Chương 33: Anh ta thích thú nhìn cô.
Lyli Luna
24/12/2021
“Chuyên viên cấp cao? Cô có nhầm không đấy tôi nhìn cô hình như còn chưa tốt
nghiệp đại học.” - Cô gái nhỏ con trợn mắt nhìn một lượt từ đầu tới chân Trương Tú Anh. Cô mặc bộ đồ công sở tiêu chuẩn, áo sơ mi trắng, chân
váy bút chì ngang gối, mái tóc đen dài búi gọn gàng sau gáy. Nhìn gương
mặt cô rất trẻ nên không trách cô gái kia hiểu lầm cô chưa tốt nghiệp
đại học.
“Tôi hai mươi tư tuổi rồi.” Trương Tú Anh trả lời thắc mắc của cô ta, sau đó ngước nhìn đồng hồ, đã mười giờ mười lăm phút, sắp tới lượt cô rồi.
Cô gái nhỏ con định nói thêm gì nữa nhưng nhìn thái độ không muốn tiếp chuyện nữa của Trương Tú Anh nên đành im lặng.
Mười giờ ba mươi phút Lisa bước ra khỏi phòng phỏng vấn, thông báo, tốp cuối cùng của danh sách những ứng viên của vị trí chuyên viên cấp cao sẽ chuẩn bị phỏng vấn trong vòng 10 phút nữa, mọi người hãy chuẩn bị. Lúc này cô gái nhỏ Con đã bước vào một phòng khác phỏng vấn cho vị trí trong phòng hành chính của công ty.
Tới lượt nhóm năm người Trương Tú Anh vào
phỏng vấn. Sau hai vòng đầu, ba người đã bị loại, còn Trương Tú Anh và một người đàn ông nữa bước vào vòng phỏng vấn trực tiếp cuối cùng. Chờ đợi họ là bốn lãnh đạo cao cấp của BIS sẽ hỏi họ những câu hỏi khác nhau.
Trương Tú Anh bước vào phòng, ba vị giám thị đã sẵn sàng ghế còn lại ở chính giữa vẫn đang trống. Tiếng cửa phòng mở ra ba vị giám khảo đồng loạt đứng dậy, cúi đầu.
“Thịnh Tổng!”
Vì Ngồi quay lưng lại với cửa nên Trương Tú Anh không nhìn thấy người đang đi vào nhưng cô đoán khả năng là lãnh đạo cao nhất của công ty tham dự buổi phỏng vấn.
Không để cô phải đợi lâu chiếc ghế trống trước mặt có người ngồi xuống, gương mặt không biểu cảm hiện ra trước mắt Trương Tú ANh.
Là anh ta, Thịnh - Thiên -Vĩ, người mà mới tối hôm trước vinh dự được cô gọi là chó con. Trong lòng Trương Tú Anh không khỏi kêu khổ, bất giác cúi đầu lấy tay khều khẩu mấy sợi tóc dường như cô nghĩ mấy sợi tóc ấy sẽ che bớt đi gương mặt của cô khiến THịnh Thiên Vĩ không nhận ra cô vậy.
Thịnh Thiên Vĩ thu hết biểu cảm của Trương Tú Anh vào mắt, anh ta thích thú nhìn cô.
Không như những gì Tú Anh nghĩ, anh ta sẽ lấy việc công để trả thù riêng, cuộc phỏng vấn chỉ
xoay quanh các vấn đề chuyên môn. Mọi thứ diễn ra hết sức suôn sẻ, Trương Tú Anh còn có thêm chút hảo cảm với anh ta là một người quân tự đại trượng phu. Phỏng vấn của cô rất thành công, sau hai phút hội ý Lisa thông báo Trương Tú Anh trúng tuyển, mọi người có thể về. Trương Tú ANh thở phào nhẹ nhõm vừa nhấc chân định bước đi thì một giọng nói lạnh lùng vang lên phía sau lưng cô.
“Cô gì nhỉ? Trương Tú Anh ở lại gặp tôi một lát. Những người còn lại ra ngoài trước” - Thịnh Thiên Vĩ rất tự nhiên, còn ra vẻ không nhớ nổi tên cô phải cầm tỜ CV để đọc lại tên cô một lần nữa.
“Tôi hai mươi tư tuổi rồi.” Trương Tú Anh trả lời thắc mắc của cô ta, sau đó ngước nhìn đồng hồ, đã mười giờ mười lăm phút, sắp tới lượt cô rồi.
Cô gái nhỏ con định nói thêm gì nữa nhưng nhìn thái độ không muốn tiếp chuyện nữa của Trương Tú Anh nên đành im lặng.
Mười giờ ba mươi phút Lisa bước ra khỏi phòng phỏng vấn, thông báo, tốp cuối cùng của danh sách những ứng viên của vị trí chuyên viên cấp cao sẽ chuẩn bị phỏng vấn trong vòng 10 phút nữa, mọi người hãy chuẩn bị. Lúc này cô gái nhỏ Con đã bước vào một phòng khác phỏng vấn cho vị trí trong phòng hành chính của công ty.
Tới lượt nhóm năm người Trương Tú Anh vào
phỏng vấn. Sau hai vòng đầu, ba người đã bị loại, còn Trương Tú Anh và một người đàn ông nữa bước vào vòng phỏng vấn trực tiếp cuối cùng. Chờ đợi họ là bốn lãnh đạo cao cấp của BIS sẽ hỏi họ những câu hỏi khác nhau.
Trương Tú Anh bước vào phòng, ba vị giám thị đã sẵn sàng ghế còn lại ở chính giữa vẫn đang trống. Tiếng cửa phòng mở ra ba vị giám khảo đồng loạt đứng dậy, cúi đầu.
“Thịnh Tổng!”
Vì Ngồi quay lưng lại với cửa nên Trương Tú Anh không nhìn thấy người đang đi vào nhưng cô đoán khả năng là lãnh đạo cao nhất của công ty tham dự buổi phỏng vấn.
Không để cô phải đợi lâu chiếc ghế trống trước mặt có người ngồi xuống, gương mặt không biểu cảm hiện ra trước mắt Trương Tú ANh.
Là anh ta, Thịnh - Thiên -Vĩ, người mà mới tối hôm trước vinh dự được cô gọi là chó con. Trong lòng Trương Tú Anh không khỏi kêu khổ, bất giác cúi đầu lấy tay khều khẩu mấy sợi tóc dường như cô nghĩ mấy sợi tóc ấy sẽ che bớt đi gương mặt của cô khiến THịnh Thiên Vĩ không nhận ra cô vậy.
Thịnh Thiên Vĩ thu hết biểu cảm của Trương Tú Anh vào mắt, anh ta thích thú nhìn cô.
Không như những gì Tú Anh nghĩ, anh ta sẽ lấy việc công để trả thù riêng, cuộc phỏng vấn chỉ
xoay quanh các vấn đề chuyên môn. Mọi thứ diễn ra hết sức suôn sẻ, Trương Tú Anh còn có thêm chút hảo cảm với anh ta là một người quân tự đại trượng phu. Phỏng vấn của cô rất thành công, sau hai phút hội ý Lisa thông báo Trương Tú Anh trúng tuyển, mọi người có thể về. Trương Tú ANh thở phào nhẹ nhõm vừa nhấc chân định bước đi thì một giọng nói lạnh lùng vang lên phía sau lưng cô.
“Cô gì nhỉ? Trương Tú Anh ở lại gặp tôi một lát. Những người còn lại ra ngoài trước” - Thịnh Thiên Vĩ rất tự nhiên, còn ra vẻ không nhớ nổi tên cô phải cầm tỜ CV để đọc lại tên cô một lần nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.