Chương 776: Lời trên giường của đàn ông không thể tin
Như Ý
26/06/2021
Một đêm này, hai bố con đều không ngủ, đơn giản là ngồi uống rượu.
Tuổi của Cố Chí Thanh đã lớn, uống trong chốc lát liền say.
Cố Thành Trung hơi say, đưa ông cụ về phòng, liền một mình uống rượu trong phòng làm việc.
Từ trước đến nay anh luôn quy củ, trước đây tuyệt đối sẽ không uống rượu trong phòng làm việc, nhưng bây giờ..
Hứa Trúc Linh đẩy cửa đi vào, khắp phòng mùi rượu.
“Em đến rồi”
Anh thấy cô, vươn tay, thuận thế ôm cô vào lòng, để cô ngồi vững vàng trong lòng mình.
Anh rúc vào sâu trong vai cô, đến hít thở cũng có chút tham lam.
Như là người chết chìm, liều mạng mà bắt lấy cây gỗ nổi cuối cùng Lúc này trong lòng anh rất không dễ chịu Trong lòng Hứa Trúc Linh đau đớn, ôm chặt anh.
“Ngọc Vy sớm muộn cũng phải lập gia đình, anh nên chúc mừng cho cậu ấy”
“Cho nên, anh cũng sẽ phóng túng bản thân một lần, hiện tại… Có phải nhìn anh rất nhếch nhác không?”
Hứa Trúc Linh khẽ gật đầu một cái, lúc người đàn ông trọng tình cảm là đẹp trai nhất.
Em gái lập gia đình, không chút đau lòng, mới có chuyện đó.
Anh và ông cụ đều là người trọng tình nghĩa, vẻ ngoài nhìn lạnh lùng vô tình, trên thực tế lại là người xem trọng tình cảm nhất.
Anh rất quan tâm tới tình thân, cho nên sau khi Cố Thiện Ninh gặp chuyện không may, anh luôn canh cánh trong lòng.
Cố Triệt ba bốn lần khiêu khích, không để ý tình nghĩa máu mủ, mà đến cuối cùng anh vẫn không ra tay độc ác được.
Người anh không quan tâm, sẽ không nói không hỏi, sẽ không dây dưa dài dòng, nhưng người anh quan tâm, anh sẽ bỏ ra tất cả Người đàn ông của cô, cô hiểu rõ nhất.
Anh không hề nhếch nhác chút nào, là người đàn ông đẹp trai nhất thiên hạ.
Cô ôm mặt anh, nói: “Người đàn ông của em rất đẹp trai, uống rượu, ăn cơm, đánh lội làm việc, xuống bếp… Dù bộ dáng nào đều rất đẹp trai”
“Lúc cởi quần áo thì sao?”
“Hả?”
Hứa Trúc Linh không phản ứng kịp.
Cố Thành Trung cởi cà vạt, tùy ý vứt trên mặt đất, sau đó cởi áo sơ mi ra, lộ ra cơ ngực rắn chắc.
Anh uống rượu nên nhiệt độ cơ thể cao.
hơn rất nhiều, bàn tay nhỏ bé của cô không chỗ đặt, đụng tới nhiệt độ trên người anh.
Cô vừa định rút tay về, nhưng không ngờ anh lại nắm chặt cổ tay cô, đặt tay cô lên ngực.
Trái tim dưới da thịt đang đập mạnh.
“Em còn chưa trả lời anh, lúc cởi quân áo có đẹp trai hay không?”
“Đẹp trai…”
Cô rất thành thật, không biết, lúc nói lời này cô lại không kiềm hãm được mà nuốt một ngụm nước bọt”
Cô hốt hoảng dời mắt đi, cảm thấy bầu không khí có chút không đúng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng trong nháy mắt.
Đã… đã tầm một tháng không làm chuyện xấu rồi.
Dù sao sau ba tháng có thể làm chuyện ấy ấy, cô cũng không gấp gáp chuyện này.
Nhưng bây giờ…
Cô bắt đầu sợ, muốn chạy trốn.
“Em… Em nấu canh giải rượu cho anh, vẫn còn đang trên bếp, em đi tắt, để nó không cháy…” . Đam Mỹ Sắc
Cô hốt hoảng muốn rời khỏi, nhưng cánh tay của anh như gọng kìm vậy, khiến cô không thể động đậy.
“Không… Không được… Chỗ này là phòng làm việc mà…”
” Không thích hợp sao?”
“Đương nhiên không thích hợp rồi…. Quá ngượng rồi, đèn… đèn cũng chưa tắt, cửa sổ còn chưa đóng…
“Không ai thấy, đổi chỗ khác vậy”
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Hứa Trúc Linh không biết mình là mình trở về phòng thế nào.
Lúc cô ngủ, còn ôm chặt lấy anh, chui vào trong ngực của anh, cảm thấy cực kỳ an toàn.
Ngày hôm sau, cô không phải tự thức dậy, mà bị tiếng đập cửa của ông cụ dọa tỉnh.
Hai người tốc độ nhanh nhất thay quần áo xong, mở cửa ông cụ liền vọt vào, nhéo lỗ tai Cố Thành Trung.
Hứa Trúc Linh cảm thấy mình như cô chủ của nhà giàu thời cổ đại, lén lút với người hầu.
Sau đó bị ông chủ phát hiện, ông chủ liền phạt người hầu….
Không sai, con trai ruột Cố Thành Trung đang cảm thấy mình như người hầu đang làm chuyện lén lút!
“Con bỏ lời ông đây ngoài tai phải không?
Ba tháng đầu không thể làm chuyện phòng the, con không thế an tĩnh chút sao? Có phải muốn ông đây dạy dỗ con, đánh con vài cái, con mới chịu kiềm chế không?”
“Ông chủ, không được, đây là ruột thịt!”
Chú An nghe nói thế, nhanh chóng khuyên can.
“Ruột thịt? Trong bụng Trúc Linh, không phải ruột thịt của con à? Nếu có chuyện bất trắc, ông đây sẽ đánh cho mẹ con cũng không nhận ra con. Còn ngây ra đó làm gì, nhanh đi gọi bác sĩ!”
Bác sĩ tư nhân vội vàng đến, sau khi làm một loạt kiểm tra, sắc mặt hơi nghiêm trọng: “Quả thật có chút ảnh hưởng, nhưng không có vấn đề gì, cơ thể mẹ rất khỏe mạnh, cho nên em bé phát triển tốt. Nhưng thai nhi trong ba tháng đầu còn đang trong giai đoạn phát triển, mọi thứ đều rất yếu, lần sau đừng ôm tâm lý may mắn này. Người trẻ tuổi à… Phải tiết chế nhiều chút, chú ý một chút.” Bác sĩ nói xong lời cuối cùng, cũng có chút ngượng ngùng.
Sắc mặt Cố Thành Trung âm trầm, người một nhà vạch trần chuyện này… Thật là mất mặt mà.
“Nghe chưa? Thắng nhóc thối! May là cháu trai bảo bối của bố không có việc gì, nếu không con chịu trách nhiệm không nổi đâu”
Ông cụ thở phì phò nói, có cảm giác như hận rèn sắt không thành thép.
Bây giờ Hứa Trúc Linh không nhìn nổi nữa, việc này là anh tình tôi nguyện, sao lại cứ trách Cố Thành Trung?
“Bố à, thực ra con cũng sai, con biết rõ mà còn…
“Con không cần nói bố cũng biết, chắc chắn là thăng nhóc này dỗ ngon dỗ ngọt, lừa gạt con đến đầu váng mắt hoa, con mới chịu đồng ý. Bố nói con nghe, lời nói của đàn ông trên giường, một chữ cũng đừng tin, tất cả đều là lời bỏ đi. Tin vào, chẳng khác nào heo mẹ đòi leo cây”
“Con cứ nghe bố, bố là người từng trải, chúng ta xuống lầu vừa ăn cơm, vừa từ từ nói cho con biết, phải đề phòng đàn ông thế nào…
Tuổi của Cố Chí Thanh đã lớn, uống trong chốc lát liền say.
Cố Thành Trung hơi say, đưa ông cụ về phòng, liền một mình uống rượu trong phòng làm việc.
Từ trước đến nay anh luôn quy củ, trước đây tuyệt đối sẽ không uống rượu trong phòng làm việc, nhưng bây giờ..
Hứa Trúc Linh đẩy cửa đi vào, khắp phòng mùi rượu.
“Em đến rồi”
Anh thấy cô, vươn tay, thuận thế ôm cô vào lòng, để cô ngồi vững vàng trong lòng mình.
Anh rúc vào sâu trong vai cô, đến hít thở cũng có chút tham lam.
Như là người chết chìm, liều mạng mà bắt lấy cây gỗ nổi cuối cùng Lúc này trong lòng anh rất không dễ chịu Trong lòng Hứa Trúc Linh đau đớn, ôm chặt anh.
“Ngọc Vy sớm muộn cũng phải lập gia đình, anh nên chúc mừng cho cậu ấy”
“Cho nên, anh cũng sẽ phóng túng bản thân một lần, hiện tại… Có phải nhìn anh rất nhếch nhác không?”
Hứa Trúc Linh khẽ gật đầu một cái, lúc người đàn ông trọng tình cảm là đẹp trai nhất.
Em gái lập gia đình, không chút đau lòng, mới có chuyện đó.
Anh và ông cụ đều là người trọng tình nghĩa, vẻ ngoài nhìn lạnh lùng vô tình, trên thực tế lại là người xem trọng tình cảm nhất.
Anh rất quan tâm tới tình thân, cho nên sau khi Cố Thiện Ninh gặp chuyện không may, anh luôn canh cánh trong lòng.
Cố Triệt ba bốn lần khiêu khích, không để ý tình nghĩa máu mủ, mà đến cuối cùng anh vẫn không ra tay độc ác được.
Người anh không quan tâm, sẽ không nói không hỏi, sẽ không dây dưa dài dòng, nhưng người anh quan tâm, anh sẽ bỏ ra tất cả Người đàn ông của cô, cô hiểu rõ nhất.
Anh không hề nhếch nhác chút nào, là người đàn ông đẹp trai nhất thiên hạ.
Cô ôm mặt anh, nói: “Người đàn ông của em rất đẹp trai, uống rượu, ăn cơm, đánh lội làm việc, xuống bếp… Dù bộ dáng nào đều rất đẹp trai”
“Lúc cởi quần áo thì sao?”
“Hả?”
Hứa Trúc Linh không phản ứng kịp.
Cố Thành Trung cởi cà vạt, tùy ý vứt trên mặt đất, sau đó cởi áo sơ mi ra, lộ ra cơ ngực rắn chắc.
Anh uống rượu nên nhiệt độ cơ thể cao.
hơn rất nhiều, bàn tay nhỏ bé của cô không chỗ đặt, đụng tới nhiệt độ trên người anh.
Cô vừa định rút tay về, nhưng không ngờ anh lại nắm chặt cổ tay cô, đặt tay cô lên ngực.
Trái tim dưới da thịt đang đập mạnh.
“Em còn chưa trả lời anh, lúc cởi quân áo có đẹp trai hay không?”
“Đẹp trai…”
Cô rất thành thật, không biết, lúc nói lời này cô lại không kiềm hãm được mà nuốt một ngụm nước bọt”
Cô hốt hoảng dời mắt đi, cảm thấy bầu không khí có chút không đúng.
Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô đỏ bừng trong nháy mắt.
Đã… đã tầm một tháng không làm chuyện xấu rồi.
Dù sao sau ba tháng có thể làm chuyện ấy ấy, cô cũng không gấp gáp chuyện này.
Nhưng bây giờ…
Cô bắt đầu sợ, muốn chạy trốn.
“Em… Em nấu canh giải rượu cho anh, vẫn còn đang trên bếp, em đi tắt, để nó không cháy…” . Đam Mỹ Sắc
Cô hốt hoảng muốn rời khỏi, nhưng cánh tay của anh như gọng kìm vậy, khiến cô không thể động đậy.
“Không… Không được… Chỗ này là phòng làm việc mà…”
” Không thích hợp sao?”
“Đương nhiên không thích hợp rồi…. Quá ngượng rồi, đèn… đèn cũng chưa tắt, cửa sổ còn chưa đóng…
“Không ai thấy, đổi chỗ khác vậy”
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Hứa Trúc Linh không biết mình là mình trở về phòng thế nào.
Lúc cô ngủ, còn ôm chặt lấy anh, chui vào trong ngực của anh, cảm thấy cực kỳ an toàn.
Ngày hôm sau, cô không phải tự thức dậy, mà bị tiếng đập cửa của ông cụ dọa tỉnh.
Hai người tốc độ nhanh nhất thay quần áo xong, mở cửa ông cụ liền vọt vào, nhéo lỗ tai Cố Thành Trung.
Hứa Trúc Linh cảm thấy mình như cô chủ của nhà giàu thời cổ đại, lén lút với người hầu.
Sau đó bị ông chủ phát hiện, ông chủ liền phạt người hầu….
Không sai, con trai ruột Cố Thành Trung đang cảm thấy mình như người hầu đang làm chuyện lén lút!
“Con bỏ lời ông đây ngoài tai phải không?
Ba tháng đầu không thể làm chuyện phòng the, con không thế an tĩnh chút sao? Có phải muốn ông đây dạy dỗ con, đánh con vài cái, con mới chịu kiềm chế không?”
“Ông chủ, không được, đây là ruột thịt!”
Chú An nghe nói thế, nhanh chóng khuyên can.
“Ruột thịt? Trong bụng Trúc Linh, không phải ruột thịt của con à? Nếu có chuyện bất trắc, ông đây sẽ đánh cho mẹ con cũng không nhận ra con. Còn ngây ra đó làm gì, nhanh đi gọi bác sĩ!”
Bác sĩ tư nhân vội vàng đến, sau khi làm một loạt kiểm tra, sắc mặt hơi nghiêm trọng: “Quả thật có chút ảnh hưởng, nhưng không có vấn đề gì, cơ thể mẹ rất khỏe mạnh, cho nên em bé phát triển tốt. Nhưng thai nhi trong ba tháng đầu còn đang trong giai đoạn phát triển, mọi thứ đều rất yếu, lần sau đừng ôm tâm lý may mắn này. Người trẻ tuổi à… Phải tiết chế nhiều chút, chú ý một chút.” Bác sĩ nói xong lời cuối cùng, cũng có chút ngượng ngùng.
Sắc mặt Cố Thành Trung âm trầm, người một nhà vạch trần chuyện này… Thật là mất mặt mà.
“Nghe chưa? Thắng nhóc thối! May là cháu trai bảo bối của bố không có việc gì, nếu không con chịu trách nhiệm không nổi đâu”
Ông cụ thở phì phò nói, có cảm giác như hận rèn sắt không thành thép.
Bây giờ Hứa Trúc Linh không nhìn nổi nữa, việc này là anh tình tôi nguyện, sao lại cứ trách Cố Thành Trung?
“Bố à, thực ra con cũng sai, con biết rõ mà còn…
“Con không cần nói bố cũng biết, chắc chắn là thăng nhóc này dỗ ngon dỗ ngọt, lừa gạt con đến đầu váng mắt hoa, con mới chịu đồng ý. Bố nói con nghe, lời nói của đàn ông trên giường, một chữ cũng đừng tin, tất cả đều là lời bỏ đi. Tin vào, chẳng khác nào heo mẹ đòi leo cây”
“Con cứ nghe bố, bố là người từng trải, chúng ta xuống lầu vừa ăn cơm, vừa từ từ nói cho con biết, phải đề phòng đàn ông thế nào…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.