mươi lăm tuổi phụ nữ mới nên có thai, như vậy tổn thương đối với sức khỏe sẽ ở tỉ lệ nhà nhất " "Khi dục vọng của đàn ông tới thì trực quan sẽ kích thích hơn so với phụ nữ, vì vậy cũng khó mà chịu đựng được. Không phải anh không muốn em, anh cũng rất muốn được tham lam một chút. Nhưng anh quan tâm đến thân thể của em hơn, những ngày tháng sau này của anh và em còn dài, không cần với những chuyện này, anh phải chờ em từ từ lớn lên." "Có thể em nghĩ rằng chẳng có sự khác biệt nào giữa bây giờ và nửa năm sau, nhưng trong tương lai, em sẽ cảm thấy rằng năm mười chín tuổi mình đã làm chuyện xấu. Nhưng đợi đến khi em hai mươi tuổi, tới tuổi kết hôn hợp pháp rồi, em sẽ cảm thấy khoảnh khắc kết hôn năm hai mươi tuổi, cho anh lần đầu tiên quý giá nhất của em mới là thời điểm tốt nhất." "Anh sợ tương lai em sẽ hối hận, có hiểu không?"
Nghe hết một chuỗi dài này khiến Hứa Trúc Linh vô cùng ngạc nhiên, Cổ Thành Trung lấy đâu ra thời gian để nghiên cứu những thứ này chứ? "Cổ Thành Trung.., sao anh có thể suy nghĩ thấu đáo mọi chuyện như vậy? Phân tích thật đến nơi đến chốn " "Cả đời anh chỉ có hứng thú với hai chuyện " "Hai chuyện?" "Kiếm tiền, và yêu em." "Nếu đã có hứng thú, anh sẽ cố gắng làm tốt nhất có thể hiểu không?"
Anh xoa xoa cái đầu nhỏ của Hửa Trúc Linh, cười
Cả đời này anh chỉ quan tâm đến hai chuyện.
Kiếm tiền và yêu em.
Lời này... đúng là rất biết làm rung động trái tim các cô gái. "Vậy cả đời này, em cũng rất có hứng thú với hai chuyện " "Hai chuyện." "Ăn, và yêu anh, rất yêu anh. Giờ thì mau đi tắm nói. di!"
Anh chỉ vào thức ăn bên cạnh rồi nói: "Đây đều là những món em yêu thích, nếu anh nhớ không lầm thì là vậy
Hứa Trúc Linh liếc nhìn chiếc bánh trên bàn bên cảnh, đó quả thực là bánh mousse và vị matcha yêu chốn " "Cả đời anh chỉ có hứng thú với hai chuyện " "Hai chuyện?" "Kiếm tiền, và yêu em." "Nếu đã có hứng thú, anh sẽ cố gắng làm tốt nhất có thể hiểu không?"
Anh xoa xoa cái đầu nhỏ của Hửa Trúc Linh, cười
Cả đời này anh chỉ quan tâm đến hai chuyện.
Kiếm tiền và yêu em.
Lời này... đúng là rất biết làm rung động trái tim các cô gái. "Vậy cả đời này, em cũng rất có hứng thú với hai chuyện " "Hai chuyện." "Ăn, và yêu anh, rất yêu anh. Giờ thì mau đi tắm nói. di!"
Anh chỉ vào thức ăn bên cạnh rồi nói: "Đây đều là những món em yêu thích, nếu anh nhớ không lầm thì là vậy
Hứa Trúc Linh liếc nhìn chiếc bánh trên bàn bên cảnh, đó quả thực là bánh mousse và vị matcha yêu thích của cô.
Ngoài ra còn có rất nhiều số có là đen,
Cô nghĩ, cả đời này của cô, người hiểu bản thân nhất chắc chắn không ai khác ngoài Cổ Thành Trung.
Cô gật đầu lia lịa, giục anh mau đi tắm. Còn cô thị khua khua đôi chân trắng nõn của mình, nhàn nhã mà ăn sô cô la, nghịch điện thoại di động.
Bạch Minh Châu mua vé về nhà rồi, cô ấy không thích nơi này lắm nên Hứa Trúc Linh cũng không ép.
Lúc này, cô ấy đã về đến nhà an toàn.
Sau khi Cổ Thành Trung tắm xong, anh liền dọn dẹp một chút rồi cùng cô rời đi. Dù sao loại yến tiệc này cũng rất nhàm chán, sau đấy có ông cụ chủ trì tổng thể là được rồi. Mà vào lúc này, tại nhà họ Bạch ở Điện Biên. thích của cô.
Ngoài ra còn có rất nhiều số có là đen,
Cô nghĩ, cả đời này của cô, người hiểu bản thân nhất chắc chắn không ai khác ngoài Cổ Thành Trung.
Cô gật đầu lia lịa, giục anh mau đi tắm. Còn cô thị khua khua đôi chân trắng nõn của mình, nhàn nhã mà ăn sô cô la, nghịch điện thoại di động.
Bạch Minh Châu mua vé về nhà rồi, cô ấy không thích nơi này lắm nên Hứa Trúc Linh cũng không ép.
Lúc này, cô ấy đã về đến nhà an toàn.
Sau khi Cổ Thành Trung tắm xong, anh liền dọn dẹp một chút rồi cùng cô rời đi. Dù sao loại yến tiệc này cũng rất nhàm chán, sau đấy có ông cụ chủ trì tổng thể là được rồi. Mà vào lúc này, tại nhà họ Bạch ở Điện Biên.
Cô suy nghĩ đến mức đầu có chút đau nhức, đến mức gần như không thở nổi.
Đúng lúc này, Cổ Thành Trung đi tới hỏi: "Làm sao vậy? Sắc mặt em khó coi quá, không thoải mái sao?" "Phó Minh Tước đã đến, còn nói rằng sẽ giết một người. Người đó có liên quan đến em, nhưng em không biết đó là ai."
Nghe vậy Cổ Thành Trung không khỏi cau mày, có vẻ như anh đã đánh giá thấp Phó Minh Tước. Ở một nơi trong ngoài đều có tại mặt của nhà họ Cổ vậy mà anh ta vẫn có thể ra vào tự do như vậy. "Em nghi ngờ là người của nhà họ Quý, dù sao thì ổn ảo trước đó cũng có chút không vui vẻ gì." "Cho dù em biết rồi thì có thể làm gì chứ, để phòng một tên sát thủ sao? Người nhà họ Quý đều không đơn giản, bọn họ sẽ có người bảo vệ, dù em có Chương 557: Kiếm tiền và yêu em
Lẽ nào là người của nhà họ Quý sao? Dù gì thì trước đó cũng đã từng trải qua một sự kiện rồi.
Cô suy nghĩ đến mức đầu có chút đau nhức, đến mức gần như không thở nổi.
Đúng lúc này, Cổ Thành Trung đi tới hỏi: "Làm sao vậy? Sắc mặt em khó coi quá, không thoải mái sao?" "Phó Minh Tước đã đến, còn nói rằng sẽ giết một người. Người đó có liên quan đến em, nhưng em không biết đó là ai."
Nghe vậy Cổ Thành Trung không khỏi cau mày, có vẻ như anh đã đánh giá thấp Phó Minh Tước. Ở một nơi trong ngoài đều có tại mặt của nhà họ Cổ vậy mà anh ta vẫn có thể ra vào tự do như vậy. "Em nghi ngờ là người của nhà họ Quý, dù sao thì ổn ảo trước đó cũng có chút không vui vẻ gì." "Cho dù em biết rồi thì có thể làm gì chứ, để phòng một tên sát thủ sao? Người nhà họ Quý đều không đơn giản, bọn họ sẽ có người bảo vệ, dù em có bắt an thì cũng không có cách nào. Hơn nữa, Phú Minh Tước muốn động tới bọn họ, e rằng cái giá phải đưa ra cũng không nhỏ. Anh ta sẽ suy nghĩ kỹ trước khi hành động, em không cần quá bận tâm về chuyện đó. "Có phải là không quen với những chuyện như vậy không? Để anh đưa em lên lầu nghỉ ngơi một lát." "Ừm, em cũng muốn ngủ một giấc
Sau khi bị Phó Minh Tước gây rồi một trận, cô cũng không còn tâm tư để ứng phó với những người đó nữa, chỉ đơn giản mà né ra. Cô ngủ một giấc, đến khi tỉnh lại, không nghĩ tới Cổ Thành Trung vẫn còn ở bên cạnh, anh đang chăm chú đọc sách.
Cô còn nhớ là anh đã đi xuống lầu rồi mà. "Sao anh lại ở đây? Không cần phải đi xã giao sao?" "Không cần, anh muốn ở lại đây cùng em. Hơn nữa không có em bên cạnh, đảm phụ nữ đó sắp ăn thịt anh luôn rồi." "Bọn họ đều biết anh đã có chủ rồi, tại sao vẫn còn như vậy?" "Bởi vì chúng ta chưa kết hôn, bọn họ thì cho rằng bản thân vẫn còn có cơ hội. Cho nên là, chỉ mong nhữ hoàng của anh mau mau lớn lên, sớm ngày đem anh bắt an thì cũng không có cách nào. Hơn nữa, Phú Minh Tước muốn động tới bọn họ, e rằng cái giá phải đưa ra cũng không nhỏ. Anh ta sẽ suy nghĩ kỹ trước khi hành động, em không cần quá bận tâm về chuyện đó. "Có phải là không quen với những chuyện như vậy không? Để anh đưa em lên lầu nghỉ ngơi một lát." "Ừm, em cũng muốn ngủ một giấc
Sau khi bị Phó Minh Tước gây rồi một trận, cô cũng không còn tâm tư để ứng phó với những người đó nữa, chỉ đơn giản mà né ra. Cô ngủ một giấc, đến khi tỉnh lại, không nghĩ tới Cổ Thành Trung vẫn còn ở bên cạnh, anh đang chăm chú đọc sách.
Cô còn nhớ là anh đã đi xuống lầu rồi mà. "Sao anh lại ở đây? Không cần phải đi xã giao sao?" "Không cần, anh muốn ở lại đây cùng em. Hơn nữa không có em bên cạnh, đảm phụ nữ đó sắp ăn thịt anh luôn rồi." "Bọn họ đều biết anh đã có chủ rồi, tại sao vẫn còn như vậy?" "Bởi vì chúng ta chưa kết hôn, bọn họ thì cho rằng bản thân vẫn còn có cơ hội. Cho nên là, chỉ mong nhữ hoàng của anh mau mau lớn lên, sớm ngày đem anh về nhà nuôi đi."
Có Thành Trung ấm ức nói, khóe miệng khẽ nhếch lên lỗ ra nụ cười quyền rũ mẽ người.
Khuôn mặt này ba trăm sáu mươi độ không một góc chết, càng không có chỗ nào để chế, giống như đứa con cưng được thượng đế cẩn thận khắc tạc ra vậy.
Nhìn mãi không chán.
Trong đôi mắt thanh thuần trong vắt của anh phản chiều hình bóng của Hứa Trúc Linh, phảng phất như đã uống phải rượu mà dâng lên vài phần men say.
Hai gò má cô ửng đỏ, cười nói: "Em có thể cũng đánh dấu anh một cái được không?" "Không sợ người khác cho rằng chúng ta làm chuyện gì đó xấu hổ sao?" "Như vậy thì càng tốt, các cô gái khác sẽ không nhớ nhung về anh nữa." "Vậy em tới đây đi."
Cổ Thành Trung bế cô lên, để cô ngồi trên người anh.
Tư thế này rất mờ ám, cũng vô cùng thân mật Cả người có đạng ngồi trên người anh đều có thể cảm nhận rõ ràng từng sự thay đổi trên cơ thể anh về nhà nuôi đi."
Có Thành Trung ấm ức nói, khóe miệng khẽ nhếch lên lỗ ra nụ cười quyền rũ mẽ người.
Khuôn mặt này ba trăm sáu mươi độ không một góc chết, càng không có chỗ nào để chế, giống như đứa con cưng được thượng đế cẩn thận khắc tạc ra vậy.
Nhìn mãi không chán.
Trong đôi mắt thanh thuần trong vắt của anh phản chiều hình bóng của Hứa Trúc Linh, phảng phất như đã uống phải rượu mà dâng lên vài phần men say.
Hai gò má cô ửng đỏ, cười nói: "Em có thể cũng đánh dấu anh một cái được không?" "Không sợ người khác cho rằng chúng ta làm chuyện gì đó xấu hổ sao?" "Như vậy thì càng tốt, các cô gái khác sẽ không nhớ nhung về anh nữa." "Vậy em tới đây đi."
Cổ Thành Trung bế cô lên, để cô ngồi trên người anh.
Tư thế này rất mờ ám, cũng vô cùng thân mật Cả người có đạng ngồi trên người anh đều có thể cảm nhận rõ ràng từng sự thay đổi trên cơ thể anh Nhiệt độ cơ thể tăng lên, hô hấp dồn dập, nơi đó cũng
Má cô càng thêm ứng hồng, "Nơi nơi đó, "Đây vốn rất bình thường, nếu anh không có chút biển hóa nào, em mới thật sự phải lo lắng không biết anh có chuyện gì không đó" Giọng nói Cổ Thành Trung mang theo tia bắt đắc dĩ nói, căn bản là không khống chế được dục vọng. "Nếu em không muốn để lại dấu hôn, vậy có thể để một dấu son môi, như vậy cũng có thể ngăn chặn đảm oanh oanh yến yến đó." "Em muốn hôn anh" “Cái gì?” Đột nhiên nghe được những lời này, trong lòng Cổ Thành Trung khẽ run lên.
Hứa Trúc Linh không có trả lời, mà là trực tiếp hành động.
Nụ hôn này khi mới bắt đầu là do cô chiếm thế chủ động tới, nhưng không hiểu sao Cổ Thành Trung lại đảo khách thành chủ, chỉ vô ý một chút đã đè cô xuống dưới thân mình mà chiếm lấy.
Cô cũng không giãy giụa, cả người giống như người đang chìm trong biển nước, treo ở trên người Nhiệt độ cơ thể tăng lên, hô hấp dồn dập, nơi đó cũng
Má cô càng thêm ứng hồng, "Nơi nơi đó, "Đây vốn rất bình thường, nếu anh không có chút biển hóa nào, em mới thật sự phải lo lắng không biết anh có chuyện gì không đó" Giọng nói Cổ Thành Trung mang theo tia bắt đắc dĩ nói, căn bản là không khống chế được dục vọng. "Nếu em không muốn để lại dấu hôn, vậy có thể để một dấu son môi, như vậy cũng có thể ngăn chặn đảm oanh oanh yến yến đó." "Em muốn hôn anh" “Cái gì?” Đột nhiên nghe được những lời này, trong lòng Cổ Thành Trung khẽ run lên.
Hứa Trúc Linh không có trả lời, mà là trực tiếp hành động.
Nụ hôn này khi mới bắt đầu là do cô chiếm thế chủ động tới, nhưng không hiểu sao Cổ Thành Trung lại đảo khách thành chủ, chỉ vô ý một chút đã đè cô xuống dưới thân mình mà chiếm lấy.
Cô cũng không giãy giụa, cả người giống như người đang chìm trong biển nước, treo ở trên người anh, tìm kiếm một chút sức sống.
Cuối cùng liền không khỏi thở dốc, động tình cũng động tâm rồi... "Không thể tiếp tục nữa." Có Thành Trung khôi phục lại lý trí, tách khỏi cơ thể cô. "Chuyện... chuyện này thật sự không tốt."
Cô vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào trong chăn, xấu hồ nói. "Anh đi tắm để bình tĩnh lại một chút, em nghỉ ngơi một lát đi. Anh đã chuẩn bị đồ ăn cho em rồi, đói bụng thì ăn một chút." "Vậy thì anh tự giải quyết chút đi, đừng nín nhịn..
Lời vừa nói ra, Hứa Trúc Linh liền muốn cắn đứt đầu lưỡi,
Cái quái gì thế?
Cô đang nói lung tung gì vậy?
Cổ Thành Trung cũng sửng sốt một giây, lập tức liền nhíu mày. "Em đang nghĩ gì đó?"
Anh bắt đắc dĩ nói. “Cái đó, em có thể hiểu được..." "Hiểu được cái rầm" Cố Thành Trung không khỏi văng tục, anh gỗ giờ anh, tìm kiếm một chút sức sống.
Cuối cùng liền không khỏi thở dốc, động tình cũng động tâm rồi... "Không thể tiếp tục nữa." Có Thành Trung khôi phục lại lý trí, tách khỏi cơ thể cô. "Chuyện... chuyện này thật sự không tốt."
Cô vùi khuôn mặt nhỏ nhắn vào trong chăn, xấu hồ nói. "Anh đi tắm để bình tĩnh lại một chút, em nghỉ ngơi một lát đi. Anh đã chuẩn bị đồ ăn cho em rồi, đói bụng thì ăn một chút." "Vậy thì anh tự giải quyết chút đi, đừng nín nhịn..
Lời vừa nói ra, Hứa Trúc Linh liền muốn cắn đứt đầu lưỡi,
Cái quái gì thế?
Cô đang nói lung tung gì vậy?
Cổ Thành Trung cũng sửng sốt một giây, lập tức liền nhíu mày. "Em đang nghĩ gì đó?"
Anh bắt đắc dĩ nói. “Cái đó, em có thể hiểu được..." "Hiểu được cái rầm" Cố Thành Trung không khỏi văng tục, anh gỗ giờ đầu cô: "Loại chuyện này, sau này em muốn trấn cũng trốn không được. Bây giờ, em an phân cho anh, cũng đừng nghĩ máy chuyện lung tung này nữa. Tuổi còn nhỏ đã bắt đầu không biết trên dưới thế này rồi, nếu để truyền ra ngoài, người ta sẽ nói người làm gia trường như anh không giáo dục em đàng hoàng "Khụ khụ, Cổ Thành Trung, anh đứng đắn mà giáo dục em như vậy có thích hợp không? Em... Em đâu có giờ trò lưu manh với người khác, em cũng không có nói mấy lời tục tĩu nào. Việc... việc gì anh phải đến mức như vậy? Giáo dục em thế này!"
Hứa Trúc Linh bĩu môi, cực kì không vui mà nói.
Có thể cảm nhận được loại tuyệt vọng đó không?
Cô đã luôn chuẩn bị sẵn sàng cho anh tất cả, nhưng Cổ Thành Trung luôn kịp thời ngăn cản, rút tay thối lui, thậm chí còn nghiêm túc giáo dục khiến cho cô cảm thấy mình như là một kẻ mặt dày không biết xấu hổ vậy.
Cô đã làm gì sai nào? Đều đã thân thiết tới bước này rồi, cô không thể quan tâm đến việc cá nhân của anh một chút sao? "Bởi vì, anh sợ là bản thân không tự chủ được, muốn ăn sạch em"
Có Thành Trung đỡ trấn nói: "Hơn nữa, anh có chấp đến khi em hai mươi tuổi là vì khi đó tất cả đầu cô: "Loại chuyện này, sau này em muốn trấn cũng trốn không được. Bây giờ, em an phân cho anh, cũng đừng nghĩ máy chuyện lung tung này nữa. Tuổi còn nhỏ đã bắt đầu không biết trên dưới thế này rồi, nếu để truyền ra ngoài, người ta sẽ nói người làm gia trường như anh không giáo dục em đàng hoàng "Khụ khụ, Cổ Thành Trung, anh đứng đắn mà giáo dục em như vậy có thích hợp không? Em... Em đâu có giờ trò lưu manh với người khác, em cũng không có nói mấy lời tục tĩu nào. Việc... việc gì anh phải đến mức như vậy? Giáo dục em thế này!"
Hứa Trúc Linh bĩu môi, cực kì không vui mà nói.
Có thể cảm nhận được loại tuyệt vọng đó không?
Cô đã luôn chuẩn bị sẵn sàng cho anh tất cả, nhưng Cổ Thành Trung luôn kịp thời ngăn cản, rút tay thối lui, thậm chí còn nghiêm túc giáo dục khiến cho cô cảm thấy mình như là một kẻ mặt dày không biết xấu hổ vậy.
Cô đã làm gì sai nào? Đều đã thân thiết tới bước này rồi, cô không thể quan tâm đến việc cá nhân của anh một chút sao? "Bởi vì, anh sợ là bản thân không tự chủ được, muốn ăn sạch em"
Có Thành Trung đỡ trấn nói: "Hơn nữa, anh có chấp đến khi em hai mươi tuổi là vì khi đó tất cả phương diện trên thân thể em đã hoàn toàn phát triển. Ngoài ra, sau hai mươi lăm tuổi phụ nữ mới nên có thai, như vậy tổn thương đối với sức khỏe sẽ ở tỉ lệ nhà nhất " "Khi dục vọng của đàn ông tới thì trực quan sẽ kích thích hơn so với phụ nữ, vì vậy cũng khó mà chịu đựng được. Không phải anh không muốn em, anh cũng rất muốn được tham lam một chút. Nhưng anh quan tâm đến thân thể của em hơn, những ngày tháng sau này của anh và em còn dài, không cần với những chuyện này, anh phải chờ em từ từ lớn lên." "Có thể em nghĩ rằng chẳng có sự khác biệt nào giữa bây giờ và nửa năm sau, nhưng trong tương lai, em sẽ cảm thấy rằng năm mười chín tuổi mình đã làm chuyện xấu. Nhưng đợi đến khi em hai mươi tuổi, tới tuổi kết hôn hợp pháp rồi, em sẽ cảm thấy khoảnh khắc kết hôn năm hai mươi tuổi, cho anh lần đầu tiên quý giá nhất của em mới là thời điểm tốt nhất." "Anh sợ tương lai em sẽ hối hận, có hiểu không?"
Nghe hết một chuỗi dài này khiến Hứa Trúc Linh vô cùng ngạc nhiên, Cổ Thành Trung lấy đâu ra thời gian để nghiên cứu những thứ này chứ? "Cổ Thành Trung.., sao anh có thể suy nghĩ thấu đáo mọi chuyện như vậy? Phân tích thật đến nơi đến phương diện trên thân thể em đã hoàn toàn phát triển. Ngoài ra, sau hai mươi lăm tuổi phụ nữ mới nên có thai, như vậy tổn thương đối với sức khỏe sẽ ở tỉ lệ nhà nhất " "Khi dục vọng của đàn ông tới thì trực quan sẽ kích thích hơn so với phụ nữ, vì vậy cũng khó mà chịu đựng được. Không phải anh không muốn em, anh cũng rất muốn được tham lam một chút. Nhưng anh quan tâm đến thân thể của em hơn, những ngày tháng sau này của anh và em còn dài, không cần với những chuyện này, anh phải chờ em từ từ lớn lên." "Có thể em nghĩ rằng chẳng có sự khác biệt nào giữa bây giờ và nửa năm sau, nhưng trong tương lai, em sẽ cảm thấy rằng năm mười chín tuổi mình đã làm chuyện xấu. Nhưng đợi đến khi em hai mươi tuổi, tới tuổi kết hôn hợp pháp rồi, em sẽ cảm thấy khoảnh khắc kết hôn năm hai mươi tuổi, cho anh lần đầu tiên quý giá nhất của em mới là thời điểm tốt nhất." "Anh sợ tương lai em sẽ hối hận, có hiểu không?"
Nghe hết một chuỗi dài này khiến Hứa Trúc Linh vô cùng ngạc nhiên, Cổ Thành Trung lấy đâu ra thời gian để nghiên cứu những thứ này chứ? "Cổ Thành Trung.., sao anh có thể suy nghĩ thấu đáo mọi chuyện như vậy? Phân tích thật đến nơi đến chốn " "Cả đời anh chỉ có hứng thú với hai chuyện " "Hai chuyện?" "Kiếm tiền, và yêu em." "Nếu đã có hứng thú, anh sẽ cố gắng làm tốt nhất có thể hiểu không?"
Anh xoa xoa cái đầu nhỏ của Hửa Trúc Linh, cười
Cả đời này anh chỉ quan tâm đến hai chuyện.
Kiếm tiền và yêu em.
Lời này... đúng là rất biết làm rung động trái tim các cô gái. "Vậy cả đời này, em cũng rất có hứng thú với hai chuyện " "Hai chuyện." "Ăn, và yêu anh, rất yêu anh. Giờ thì mau đi tắm nói. di!"
Anh chỉ vào thức ăn bên cạnh rồi nói: "Đây đều là những món em yêu thích, nếu anh nhớ không lầm thì là vậy
Hứa Trúc Linh liếc nhìn chiếc bánh trên bàn bên cảnh, đó quả thực là bánh mousse và vị matcha yêu chốn " "Cả đời anh chỉ có hứng thú với hai chuyện " "Hai chuyện?" "Kiếm tiền, và yêu em." "Nếu đã có hứng thú, anh sẽ cố gắng làm tốt nhất có thể hiểu không?"
Anh xoa xoa cái đầu nhỏ của Hửa Trúc Linh, cười
Cả đời này anh chỉ quan tâm đến hai chuyện.
Kiếm tiền và yêu em.
Lời này... đúng là rất biết làm rung động trái tim các cô gái. "Vậy cả đời này, em cũng rất có hứng thú với hai chuyện " "Hai chuyện." "Ăn, và yêu anh, rất yêu anh. Giờ thì mau đi tắm nói. di!"
Anh chỉ vào thức ăn bên cạnh rồi nói: "Đây đều là những món em yêu thích, nếu anh nhớ không lầm thì là vậy
Hứa Trúc Linh liếc nhìn chiếc bánh trên bàn bên cảnh, đó quả thực là bánh mousse và vị matcha yêu thích của cô.
Ngoài ra còn có rất nhiều số có là đen,
Cô nghĩ, cả đời này của cô, người hiểu bản thân nhất chắc chắn không ai khác ngoài Cổ Thành Trung.
Cô gật đầu lia lịa, giục anh mau đi tắm. Còn cô thị khua khua đôi chân trắng nõn của mình, nhàn nhã mà ăn sô cô la, nghịch điện thoại di động.
Bạch Minh Châu mua vé về nhà rồi, cô ấy không thích nơi này lắm nên Hứa Trúc Linh cũng không ép.
Lúc này, cô ấy đã về đến nhà an toàn.
Sau khi Cổ Thành Trung tắm xong, anh liền dọn dẹp một chút rồi cùng cô rời đi. Dù sao loại yến tiệc này cũng rất nhàm chán, sau đấy có ông cụ chủ trì tổng thể là được rồi. Mà vào lúc này, tại nhà họ Bạch ở Điện Biên. thích của cô.
Ngoài ra còn có rất nhiều số có là đen,
Cô nghĩ, cả đời này của cô, người hiểu bản thân nhất chắc chắn không ai khác ngoài Cổ Thành Trung.
Cô gật đầu lia lịa, giục anh mau đi tắm. Còn cô thị khua khua đôi chân trắng nõn của mình, nhàn nhã mà ăn sô cô la, nghịch điện thoại di động.
Bạch Minh Châu mua vé về nhà rồi, cô ấy không thích nơi này lắm nên Hứa Trúc Linh cũng không ép.
Lúc này, cô ấy đã về đến nhà an toàn.
Sau khi Cổ Thành Trung tắm xong, anh liền dọn dẹp một chút rồi cùng cô rời đi. Dù sao loại yến tiệc này cũng rất nhàm chán, sau đấy có ông cụ chủ trì tổng thể là được rồi. Mà vào lúc này, tại nhà họ Bạch ở Điện Biên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.