Chương 67: Giám sát chặt chẽ việc khai thác
Lyli Luna
27/12/2021
Đa
“Con nói vậy, vậy ý con là như thế nào? Ba đã đồng ý với em con là sẽ cho nó đại diện Trường gia phụ trách dự án khai thác này rồi.” - Trương Vân Sơn càng nghe càng mù mờ. Ông ta không muốn Trương Tú Anh phá vỡ chuyện tốt của Trương Tú Linh.
“Ba yên tâm, nếu thực sự Trường thị hợp tác khai thác với US thì con sẽ không cần đại diện Trương gia trong việc này”
“Con nói vậy là có ý gì?” Trương Vân Sơn càng mờ mịt.
“Tới lúc đó ba sẽ biết.” Trương Tú Anh không muốn nói trước cho Trương Vân Sơn biết việc cô chính là người phụ trách dự án này tại US. Thứ
nhất việc còn chưa có quyết định chính thức, thứ hai đó là công việc nội bộ của US, Trương Tú Anh không muốn người ngoài biết những thông tin này.
“Được, dù sao cũng cảm ơn con. À, mà con nhắc với Quốc Thiên một tiếng giúp ba về việc bên ngân hàng nhé?” Trương Vân Sơn cúp máy.
Trương Tú Anh nhìn vào màn hình đã tắt ngúm, trong lòng nguội lạnh, dù sao nếu không có việc cần tới thì chắc chẳng bao giờ cô còn nhận được cuộc điện thoại từ người mà cô gọi bằng ba này nữa. Cuộc đời thật trớ trêu.
***
Trương gia.
Hàn Thu Nguyệt và Trương Tú Linh đang ngồi dõi theo cuộc đối thoại của Trương Vân Sơn. Thấy ông ta cúp máy, Trương Tú Linh hỏi ngay.
“Ba, Thế nào rồi ạ? Chị ta có đồng ý với chúng ta không ba?”
“Chị con đồng ý với một điều kiện, nó sẽ giám sát chặt chẽ việc khai thác” - Trương Vân Sơn khẽ thở dài nói.
“Nhưng... Ba không định để chị ta thay con đại diện Trương gia làm việc với US đấy chứ? Con không đồng ý như thế đầu. Còn Thịnh tổng của Con nữa.” Trương Tú Linh bắt đầu ra vẻ tổn thương nhõng nhẽo như cô ta vẫn thường làm.
“Tú Linh, con bình tĩnh nghe ba nói đã nào.
Thịnh tổng nhất định sẽ là của con, con nhìn xem con xinh đẹp nhường này, ai có thể cưỡng lại được.” - Hàn Thu Nguyệt đau lòng trước thái độ của con gái, vội vàng an ủi cô ta.
“Chị con nói, nếu hợp tác với US thì nó không cần đại diện cho Trương gia giám sát dự án”
“Như vậy là ý gì?” Hàn Thu Nguyệt bất an.
“Tôi cũng không rõ, nhưng tạm thời chúng ta đã có thể tới thương thảo với US, Tú Linh vẫn sẽ làm đại diện của dự án này. Nói đúng hơn nếu hợp tác được với US thì đồng nghĩa với Tú Anh sẽ không có vai trò gì của Trương gia khi tham gia dự án."
Nghe Trương Vân Sơn nói như vậy, mắt Trương Tú Linh đã ráo hoảnh. Cô ta cười thầm trong lòng, dù sao việc cô ta cần chỉ là có đủ thời gian để có thể leo lên giường của Thịnh Thiên Vĩ mà thôi.
Trong đầu Trương Tú Linh lại hiện lên cuộc sống đầy đủ quá mức của Trương Tú Anh tại nhà Lăng QUốc Thiên, cô ta không thể nào chịu thua kém Trương Tú Anh được. Những thứ Trương Tú ANh sở hữu, chỉ cần cô ta leo lên được giường của Thịnh Thiên Vĩ, trở thành Thịnh phu nhân thì cái gì cô ta chẳng có, một bộ sưu tập chứ tới mười bộ sưu tập cũng chỉ là cỏn con. Ngược lại người chồng của cô ta lại ngời ngời như thế không phải một kẻ tàn phế ngồi xe lăn như Lăng Quốc Thiên.
“Con nói vậy, vậy ý con là như thế nào? Ba đã đồng ý với em con là sẽ cho nó đại diện Trường gia phụ trách dự án khai thác này rồi.” - Trương Vân Sơn càng nghe càng mù mờ. Ông ta không muốn Trương Tú Anh phá vỡ chuyện tốt của Trương Tú Linh.
“Ba yên tâm, nếu thực sự Trường thị hợp tác khai thác với US thì con sẽ không cần đại diện Trương gia trong việc này”
“Con nói vậy là có ý gì?” Trương Vân Sơn càng mờ mịt.
“Tới lúc đó ba sẽ biết.” Trương Tú Anh không muốn nói trước cho Trương Vân Sơn biết việc cô chính là người phụ trách dự án này tại US. Thứ
nhất việc còn chưa có quyết định chính thức, thứ hai đó là công việc nội bộ của US, Trương Tú Anh không muốn người ngoài biết những thông tin này.
“Được, dù sao cũng cảm ơn con. À, mà con nhắc với Quốc Thiên một tiếng giúp ba về việc bên ngân hàng nhé?” Trương Vân Sơn cúp máy.
Trương Tú Anh nhìn vào màn hình đã tắt ngúm, trong lòng nguội lạnh, dù sao nếu không có việc cần tới thì chắc chẳng bao giờ cô còn nhận được cuộc điện thoại từ người mà cô gọi bằng ba này nữa. Cuộc đời thật trớ trêu.
***
Trương gia.
Hàn Thu Nguyệt và Trương Tú Linh đang ngồi dõi theo cuộc đối thoại của Trương Vân Sơn. Thấy ông ta cúp máy, Trương Tú Linh hỏi ngay.
“Ba, Thế nào rồi ạ? Chị ta có đồng ý với chúng ta không ba?”
“Chị con đồng ý với một điều kiện, nó sẽ giám sát chặt chẽ việc khai thác” - Trương Vân Sơn khẽ thở dài nói.
“Nhưng... Ba không định để chị ta thay con đại diện Trương gia làm việc với US đấy chứ? Con không đồng ý như thế đầu. Còn Thịnh tổng của Con nữa.” Trương Tú Linh bắt đầu ra vẻ tổn thương nhõng nhẽo như cô ta vẫn thường làm.
“Tú Linh, con bình tĩnh nghe ba nói đã nào.
Thịnh tổng nhất định sẽ là của con, con nhìn xem con xinh đẹp nhường này, ai có thể cưỡng lại được.” - Hàn Thu Nguyệt đau lòng trước thái độ của con gái, vội vàng an ủi cô ta.
“Chị con nói, nếu hợp tác với US thì nó không cần đại diện cho Trương gia giám sát dự án”
“Như vậy là ý gì?” Hàn Thu Nguyệt bất an.
“Tôi cũng không rõ, nhưng tạm thời chúng ta đã có thể tới thương thảo với US, Tú Linh vẫn sẽ làm đại diện của dự án này. Nói đúng hơn nếu hợp tác được với US thì đồng nghĩa với Tú Anh sẽ không có vai trò gì của Trương gia khi tham gia dự án."
Nghe Trương Vân Sơn nói như vậy, mắt Trương Tú Linh đã ráo hoảnh. Cô ta cười thầm trong lòng, dù sao việc cô ta cần chỉ là có đủ thời gian để có thể leo lên giường của Thịnh Thiên Vĩ mà thôi.
Trong đầu Trương Tú Linh lại hiện lên cuộc sống đầy đủ quá mức của Trương Tú Anh tại nhà Lăng QUốc Thiên, cô ta không thể nào chịu thua kém Trương Tú Anh được. Những thứ Trương Tú ANh sở hữu, chỉ cần cô ta leo lên được giường của Thịnh Thiên Vĩ, trở thành Thịnh phu nhân thì cái gì cô ta chẳng có, một bộ sưu tập chứ tới mười bộ sưu tập cũng chỉ là cỏn con. Ngược lại người chồng của cô ta lại ngời ngời như thế không phải một kẻ tàn phế ngồi xe lăn như Lăng Quốc Thiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.