Chương 27: “Các mối quan hệ khác?”
Lyli Luna
24/12/2021
Đặng Việt chỉ vào tấm ảnh khai giảng của Trương Tú ANH, cô mặc quần bò, áo
phông trắng, tóc buộc đuôi ngựa, gương mặt có hơi bầu bĩnh hơn bây giờ,
hình như cô tăng cân hơn. Đôi mắt rực sáng đầy sức sống.
Tiếp theo là một loạt ảnh cô ở trên giảng đường, đi trong sân trường, trong thư viện, trong căng tin, diễn thuyết tại hội nghị sinh viên, thi hùng biện, cô đi làm thêm ở quán cà phê, làm thêm ở văn phòng của trường... tất cả đều do mấy nam sinh si mê cô ngày đó chụp lại. Đặng Việt phải rất vất vả mới lấy được chúng.
Ngoài ra tài liệu của học sinh trong học viện Hoàng gia là bảo mật hoàn toàn, nhưng Đặng Việt lấy danh nghĩa của Lăng Quốc Thiên, chồng của cô ấy, nên có thể dễ dàng xem được. Có thể thấy Trương Tú Anh khi còn đi học là một học sinh. xuất sắc, các môn học của cô đều đạt điểm A và A+. Các hoạt động cô cũng rất nổi bật. Ấn tượng của các giáo viên về cô cực kì tốt, họ luôn tiếc nuối khi không thể giữ cô lại trường.
“Các mối quan hệ khác?” - Lăng Quốc Thiên hỏi.
“Trong suốt quá trình học và sau khi tốt nghiệp không thấy có quan hệ yêu đương, những người ở học viện thường trêu đùa cô ấy là thánh nữ chỉ nhìn chứ không thể động vào.” - Đặng Việt biết Lăng Quốc Thiên đang quan tâm tới điều gì nên trả lời vào trọng tâm.
“Trương gia khá giả như vậy tại sao cô ấy lại phải đi học nhờ vào học bổng? tại sao cô ấy lại phải tất bật đi làm thêm? Không lẽ Trương gia không chu cấp cho cô ấy?” - Lăng Quốc Thiên đặt ra hàng loạt câu hỏi.
“Đúng vậy, Trương Vân Sơn đã từ mặt Trương Tú Anh từ sau vụ việc sáu năm trước. Sau đó ông ta bắt Trương Tú Anh phải ra nước ngoài. Chỉ có một người đàn bà hay được gọi là vú Từ, người hầu theo chăm sóc cô ấy từ nhỏ được đi theo. Hằng tháng ông ta chỉ chu cấp cho cô ấy một phần sinh hoạt phí” .
“Họ sống cùng nhau tại một ngôi nhà nhỏ ngoại ô, cùng nhà với em gái của vú Từ, trong tuần Trương Tú Anh ở kí túc xá, cuối tuần cô ấy sẽ về nhà ngoại ô ở cùng vú Từ” .
Sau này khi tốt nghiệp đi làm, cô ấy thuê một căn hộ nhỏ trong thành phố, nhưng ở đó rất ít, hầu hết thời gian có thể thu xếp được cô ấy đều về căn nhà ở ngoại ô sống cùng gia đình vú Từ. Có vẻ quan hệ giữa bọn họ rất tốt.
Đặng Việt lại rút ra mấy tấm ảnh còn lại. Mắt anh ta hấp háy.
“Anh không ngờ được đầu, VỢ anh là nhân tài hiếm có trong giới đầu tư. Được xếp vào top một những nhân sự được các công ty săn đầu người săn đón. Thông thạo 4 ngoại ngữ. Trước khi về nước cô ấy từng là người châu Á duy nhất trong năm người sáng lập và điều hành ra hệ thống tư vấn và quỹ đầu đầu tư của ngân hàng ASC đấy. Đúng là bất ngờ.Thảo nào cô ấy dám gọi Thịnh Tổng là chó con đáng ghét” - Đặng Việt vẫn còn nhớ vẻ mặt của Thịnh Thiên Vĩ khi nghe thấy những lời của Trương Tú ANh, anh ta đã phải nín cười suốt mấy ngày hôm nay, bây giờ không thể không cười được.
“Anh có muốn việc điều tra rút từ một tháng xuống một tuần không?” - Mặt Lăng Quốc Thiên đen như đột nồi.
“Ấy... là tôi sai... tôi sai rồi.Anh vẫn nên giữ thời hạn một tháng. Nếu không còn gì nữa thì tôi về đây? Không chờ Lăng Quốc Thiên trả lời, Đặng Việt quay người rời đi.
“Cậu đứng lại! Trương Tú Linh vẫn chưa tới xin lỗi vợ tôi về việc hôm trước. Cậu tính sao?”
“Sao... sao lại là tôi. Cô ta không tới tôi làm sao có thể bắt cô ta tới được.” - Đặng Việt khó hiểu nhìn Lăng Quốc Thiên. Xem ra anh ta lại sắp nhận thêm một nhiệm vụ khó nhằn rồi.
“Việc này cũng làm khó được cậu sao. Tôi nhớ không nhầm Trương Vân Sơn đang có ý định hợp tác với US.Anh biết phải làm gì rồi đó, nợ cũ nợ mới tính luôn một thể đi. Anh về được rồi.” - Lăng Quốc Thiên phấy tay.
Chỉ chờ có vậy, Đăng Việt biến mất còn nhanh hơn cả một cơn gió.
Tiếp theo là một loạt ảnh cô ở trên giảng đường, đi trong sân trường, trong thư viện, trong căng tin, diễn thuyết tại hội nghị sinh viên, thi hùng biện, cô đi làm thêm ở quán cà phê, làm thêm ở văn phòng của trường... tất cả đều do mấy nam sinh si mê cô ngày đó chụp lại. Đặng Việt phải rất vất vả mới lấy được chúng.
Ngoài ra tài liệu của học sinh trong học viện Hoàng gia là bảo mật hoàn toàn, nhưng Đặng Việt lấy danh nghĩa của Lăng Quốc Thiên, chồng của cô ấy, nên có thể dễ dàng xem được. Có thể thấy Trương Tú Anh khi còn đi học là một học sinh. xuất sắc, các môn học của cô đều đạt điểm A và A+. Các hoạt động cô cũng rất nổi bật. Ấn tượng của các giáo viên về cô cực kì tốt, họ luôn tiếc nuối khi không thể giữ cô lại trường.
“Các mối quan hệ khác?” - Lăng Quốc Thiên hỏi.
“Trong suốt quá trình học và sau khi tốt nghiệp không thấy có quan hệ yêu đương, những người ở học viện thường trêu đùa cô ấy là thánh nữ chỉ nhìn chứ không thể động vào.” - Đặng Việt biết Lăng Quốc Thiên đang quan tâm tới điều gì nên trả lời vào trọng tâm.
“Trương gia khá giả như vậy tại sao cô ấy lại phải đi học nhờ vào học bổng? tại sao cô ấy lại phải tất bật đi làm thêm? Không lẽ Trương gia không chu cấp cho cô ấy?” - Lăng Quốc Thiên đặt ra hàng loạt câu hỏi.
“Đúng vậy, Trương Vân Sơn đã từ mặt Trương Tú Anh từ sau vụ việc sáu năm trước. Sau đó ông ta bắt Trương Tú Anh phải ra nước ngoài. Chỉ có một người đàn bà hay được gọi là vú Từ, người hầu theo chăm sóc cô ấy từ nhỏ được đi theo. Hằng tháng ông ta chỉ chu cấp cho cô ấy một phần sinh hoạt phí” .
“Họ sống cùng nhau tại một ngôi nhà nhỏ ngoại ô, cùng nhà với em gái của vú Từ, trong tuần Trương Tú Anh ở kí túc xá, cuối tuần cô ấy sẽ về nhà ngoại ô ở cùng vú Từ” .
Sau này khi tốt nghiệp đi làm, cô ấy thuê một căn hộ nhỏ trong thành phố, nhưng ở đó rất ít, hầu hết thời gian có thể thu xếp được cô ấy đều về căn nhà ở ngoại ô sống cùng gia đình vú Từ. Có vẻ quan hệ giữa bọn họ rất tốt.
Đặng Việt lại rút ra mấy tấm ảnh còn lại. Mắt anh ta hấp háy.
“Anh không ngờ được đầu, VỢ anh là nhân tài hiếm có trong giới đầu tư. Được xếp vào top một những nhân sự được các công ty săn đầu người săn đón. Thông thạo 4 ngoại ngữ. Trước khi về nước cô ấy từng là người châu Á duy nhất trong năm người sáng lập và điều hành ra hệ thống tư vấn và quỹ đầu đầu tư của ngân hàng ASC đấy. Đúng là bất ngờ.Thảo nào cô ấy dám gọi Thịnh Tổng là chó con đáng ghét” - Đặng Việt vẫn còn nhớ vẻ mặt của Thịnh Thiên Vĩ khi nghe thấy những lời của Trương Tú ANh, anh ta đã phải nín cười suốt mấy ngày hôm nay, bây giờ không thể không cười được.
“Anh có muốn việc điều tra rút từ một tháng xuống một tuần không?” - Mặt Lăng Quốc Thiên đen như đột nồi.
“Ấy... là tôi sai... tôi sai rồi.Anh vẫn nên giữ thời hạn một tháng. Nếu không còn gì nữa thì tôi về đây? Không chờ Lăng Quốc Thiên trả lời, Đặng Việt quay người rời đi.
“Cậu đứng lại! Trương Tú Linh vẫn chưa tới xin lỗi vợ tôi về việc hôm trước. Cậu tính sao?”
“Sao... sao lại là tôi. Cô ta không tới tôi làm sao có thể bắt cô ta tới được.” - Đặng Việt khó hiểu nhìn Lăng Quốc Thiên. Xem ra anh ta lại sắp nhận thêm một nhiệm vụ khó nhằn rồi.
“Việc này cũng làm khó được cậu sao. Tôi nhớ không nhầm Trương Vân Sơn đang có ý định hợp tác với US.Anh biết phải làm gì rồi đó, nợ cũ nợ mới tính luôn một thể đi. Anh về được rồi.” - Lăng Quốc Thiên phấy tay.
Chỉ chờ có vậy, Đăng Việt biến mất còn nhanh hơn cả một cơn gió.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.