Tổng Tài Bá Đạo Và Cô Vợ Thám Tử
Chương 24: Ngạo Thiên Bị Chọc Tức
Lan Hồ Điệp 134
29/03/2019
Lời nói của Wind như mũi tên đâm thẳng vào trái tim anh.
Trong lòng cô, anh là một người tồi tệ đến như vậy sao?
Cô gái ngồi bên cạnh đơ người với lời nói của Wind, Ngạo Thiên là loại người gì chứ, cô gái này không biết chữ chết viết ra làm sao, sao dám nói anh như vậy?
Cô gái ôm trong lòng sự tọc mạch, ngồi thẳng người lại, rút đôi tay mềm mại của mình ra khỏi tay anh, ánh mắt hiếu kỳ nhìn Ngạo Thiên rồi nhìn sang Wind chờ xem kịch vui.
Chờ mãi cô gái cũng không thấy Ngạo Thiên có hành động gì khác thường, cô gái nhíu mày khó hiểu nhìn anh.
Nhìn thấy Ngạo Thiên lúc này vì kiềm chế cơn thịnh nộ trong lòng, gương mặt cũng trở nên đỏ ké.
Sao Ngạo Thiên có thể bỏ qua cho sự hỗn xược của cô gái này, sao anh lại bình tĩnh đến như vậy?
Với tính khí ngạo mạn của Ngạo Thiên, theo thường lệ chỉ cần người nào không biết lượng sức mình, chọc giận đến anh thì kết cuộc của kẻ đó, sẽ thê thảm vô cùng.
Trong lòng nghĩ vậy, nhưng ngay sau đó cặp mắt khó hiểu của cô gái chợt hiện lên sáng.
Chẳng lẽ cô gái trước mặt này, là cô gái Ngạo Thiên đã cho người tìm suốt một tháng nay?
Trong lúc cô gái còn đang chăm chú quan sát Wind, đột nhiên giọng nói của Ngạo Thiên vang lên.
- Em nói lại một lần nữa xem!
Ngạo Thiên tức giận phun ra từng chữ một, sắc mặt của Ngạo Thiên lúc này thật đáng sợ, khiến tính tình ương ngạnh của Wind không cánh mà bay.
Cô bị Ngạo Thiên nhìn đến toát mồ hôi lạnh, liền muốn rời đi.
Ở cùng chỗ với người đàn ông này, thật nguy hiểm.
Wind đứng lên nhìn Ngạo Thiên nói.
- Xem như chúng ta đã xem mắt xong, anh cứ về nói với bà nội của anh, chúng ta không hợp.
Tôi có hẹn nên đi trước.
Wind nói xong lập tức xoay người lại bỏ chạy cho mau, không biết vì sao mỗi khi đối diện với bộ dạng hung hăng của anh, cô liền muốn dùng chiêu chạy cho xong.
Đột nhiên cổ tay của Wind bị một bàn tay to lớn, với lực khiếp người tóm lấy kéo lại.
- Lại muốn bỏ trốn!
Âm thanh lạnh lẽo phía sau khiến Wind rùng mình một cái, miệng bất giác lập lại lời nói của anh.
Lại muốn bỏ trốn.
Chẳng lẽ anh ấy biết mình vì trốn anh ấy, nên mới đến Thành Phố X này?
Wind xoay mặt lại cố nặn ra một nụ cười miễn cưỡng đáp.
- Bỏ trốn?
Nào có, tôi thật sự có hẹn với bạn trai.
Wind quýnh lên không biết nói gì, đành bịa đại một cái cớ để anh buông cô ra.
Không ngờ khi Ngạo Thiên nghe Wind nhắc đến hai từ bạn trai, trong lòng tức đến muốn giết người.
Bàn tay đang siết chặt cổ tay của Wind, càng dùng thêm sức khiến cô đau đến gương mặt xinh đẹp trở nên nhăn nhó.
Cô gái ngồi bên cạnh thản nhiên khoanh hai tay trước ngực, lắc đầu tỏ ra tiếc nuối cho Wind.
Trong lòng thầm nghĩ, cô gái này thật sự không hiểu đàn ông.
Với đàn ông thì đừng bao giờ khiêu chiến sự nhẫn nại của bọn họ.
- Tử Mộng Chi!
Bạn trai của em là ai?
Từ ai cuối cùng Ngạo Thiên gằm lên trong cơn phẫn nộ, ánh mắt sắc bén lúc này đã bị cái gọi là ghen tuông che mờ.
Wind không ngờ lúc này Ngạo Thiên đã bị cô chọc tức đến quên đi việc hai người đang ở nơi công cọng.
Wind liếc nhìn xung quanh bắt gặp ánh mắt tò mò của những người ngồi bên cạnh, nhìn họ bàn tán xôn xao, cô khó chịu trừng Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên không quan tâm đến vẻ mặt ái ngại của Wind, anh dùng thêm chút sức kéo Wind về phía của mình, lớn tiếng quát.
- Là ai?
Bị Ngạo Thiên lớn giọng chất vấn, cô hốt hoảng không biết lấy đâu ra bạn trai để nói với Ngạo Thiên, đột nhiên phía trước bước tới một người đàn ông, nhìn cũng đẹp trai tuy không tuấn tú phong độ như Ngạo Thiên, nhưng cũng tạm được.
Wind bắt thình lình vươn tay tới, nắm lấy tay của người đàn ông, kéo hắn lại bên cạnh của mình.
Tên đàn ông đột nhiên bị một người đẹp lôi kéo, trong lòng sung sướng hắn đứng yên bên cạnh Wind.
Wind cũng bất ngờ, khi người đàn ông lại ngoan ngoãn đứng yên đó.
Gặp mắt sắc bén của Ngạo Thiên lúc này, vì phẫn nộ nên chỉ còn lại những tia máu đỏ.
Anh hiên ngang nhìn chằm chằm vào bàn tay của Wind, đang nắm chặt tay tên đàn ông kia.
Wind thừa lúc Ngạo Thiên không để ý vội vàng rút tay về, cô choàng hai tay qua cánh tay của người đàn ông nói.
- Anh yêu, sao anh đến trễ như vậy?
Người đàn ông ngây người nhìn Wind khi nghe cô nói vậy, trong lòng còn nghĩ, hôm nay hắn thật may ra đường nhặt được của quý.
Nhưng ngay sau đó hắn cảm giác được một luồn hàn khí đang xông thẳng vào người hắn, hắn rùng mình một cái, cặp mắt bất giác nhìn sang Ngạo Thiên.
Sắc mặt của Ngạo Thiên lúc này y như quỷ dữ, ánh mắt mang theo nộ khí rõ rệt, như muốn ăn tươi nuốt sống hắn ta.
Lúc này hắn mới ý thức rằng, mình đã bị cô gái xinh đẹp này, đem ra làm vật hy sinh.
- Tự Mộng Chi!
Ngạo Thiên tức giận gầm lên tên lẫn họ của cô, ở bên cạnh cô gái này anh thật sự không thể giữ được sự trầm tĩnh.
Anh bước nhanh tới bàn tay cường tráng vươn ra đoạt lấy cánh tay của Wind, lúc này đang nắm chặt tay tên đàn ông kia, anh mạnh tay kéo cô về phía mình.
Lần này Ngạo Thiên thật sự nổi giận, anh dùng sức thật mạnh, sức lực kinh hồn khiến thân thể nhỏ bé của Wind ngã vào lồng ngực vạm vỡ của anh.
Mùi hương quen thuộc đã lẫn quẫn trong đầu cô cả tháng nay xông thẳng vào mũi, khiến trái tim cô nhảy loạn.
Ngạo Thiên ôm chặt Wind trong lòng, như muốn thể hiện chủ quyền của mình, anh nhìn tên đàn ông gọi là bạn trai của cô lạnh giọng nói.
- Cậu cũng thật to gan, người phụ nữ của Ngạo Thiên tôi mà cậu cũng dám đụng đến.
Lời nói của Ngạo Thiên như viên đạn bắn thẳng vào đầu của hắn, tuy hắn không quen biết với Ngạo Thiên, nhưng ở Thành Phố X này, ai ai đều biết hai thế lực hắc bang lớn nhất chính là Hội Thần Hoa của Thần Phong và Bang Ngạo Long của Ngạo Thiên.
Nhìn vào thần thái ngông cuồng ngạo mạn trên gương mặt của Ngạo Thiên, hắn biết Ngạo Thiên này và Ngạo Thiên thủ lĩnh của Bang Ngạo Long là cùng chung một người.
Hắn run rẩy nhìn Ngạo Thiên lắp bắp nói.
- Ngạo........Tổng....... tôi.....tôi..... và cô gái này......không quen biết..... cậu đừng hiểu lầm.
Nói xong hắn y như một mũi tên xông thẳng ra ngoài cửa chính biến mất.
Wind bị Ngạo Thiên ôm trong lòng, cô
kinh ngạc ngước mặt lên nhìn Ngạo Thiên.
Vừa rồi Ngạo Thiên đã làm gì, sao lại khiến người đàn ông kia, sợ như vừa gặp phải ma?
Suy nghĩ mãi Wind cũng không biết, cô nhìn Ngạo Thiên nói.
- Hắn đúng là một tên vô dụng, mới nghe anh nói tên của mình đã sợ đến như vậy.
Tôi thật không hiểu cái tên Ngạo Thiên của anh, có gì mà đáng sợ đến như vậy?
Cô gái ngồi bên cạnh từ nãy giờ luôn quan sát Ngạo Thiên và Wind.
Lúc này mới đứng lên, nhìn hai người cười tươi nói.
- Anh Thiên cô gái nhỏ của anh thật thú vị, thảo nào cô ấy có thể khiến anh hồn vía lên mây.
Ngạo Thiên không nói gì chỉ nhìn cô gái, gật đầu một cái.
Cô gái chuyển tầm mắt của mình từ Ngạo Thiên sang Wind.
- Nhiệm vụ phá đám anh Thiên đi xem mắt của em đã xong, em đi về trước.
Chúc chị may mắn.
Cô gái nhìn Wind nói, nói xong cô nháy mắt với Wind một cái.
Trước khi đi cô gái ghé sát vào tai Wind nói nhỏ.
- Chị thật may mắn, đã chiếm được trái tim của Anh Thiên nhà em.
Cô gái nói xong thản nhiên rời đi, còn những việc xảy ra sau này không liên quan gì đến cô nữa.
Trong lòng cô, anh là một người tồi tệ đến như vậy sao?
Cô gái ngồi bên cạnh đơ người với lời nói của Wind, Ngạo Thiên là loại người gì chứ, cô gái này không biết chữ chết viết ra làm sao, sao dám nói anh như vậy?
Cô gái ôm trong lòng sự tọc mạch, ngồi thẳng người lại, rút đôi tay mềm mại của mình ra khỏi tay anh, ánh mắt hiếu kỳ nhìn Ngạo Thiên rồi nhìn sang Wind chờ xem kịch vui.
Chờ mãi cô gái cũng không thấy Ngạo Thiên có hành động gì khác thường, cô gái nhíu mày khó hiểu nhìn anh.
Nhìn thấy Ngạo Thiên lúc này vì kiềm chế cơn thịnh nộ trong lòng, gương mặt cũng trở nên đỏ ké.
Sao Ngạo Thiên có thể bỏ qua cho sự hỗn xược của cô gái này, sao anh lại bình tĩnh đến như vậy?
Với tính khí ngạo mạn của Ngạo Thiên, theo thường lệ chỉ cần người nào không biết lượng sức mình, chọc giận đến anh thì kết cuộc của kẻ đó, sẽ thê thảm vô cùng.
Trong lòng nghĩ vậy, nhưng ngay sau đó cặp mắt khó hiểu của cô gái chợt hiện lên sáng.
Chẳng lẽ cô gái trước mặt này, là cô gái Ngạo Thiên đã cho người tìm suốt một tháng nay?
Trong lúc cô gái còn đang chăm chú quan sát Wind, đột nhiên giọng nói của Ngạo Thiên vang lên.
- Em nói lại một lần nữa xem!
Ngạo Thiên tức giận phun ra từng chữ một, sắc mặt của Ngạo Thiên lúc này thật đáng sợ, khiến tính tình ương ngạnh của Wind không cánh mà bay.
Cô bị Ngạo Thiên nhìn đến toát mồ hôi lạnh, liền muốn rời đi.
Ở cùng chỗ với người đàn ông này, thật nguy hiểm.
Wind đứng lên nhìn Ngạo Thiên nói.
- Xem như chúng ta đã xem mắt xong, anh cứ về nói với bà nội của anh, chúng ta không hợp.
Tôi có hẹn nên đi trước.
Wind nói xong lập tức xoay người lại bỏ chạy cho mau, không biết vì sao mỗi khi đối diện với bộ dạng hung hăng của anh, cô liền muốn dùng chiêu chạy cho xong.
Đột nhiên cổ tay của Wind bị một bàn tay to lớn, với lực khiếp người tóm lấy kéo lại.
- Lại muốn bỏ trốn!
Âm thanh lạnh lẽo phía sau khiến Wind rùng mình một cái, miệng bất giác lập lại lời nói của anh.
Lại muốn bỏ trốn.
Chẳng lẽ anh ấy biết mình vì trốn anh ấy, nên mới đến Thành Phố X này?
Wind xoay mặt lại cố nặn ra một nụ cười miễn cưỡng đáp.
- Bỏ trốn?
Nào có, tôi thật sự có hẹn với bạn trai.
Wind quýnh lên không biết nói gì, đành bịa đại một cái cớ để anh buông cô ra.
Không ngờ khi Ngạo Thiên nghe Wind nhắc đến hai từ bạn trai, trong lòng tức đến muốn giết người.
Bàn tay đang siết chặt cổ tay của Wind, càng dùng thêm sức khiến cô đau đến gương mặt xinh đẹp trở nên nhăn nhó.
Cô gái ngồi bên cạnh thản nhiên khoanh hai tay trước ngực, lắc đầu tỏ ra tiếc nuối cho Wind.
Trong lòng thầm nghĩ, cô gái này thật sự không hiểu đàn ông.
Với đàn ông thì đừng bao giờ khiêu chiến sự nhẫn nại của bọn họ.
- Tử Mộng Chi!
Bạn trai của em là ai?
Từ ai cuối cùng Ngạo Thiên gằm lên trong cơn phẫn nộ, ánh mắt sắc bén lúc này đã bị cái gọi là ghen tuông che mờ.
Wind không ngờ lúc này Ngạo Thiên đã bị cô chọc tức đến quên đi việc hai người đang ở nơi công cọng.
Wind liếc nhìn xung quanh bắt gặp ánh mắt tò mò của những người ngồi bên cạnh, nhìn họ bàn tán xôn xao, cô khó chịu trừng Ngạo Thiên.
Ngạo Thiên không quan tâm đến vẻ mặt ái ngại của Wind, anh dùng thêm chút sức kéo Wind về phía của mình, lớn tiếng quát.
- Là ai?
Bị Ngạo Thiên lớn giọng chất vấn, cô hốt hoảng không biết lấy đâu ra bạn trai để nói với Ngạo Thiên, đột nhiên phía trước bước tới một người đàn ông, nhìn cũng đẹp trai tuy không tuấn tú phong độ như Ngạo Thiên, nhưng cũng tạm được.
Wind bắt thình lình vươn tay tới, nắm lấy tay của người đàn ông, kéo hắn lại bên cạnh của mình.
Tên đàn ông đột nhiên bị một người đẹp lôi kéo, trong lòng sung sướng hắn đứng yên bên cạnh Wind.
Wind cũng bất ngờ, khi người đàn ông lại ngoan ngoãn đứng yên đó.
Gặp mắt sắc bén của Ngạo Thiên lúc này, vì phẫn nộ nên chỉ còn lại những tia máu đỏ.
Anh hiên ngang nhìn chằm chằm vào bàn tay của Wind, đang nắm chặt tay tên đàn ông kia.
Wind thừa lúc Ngạo Thiên không để ý vội vàng rút tay về, cô choàng hai tay qua cánh tay của người đàn ông nói.
- Anh yêu, sao anh đến trễ như vậy?
Người đàn ông ngây người nhìn Wind khi nghe cô nói vậy, trong lòng còn nghĩ, hôm nay hắn thật may ra đường nhặt được của quý.
Nhưng ngay sau đó hắn cảm giác được một luồn hàn khí đang xông thẳng vào người hắn, hắn rùng mình một cái, cặp mắt bất giác nhìn sang Ngạo Thiên.
Sắc mặt của Ngạo Thiên lúc này y như quỷ dữ, ánh mắt mang theo nộ khí rõ rệt, như muốn ăn tươi nuốt sống hắn ta.
Lúc này hắn mới ý thức rằng, mình đã bị cô gái xinh đẹp này, đem ra làm vật hy sinh.
- Tự Mộng Chi!
Ngạo Thiên tức giận gầm lên tên lẫn họ của cô, ở bên cạnh cô gái này anh thật sự không thể giữ được sự trầm tĩnh.
Anh bước nhanh tới bàn tay cường tráng vươn ra đoạt lấy cánh tay của Wind, lúc này đang nắm chặt tay tên đàn ông kia, anh mạnh tay kéo cô về phía mình.
Lần này Ngạo Thiên thật sự nổi giận, anh dùng sức thật mạnh, sức lực kinh hồn khiến thân thể nhỏ bé của Wind ngã vào lồng ngực vạm vỡ của anh.
Mùi hương quen thuộc đã lẫn quẫn trong đầu cô cả tháng nay xông thẳng vào mũi, khiến trái tim cô nhảy loạn.
Ngạo Thiên ôm chặt Wind trong lòng, như muốn thể hiện chủ quyền của mình, anh nhìn tên đàn ông gọi là bạn trai của cô lạnh giọng nói.
- Cậu cũng thật to gan, người phụ nữ của Ngạo Thiên tôi mà cậu cũng dám đụng đến.
Lời nói của Ngạo Thiên như viên đạn bắn thẳng vào đầu của hắn, tuy hắn không quen biết với Ngạo Thiên, nhưng ở Thành Phố X này, ai ai đều biết hai thế lực hắc bang lớn nhất chính là Hội Thần Hoa của Thần Phong và Bang Ngạo Long của Ngạo Thiên.
Nhìn vào thần thái ngông cuồng ngạo mạn trên gương mặt của Ngạo Thiên, hắn biết Ngạo Thiên này và Ngạo Thiên thủ lĩnh của Bang Ngạo Long là cùng chung một người.
Hắn run rẩy nhìn Ngạo Thiên lắp bắp nói.
- Ngạo........Tổng....... tôi.....tôi..... và cô gái này......không quen biết..... cậu đừng hiểu lầm.
Nói xong hắn y như một mũi tên xông thẳng ra ngoài cửa chính biến mất.
Wind bị Ngạo Thiên ôm trong lòng, cô
kinh ngạc ngước mặt lên nhìn Ngạo Thiên.
Vừa rồi Ngạo Thiên đã làm gì, sao lại khiến người đàn ông kia, sợ như vừa gặp phải ma?
Suy nghĩ mãi Wind cũng không biết, cô nhìn Ngạo Thiên nói.
- Hắn đúng là một tên vô dụng, mới nghe anh nói tên của mình đã sợ đến như vậy.
Tôi thật không hiểu cái tên Ngạo Thiên của anh, có gì mà đáng sợ đến như vậy?
Cô gái ngồi bên cạnh từ nãy giờ luôn quan sát Ngạo Thiên và Wind.
Lúc này mới đứng lên, nhìn hai người cười tươi nói.
- Anh Thiên cô gái nhỏ của anh thật thú vị, thảo nào cô ấy có thể khiến anh hồn vía lên mây.
Ngạo Thiên không nói gì chỉ nhìn cô gái, gật đầu một cái.
Cô gái chuyển tầm mắt của mình từ Ngạo Thiên sang Wind.
- Nhiệm vụ phá đám anh Thiên đi xem mắt của em đã xong, em đi về trước.
Chúc chị may mắn.
Cô gái nhìn Wind nói, nói xong cô nháy mắt với Wind một cái.
Trước khi đi cô gái ghé sát vào tai Wind nói nhỏ.
- Chị thật may mắn, đã chiếm được trái tim của Anh Thiên nhà em.
Cô gái nói xong thản nhiên rời đi, còn những việc xảy ra sau này không liên quan gì đến cô nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.